Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 534 - Chương 534: Không Còn Sự Lựa Chọn Nào Khác!

Chương 534: Không Còn Sự Lựa Chọn Nào Khác! Chương 534: Không Còn Sự Lựa Chọn Nào Khác!

-Đọc tại truyệnyy-pro-

Vừa rồi hai người chợt bộc phát chiến đấu, đã sớm kinh động đến toàn bộ Độc Xà cốc. Đừng nói là Độc Xà cốc Vương gia, ngay cả Mạnh gia cùng Nam Cung gia cũng bị kinh động.

Một khi các lộ cao thủ lao đến vây kín nơi này, chỉ e Hạ Nhược Tuyết đang trúng độc có chắp cánh cũng khó thoát.

Cao thủ Dung Linh cảnh của Vương thị đang lơ lửng giữa không trung, dù bọn họ rất muốn cứu tộc trưởng của mình, nhưng lại không dám hành động tùy tiện.

Vừa nghe Vương Băng nói vậy, bọn họ cũng vội vàng mở miệng khuyên nhủ: "Cô nương, chúng ta ngày xưa không oán, gần đây không thù, hãy thả tộc trưởng của chúng ta ra, chúng ta cam đoan sẽ không truy cứu việc này, sẽ để các ngươi rời đi."

"Cô nương, giữa chúng ta không có thâm cừu đại hận, hãy buông tha cho chúng ta, chúng ta cũng sẽ bỏ qua cho ngươi."

"Cô nương, ngươi nên kết một cái thiện duyên!"

...

Bảy - tám cao thủ gia tộc Vương thị đều lên tiếng khuyên bảo, hi vọng Hạ Nhược Tuyết có thể buông tha cho tộc trưởng của mình.

Dường như ở vào hoàn cảnh này, Hạ Nhược Tuyết chỉ có thể làm như những gì Vương Băng vừa nói, trực tiếp dàn xếp chuyện này thành "luận bàn", làm như vậy tất cả mọi người đều là bằng hữu, không cần phải không chết không thôi.

"Ha ha ha ha..." Hạ Nhược Tuyết bật ra nụ cười trào phúng.

Phải biết rằng, công pháp nàng tu luyện chính là Huyết Đạo ma công, chỉ dựa vào điểm này thôi đã định trước nàng sẽ trở thành mục tiêu công kích của tất cả mọi người rồi, nếu nàng cường đại thì cũng thôi, nếu nàng nhỏ yếu, sẽ phải chết không thể nghi ngờ.

Huống chi Hạ Nhược Tuyết vừa ra tay đã giết hai vị lão nhân của Vương gia bọn họ, song phương đã rơi vào tình trạng không chết không thôi, nào còn có đường cứu vãn?

Hoặc là giết khỏi trùng vây, hoặc là thân tử đạo tiêu… không còn sự lựa chọn nào khác!

"Được! Ta bỏ qua cho ngươi." Hạ Nhược Tuyết cười lạnh một tiếng, trong mắt lóe lên một tia quang mang dữ tợn.

Nói xong, nàng không chút do dự lập tức ném Bạch Cốt Huyết Ma Đao trong tay ra, lưỡi đao như tia chớp, dứt khoát xuyên thủng thân thể Vương Băng. Ánh đao đỏ như máu và máu tươi của Vương Băng đan vào cùng một chỗ, tạo thành một khung cảnh cực kỳ khủng bố.

Chỉ trong nháy mắt, Huyết Luyện Thần Quang đã bùng phát, giống như một luồng hỏa diễm màu máu, trực tiếp hút khô tinh huyết toàn thân Vương Băng. Thân thể ông ta nhanh chóng khô quắt lại, biến thành một bộ thây khô đã bị hút cạn sinh cơ.

"Không!" Nhóm tu sĩ của gia tộc Vương thị lập tức gào lên một tiếng bi thương.

Bọn họ vừa tận mắt trông thấy tộc trưởng của mình bị một nữ nhân áo đen xa lạ tàn nhẫn sát hại, trong lòng tràn ngập bi phẫn đau thương.

"Yêu nữ! Hôm nay ngươi nợ máu phải trả bằng máu!"

"Yêu nữ! Lại dám làm càn? Ta muốn ngươi chết không có chỗ chôn!"

Nhóm tu sĩ gia tộc Vương thị nhao nhao tế ra pháp khí trong tay. Hàng loạt pháp khí tản ra từng luồng quang mang sáng chói, chuẩn bị đánh nữ nhân tàn nhẫn này thành cặn bã, báo thù cho tộc trưởng của mình.

Trong khi ấy, nhóm tu sĩ của Nam Cung gia và Mạnh gia lại đứng một bên, thờ ơ lạnh nhạt, bọn họ không có ý định xuất thủ, chỉ đến xem náo nhiệt mà thôi.

