Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 522 - Chương 522: Bổ Thiên Pháp!

Chương 522: Bổ Thiên Pháp! Chương 522: Bổ Thiên Pháp!

-apptruyen. pro-

Đinh Ngọc Phượng vừa nói xong, đã chậm rãi ngưng tụ cục tuyết trong tay.

Thông qua pháp lực dẫn đường và vận dụng thủ pháp, cục tuyết trong tay nàng dần dần áp súc lại, tới cuối cùng, không ngờ nó lại hóa thành một viên băng châu trong suốt long lanh.

"Bổ Thiên Pháp là phương pháp bổ sung và sửa chữa, có thể một lần nữa ngưng tụ lại những vật chất vốn đã tán loạn không có kết cấu, khiến cho công năng của nó càng trở nên cường đại hơn." Đinh Ngọc Phượng giải thích.

Lý Thủy Đạo nhìn chằm chằm tới không chớp mắt vào thủ pháp của Đinh Ngọc Phượng, đây đúng là lần đầu tiên hắn được trông thấy thủ pháp hóa quả cầu tuyết thành một viên băng châu...

Đinh Ngọc Phượng tiếp tục biểu diễn thủ pháp Bổ Thiên Pháp, chỉ thấy nàng tiếp tục áp súc, nặn thêm một quả cầu tuyết khác, cuối cùng nó lại biến thành một viên băng châu tinh xảo mà chắc chắn. Băng châu này tản ra khí tức rét lạnh, hoàn toàn khác hẳn những loại băng châu bình thường.

"Lý Thủy Đạo, bây giờ đến phiên ngươi." Đinh Ngọc Phượng mở miệng khích lệ: "Hãy vận dụng Bổ Thiên Pháp tới ngưng kết tuyết cầu thành băng châu đi."

Lý Thủy Đạo nắm chặt một quả cầu tuyết, bắt đầu vận dụng thủ pháp Bổ Thiên Pháp, dần dần áp súc, tạo hình cho quả cầu tuyết trên tay…

Theo thủ pháp không ngừng thay đổi, quả cầu tuyết kia cũng bắt đầu phát sinh biến hóa.

Oành!

Tuyết cầu không ngừng thu nhỏ lại, nhưng không ngưng kết thành băng châu, lại trực tiếp nổ tung biến thành bông tuyết bay đầy trời.

Thất bại rồi...

"Luyện khí chi đạo tuyệt đối không thể làm một lần là được, thất bại là chuyện thường tình." Đinh Ngọc Phượng dùng giọng điệu của người từng trải nói.

Lý Thủy Đạo có chút trầm ngâm suy nghĩ, sau đó, hắn vẫy tay một cái, một quả cầu tuyết rơi vào trong tay của hắn. Hắn nắm quả cầu tuyết kia thật chặt, bắt đầu vận dụng thủ pháp Bổ Thiên Pháp, từ từ áp súc, tạo hình.

Lần này, Lý Thủy Đạo càng tập trung hơn lần trước, hắn trực tiếp dung nhập kỹ xảo vừa được Đinh Ngọc Phượng truyền thụ cho vào trong đó, nỗ lực bổ sung và sửa chữa kết cấu của quả cầu tuyết kia.

Thủ pháp của hắn cực kỳ chính xác, dù không được như mong đợi cũng không muốn để xảy ra sai lầm.

Oành!

Lại là một tiếng trầm đục vang lên.

Quả cầu tuyết vừa bị áp súc đến cực hạn lại một lần nữa nổ tung ra, giống như số mệnh vốn là thứ không thể thay đổi được.

Đinh Ngọc Phượng cười cười lắc đầu...

"Bổ Thiên Pháp" không dễ luyện thành như vậy.

Lúc trước, khi nàng tu luyện Bổ Thiên Pháp cũng phải mất tới ba tháng trời mới có được một chút thành tựu, nhưng như vậy đã khiến những vị tộc lão trong nhà tán dương là thiên tài luyện khí trăm năm khó gặp rồi.

Từ đó mà suy ra, muốn luyện thành Bổ Thiên Pháp chỉ trong nháy mắt như vậy, tuyệt đối là chuyện bất khả thi.

Đây là lần thứ ba Lý Thủy Đạo vốc một nắm tuyết lên, nặn nó thành quả cầu.

Phải biết rằng, bản chất của tuyết chính là thể rắn của nước, mà bản chất của băng cũng là thể rắn của nước. Cho nên phương pháp đơn giản nhất để chuyển đổi chúng nó chính là đun nóng tuyết để thứ này hòa tan thành nước, sau đó lại dùng loại nước kia tới ngưng kết thành băng.

Nhưng đây không phải là phương pháp “Dung luyện”, cũng không phải là thủ pháp luyện khí "Hợp Bổ".

