Lý Thủy Đạo nhìn chằm chằm Hạ Nhược Tuyết, tiếp tục nói: “Được rồi, đúng là lần này nàng lỗ mãng, nhưng đúng là rất uy phong, đã làm kinh sợ không ít người. Dù người bình thường đã biết nàng đang ở bên trong Thiên Trì bảo cũng không dám đây nhằm vào nàng."
Nghe đến đó, khóe miệng Hạ Nhược Tuyết lập tức cong lên, để lộ một tia đắc ý.
"Nói cách khác, kẻ có ý đồ với nàng tuyệt đối không phải người bình thường." Lý Thủy Đạo vừa tán thưởng Hạ Nhược Tuyết một câu đã dội một gáo nước lạnh xuống.
Hạ Nhược Tuyết nghe được lời nói của Lý Thủy Đạo, vẻ mặt đắc ý nhanh chóng thu lại, thay vào đó là vẻ mặt ngoan ngoãn như cô vợ mới cưới về nhà chồng.
"Phu quân, có trả viên Ích Độc Châu này cho Nam Cung Cầm không?" Hạ Nhược Tuyết chợt há miệng phun ra một hạt châu nhỏ, bên trên không ngừng tản ra một luồng ánh sáng nhạt.
Lý Thủy Đạo lắc lắc đầu, nói: "Trước tiểu nhân, sau quân tử, Ích Độc Châu của Nam Cung Cầm ở trong tay nàng cũng tốt, ít nhất đây cũng là một loại thủ đoạn để kiềm chế nàng ta. Có nhược điểm này, nàng ta mới không đi nói lung tung về chuyện của chúng ta. Tin tưởng không bao lâu nữa nàng ta sẽ tới đây, đến lúc đó ta sẽ trực tiếp đàm phán với nàng ta, để nàng ta chôn chuyện của nàng vào trong bụng."
Hạ Nhược Tuyết gật gật đầu, sau đó khom người rời khỏi thư phòng.
Chỉ vẻn vẹn là nửa canh giờ sau, một luồng độn quang đã bay tới Thiên Trì bảo, chờ đến lúc độn quang thu lại mới biết người bên trong đúng là Nam Cung Cầm.
Từ sau khi Hạ Nhược Tuyết đại náo Độc Xà cốc, trong lòng Nam Cung Cầm vẫn luôn lo lắng cho Ích Độc Châu của mình, đợi sau khi sắp xếp xong xuôi mọi chuyện, nàng lập tức khởi hành đi tới Thiên Trì bảo trước, hy vọng có thể thuyết phục Lý Thủy Đạo, để hắn trả bảo vật lại cho mình.
Vừa nhìn thấy Nam Cung Cầm đến thăm, Lý Thủy Đạo có vẻ cực kỳ nhiệt tình. Hắn sai người đưa Nam Cung Cầm đến đại sảnh tiếp khách, cũng tự mình pha một bình trà thơm cho nàng, rót nước trà vào trong chén, mùi thơm tràn ngập...
"Nam Cung đạo hữu, cứ nếm thử xem đây là trà Bích Loa Xuân của Nam Hải, vào miệng là ấm áp, trôi thẳng tới nội tâm." Lý Thủy Đạo vừa mỉm cười vừa đưa cho Nam Cung Cầm một chén trà nóng.
Nam Cung Cầm nhận lấy chén trà, khẽ thưởng thức mùi hương, lập tức mỉm cười nói: "Lý đạo hữu, e rằng ngươi đã đoán được mục đích ta đến đây lần này, không biết bây giờ quý phu nhân đang ở nơi nào?"
Lý Thủy Đạo trầm mặc một lát mới lên tiếng nói: "Tuyết Nhi gây ra đại họa, ta đã dặn nàng đi ra ngoài tránh nơi đầu sóng ngọn gió rồi."
Ánh mắt Nam Cung Cầm Mộ lóe lên một tia lo lắng, vội vàng mở miệng hỏi: "Nếu chuyện Hạ đạo hữu tu luyện Huyết Đạo Ma Công bị tông môn biết được, nhóm cao thủ của tông môn đến đây cưỡng ép đòi người, đạo hữu sẽ xử lý như thế nào?"
Lý Thủy Đạo thở dài một hơi, khẽ uống một ngụm trà rồi nói: "Còn có thể làm sao được nữa? Đành phải chạy thôi."
Nam Cung Cầm có chút sửng sốt, lại lo lắng nói: "Chẳng lẽ Lý đạo hữu muốn từ bỏ gia nghiệp? Ngay cả tòa Thiên Trì phường do mình vất vả tạo ra này ngươi cũng không cần nữa sao?"