Hạ Nhược Tuyết đã trúng kịch độc, nhưng vẫn đứng thẳng một chỗ, nghiêm nghị không sợ hãi. Chỉ thấy nàng vỗ một cái vào túi trữ vật, lấy ra ba viên đan dược huyết hồng, trực tiếp ném chúng lên trời.

Oành, oành, oành—— Ba viên Huyết Tương Đan đồng thời nổ tung, trong nháy mắt đã tạo thành ba đóa huyết vân, huyết vân nối liền thành một mảnh, trực tiếp bao phủ toàn bộ trụ sở của gia tộc Vương thị.

Đối mặt với huyết vân mênh mông, các tu sĩ gia tộc Vương thị cũng không dám tùy tiện xông vào, chỉ đứng bên ngoài thi triển thần thông, hoặc xuất kiếm khí, hoặc dùng pháp thuật, hoặc dụng độc công, dùng thủ đoạn mà mình am hiểu để xua tan huyết vân.

Huyết vân mênh mông nhanh chóng tiêu tán, chỉ còn lưu lại một bãi đất trống.

Nữ nhân kia đã chạy trốn!

Nhìn cảnh tượng này, lửa giận càng thêm thiêu đốt trong lòng nhóm tu sĩ của gia tộc Vương thị. Nữ nhân kia còn mang theo túi trữ vật và Độc Xà Kiếm của tộc trưởng.

"Nàng chạy không thoát đâu!" Một tu sĩ la lớn.

Nhóm tu sĩ của gia tộc Vương thị lập tức phân tán ra, nhanh chóng vận dụng thần thông và kỹ xảo điều tra của mình, muốn tìm kiếm tung tích Hạ Nhược Tuyết.

Sau khi bỏ chạy, nữ nhân kia hoàn toàn có thể ẩn mình vào giả sơn, rúc trong bụi cỏ, thậm chí còn có thể trốn vào một gian phòng nào đó...

Dù sao tất cả mọi người bọn họ cũng ở trên không trung, nữ nhân kia không thể phi độn bỏ trốn được, chỉ có thể nhân lúc huyết vân che đậy tầm mắt của mọi người mà chạy đi thôi.

Dù trụ sở của gia tộc Vương thị bọn họ không nhỏ, nhưng chỉ cần cẩn thận tìm tòi mỗi một xó xỉnh ngóc ngách ở đây, nhất định có thể tìm được yêu nữ kia.

Đúng lúc này, một tu sĩ Dung Linh cảnh của gia tộc Vương thị đứng dậy, ông ta ôm quyền, cao giọng nói với những tu sĩ đang xem náo nhiệt xung quanh: "Hôm nay gia tộc Vương thị gặp nạn, chạm trán với một yêu nữ tu luyện Huyết Đạo ma công, nàng đã giết tộc trưởng của Vương gia ta! Huynh trưởng ruột thịt của ta! Hiện giờ, yêu nữ kia đang trốn trong phủ đệ của chúng ta. Yêu nữ này tu luyện Huyết Đạo ma công tà ác, ai gặp cũng nên tiêu diệt! Nhân đây cũng kính xin các đạo hữu của Nam Cung gia và Mạnh gia tương trợ! Tất cả mọi người đều là tu tiên thế gia của Độc Xà cốc, chúng ta không chỉ là hàng xóm, còn là đồng môn. Xin mọi người hãy dốc sức giúp đỡ, cùng chúng ta tru sát yêu nữ này!"

Lời nói của người này đầy bi phẫn, khẩn thiết nặng nề khiến người khác cũng phải rung động.

Nhóm tu sĩ của Nam Cung gia và Mạnh gia đưa mắt nhìn nhau, chỉ một ánh mắt trao đổi, trong lòng ai nấy đều biết rõ, ngầm hiểu ý tứ của nhau.

Lúc này, gia chủ Nam Cung Chu của Nam Cung thế gia lập tức đứng dậy, dõng dạc nói: "Vương huynh nói đúng! Loại yêu nữ này, mỗi khi gặp phải, người người đều nên tru diệt, Nam Cung gia chúng ta nguyện ý ra tay tương trợ."

Vương Cảnh của gia tộc Vương thị kích động đáp lời: "Đa tạ Nam Cung gia chủ đã khẳng khái ra tay tương trợ."

Gia chủ Mạnh gia có chút ngoài ý muốn đưa mắt nhìn thoáng qua lão hồ ly Nam Cung Chu, trong lòng hơi khó hiểu, lão lại muốn chảy vào vũng nước đục này, rốt cuộc là trong hồ lô của lão đang bán thuốc gì?

Chỉ thấy Nam Cung Chu gật gật đầu, kiên định nói: "Nam Cung gia chúng ta sẽ ở bên ngoài trông coi giúp ngươi, tuyệt đối không để cho yêu nữ kia dễ dàng rời đi."

Gia chủ Mạnh gia: "..."

Vương Cảnh: "..."

-apptruyen-

Bình Luận (0)
Comment