Nói thật, muốn hoàn thành quá trình này rất khó...

Lý Thủy Đạo vuốt ve quả cầu tuyết trong tay, tâm trí lại không ngừng nghiền ngẫm, phỏng đoán thủ pháp luyện khí Bổ Thiên Pháp này. Đột nhiên hắn nhắm hai mắt lại, trực tiếp triển khai một luồng kiếm ý lạnh thấu xương trên người, giống như ‘Trăng lạnh hàng lâm, núi băng độc lập’.

Tuy kiếm ý hư vô mờ mịt, nhưng nó có thể chỉnh hợp toàn bộ công pháp và kỹ nghệ của hắn, khiến cho chúng nó đạt tới một loại cực hạn nào đó. Như vậy… có thể mượn nhờ "Kiếm ý" tới thành công thi triển thủ pháp luyện khí hay không?

Nghĩ là làm, hắn lập tức dung nhập kiếm ý vào trong thủ pháp Bổ Thiên Pháp, lại dụng tâm đi cảm nhận lực lượng của kiếm ý và sự huyền diệu của luyện khí chi đạo chậm rãi giao hòa vào nhau. Thủ pháp của hắn dần dần thay đổi, trở nên càng thêm linh động mà chính xác hơn, phảng phất như múa kiếm, mỗi một động tác đều tràn đầy lực lượng và tinh chuẩn.

Theo thủ pháp biến hóa, quả cầu tuyết trên tay Lý Thủy Đạo dần dần ngưng kết tạo thành một viên băng châu tinh xảo mà chắc chắn, bên trên tản ra hàn khí lạnh thấu xương...

Đinh Ngọc Phượng mở to hai mắt nhìn qua, người này… chỉ thử hai - ba lần đã luyện thành Bổ Thiên Pháp rồi, sao lại nhanh như vậy...

Chẳng lẽ hắn chính là thiên tài?

Quả nhiên chênh lệch giữa người với người còn lớn hơn chênh lệch giữa người và chó.

Đinh Ngọc Phượng khẽ nhếch miệng, để lộ ra một nụ cười khổ, thậm chí còn có chút buồn bã đến đau lòng.

"Đinh cô nương, hình như ta đã nắm giữ Bổ Thiên Pháp rồi, kế tiếp là thủ pháp luyện khí gì nào?" Lý Thủy Đạo hưng phấn hỏi, hệt như một đứa bé đã gấp gáp không chờ nổi, vội vàng đến hỏi thăm về cửa ải trò chơi tiếp theo.

Tới lúc này, Đinh Ngọc Phượng mới hồi phục lại tinh thần từ trong khiếp sợ, nàng suy nghĩ một lát rồi nói: "Đúng là ngươi đã sơ bộ nắm giữ được Bổ Thiên Pháp rồi, kế tiếp ngươi phải thông qua quá trình không ngừng luyện khí, tiếp tục luyện Bổ Thiên Pháp tới mức thuần thục."

Lý Thủy Đạo rất tán thành gật gật đầu.

Vừa rồi hắn đã dựa vào kiếm ý để mưu một chút lợi, nếu tài liệu luyện khí không phải là băng tuyết, chỉ sợ kiếm ý cũng không có tác dụng tốt như vậy.

Xét đến cùng, cả luyện đan lẫn luyện khí đều là một chữ " Nghệ", thủ nghệ cũng là do người luyện ra.

Bởi vậy mới có cái gọi là thục năng sinh xảo, xảo năng thông Thần, chỉ có không ngừng luyện tập, tích lũy từng chút công lao nho nhỏ, tới cuối cùng mới có thể đạt đến cảnh giới viên mãn.

"Ta biết, mình còn phải luyện tập rất nhiều. Nhưng đó là tương lai, còn hiện tại, ta muốn hỏi những thủ pháp luyện khí khác nữa." Lý Thủy Đạo vội vàng hỏi.

Luyện khí thuật cần phải tập luyện không ngừng, nhưng đương nhiên, trong quá trình luyện tập kia, vẫn phải học tập thêm những thủ pháp luyện khí lợi hại khác, không thể đóng cửa làm xe, biến mình thành một con ếch ngồi đáy giếng được.

"Chuyện này..." Đinh Ngọc Phượng lộ vẻ khó xử.

Nàng hoàn toàn không ngờ Lý Thủy Đạo lại lĩnh ngộ Bổ Thiên Pháp nhanh như vậy. Tuy thủ pháp luyện khí của nàng rất đơn giản, nhưng đó lại là bí truyền của gia tộc.

Truyền một môn Bổ Thiên Pháp thì không sao, nếu còn tiếp tục truyền thụ các loại thủ pháp luyện khí khác, chỉ e nàng sẽ bị người ta chỉ trích.

Bình Luận (0)
Comment