Lý Thủy Đạo nhìn thoáng qua Nam Cung Cầm, thở dài thật sâu, nói: "Xét đến cùng, Thiên Trì phường này cũng là tài sản thuộc về tông môn, mà không phải của ta, thì gọi gì là gia nghiệp?"
Nam Cung Cầm nghe đến đó, trên mặt có chút bối rối nói: "Lý đạo hữu, mong ngươi hãy suy nghĩ lại! Thiên Trì phường đã xây dựng đến trình độ này rồi, đã đầu tư nhiều công sức và tiền của như thế, sao có thể nói từ bỏ là từ bỏ được ngay? Huống chi trên danh nghĩa, phường thị này là tài sản của tông môn, nhưng tông môn cũng sẽ chia cho ngươi ít nhất là một nửa lợi nhuận, chờ đến lúc Thiên Trì phường bắt đầu đi vào vận hành, có doanh thu, hàng đống linh thạch trong suốt sáng long lanh, sẽ cuồn cuộn không ngừng chui vào túi của ngươi. Chốn bảo địa này có thể liên tục cung cấp tài nguyên cho ngươi, cũng tương đương với nền móng, vốn liếng để ngươi tu hành, sao có thể nói một câu đơn giản mà từ bỏ như vậy?"
"Ài..." Lý Thủy Đạo khẽ thở dài nói: "Nam Cung cô nương, nàng không biết rồi, phường thị này vĩnh viễn cũng không thể liên tục cung cấp tài nguyên tu luyện cho ta được, ngược lại nó chỉ có thể trở thành gánh nặng của ta mà thôi."
"Lý đạo hữu có ý gì?" Nam Cung Cầm lộ vẻ mặt khó hiểu hỏi.
Lý Thủy Đạo trầm tư một lát, mới cao giọng phân phó: "Đi gọi nhân viên kế toán tới đây."
Chỉ chốc lát sau, một người trẻ tuổi mặc áo xanh vội vàng chạy đến. Người này chính là tiên sinh kế toán của Thiên Trì phường.
"Tiên sinh kế toán, mau mang sổ sách của Thiên Trì phường tới đây cho Nam Cung cô nương xem." Lý Thủy Đạo mặt ủ mày chau nói.
Tiên sinh kế toán vội vàng mở sổ sách ra, còn lên tiếng trình bày từng khoản mục được ghi chép bên trong cho Nam Cung Cầm rõ.
Nam Cung Cầm cẩn thận lật xem sổ sách, ánh mắt dần trở nên ngưng trọng. Thông qua từng hạng mục được ghi chép rõ ràng trong sổ, nàng lập tức nhìn thấy những khoản thu nhập và chi tiêu của Thiên Trì phường, cùng với số nợ khổng lồ mà Lý Thủy Đạo đang phải gánh.
"Lý đạo hữu, cái này... Đây là có chuyện gì vậy?" Trong giọng nói của Nam Cung Cầm có mang theo một tia kinh hãi.
Lý Thủy Đạo cười khổ giải thích: "Nam Cung cô nương, đây là món nợ của ta. Đúng là ta đã đầu tư rất nhiều tài nguyên và linh thạch vào chuyện xây dựng Thiên Trì phường, nhưng ta không có khoản linh thạch này, đành phải đi mượn. Bởi vậy ta mới nói, tòa phường thị này đã trở thành gánh nặng của ta rồi... Ngay cả trong tương lai, khi xây dựng xong rồi, lợi nhuận kiếm được hàng năm cũng chưa đủ để trả nợ."
"Không... Không đủ để trả nợ sao?" Nam Cung Cầm lập tức im lặng không nói gì.
"Đúng vậy, đây là một vụ đầu tư thất bại, vấn đề là ta đã mượn nhiều linh thạch như vậy rồi, không đầu tư không được, chỉ có thể kiên trì làm đến cuối mà thôi." Vẻ mặt Lý Thủy Đạo đầy khổ sở nói.
Phải biết rằng, trước khi đến đây, Nam Cung Cầm đã nghĩ hết mọi chuyện mình sẽ nói khi gặp được đôi phu thê Lý Thủy Đạo này rồi.
Nếu bọn họ không trả lại Ích Độc Châu cho nàng, Nam Cung Cầm sẽ đe dọa bọn họ, nếu đe dọa không có tác dụng mà nàng còn sống, chắc chắn nàng sẽ dùng chiêu thức cá chết lưới rách, đó là để tộc nhân của mình đến Ngũ Độc môn cáo trạng.
Nếu như nàng chết tại Thiên Trì bảo, khẳng định là sư muội cũng sẽ đến tông môn cáo trạng, thậm chí nàng ấy còn tiết lộ cả chuyện Ích Độc Châu.