Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 540 - Chương 540: Quân Tử Nhất Ngôn, Tứ Mã Nan Truy!

Chương 540: Quân Tử Nhất Ngôn, Tứ Mã Nan Truy! Chương 540: Quân Tử Nhất Ngôn, Tứ Mã Nan Truy!

-Nguồn tại apptruyen-

"Tiên Đồ thành nằm ở nơi nào?" Lý Thủy Đạo tò mò hỏi.

"Tiên Đồ thành nằm ở hướng Đông Nam của đại lục, phía bắc dựa vào Tử Cực sơn mạch mây mù lượn lờ, phía Đông tiếp giáp Bồng Lai hải sóng biển nhấp nhô, vùng biên giới phía Tây Nam lại là Ngân Tiết thảo nguyên mênh mông bát ngát." Nam Cung Cầm cẩn thận miêu tả vị trí cụ thể của Tiên Lộ thành, nhưng Lý Thủy Đạo vẫn không thể hình dung ra nó.

Hắn lộ vẻ mặt mờ mịt, bởi vì nơi xa nhất mà hắn từng đi cũng chỉ là Vân Mãng sơn mạch, thậm chí chỉ vừa đặt chân đến biên giới của dãy núi này.

Lại nghe Nam Cung Cầm tiếp tục giải thích: "Thật ra Tiên Lộ thành cách chúng ta cũng không xa, đi qua Vân Mãng sơn mạch chính là Ngân Tiết thảo nguyên, xuyên qua Ngân Tiết thảo nguyên chính là Bồng Lai hải, Tiên Đồ thành nằm ngay bên bờ Bồng Lai hải."

Lý Thủy Đạo lẳng lặng suy tư một lát, sau đó tiếp tục hỏi: "Ngươi nói xem Tiên Đồ bí cảnh trăm năm mới mở ra một lần, vậy lần tiếp theo nó mở là khi nào?"

Nam Cung Cầm mỉm cười trả lời: "Là hai mươi năm sau."

"Hai mươi năm sau ư? Vẫn còn rất sớm." Lý Thủy Đạo cảm khái nói.

Nam Cung Cầm nhẹ giọng nói: "Nghe thì tưởng là lâu nhưng tới khi đó, nhiều nhất chúng ta cũng chỉ có thể tu luyện tới Dung Linh cảnh trung kỳ, gần như không có khả năng đạt tới hậu kỳ. Thực lực này vẫn còn thiếu một chút để tham gia Tiên Đồ bí cảnh. Chỉ có tu sĩ cấp bậc như sư phụ ta Kiếm Quyết Xà Hoàng mới có thể đạt được chỗ tốt chân chính bên trong Tiên Đồ bí cảnh. Cơ duyên bên trong Tiên Đồ bí cảnh rất nhiều, không thể phỏng đoán ước lượng được, nhưng ta chỉ đi lấy một ít đồ vật không quá quan trọng mà thôi."

Lý Thủy Đạo tò mò hỏi: "Ngươi muốn lấy thứ gì?"

Nam Cung Cầm chỉ thần bí cười cười, nói: "Bây giờ còn chưa thể nói cho ngươi biết được."

Lý Thủy Đạo trầm mặc một lát, sau đó mới trịnh trọng nhận lời: "Được, ta đồng ý với ngươi, hai mươi năm sau ta và Tuyết Nhi sẽ cùng ngươi đi Tiên Đồ bí cảnh. Nếu đến lúc đó, chúng ta không thể thành tựu cấp bậc này, ta sẽ trả lại 'Tích Độc Châu' cho ngươi trước."

Nam Cung Cầm đứng dậy, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy."

Lý Thủy Đạo cũng đứng dậy, kiên định nói: "Từ trước đến nay, Lý mỗ vẫn là người biết giữ lời."

"Ta tin tưởng vào nhân phẩm của Lý đạo hữu, nhưng ngoại trừ ta, ngày đó tại Độc Xà cốc, vẫn còn những người khác từng nhìn thấy hình dáng của phu nhân nhà ngươi, nếu bọn họ đi mật báo, ta cũng không gánh được trách nhiệm." Nam Cung Cầm vẻ mặt nghiêm túc nói.

"Từ trước đến nay, Tuyết Nhi vẫn luôn ở lì trong nhà, tuyệt không quen biết hay gặp mặt người ngoài, nếu thật sự bị người mật báo, chắc chắn có liên quan đến ngươi." Lý Thủy Đạo lộ vẻ mặt chắc chắn nói.

"Nếu chuyện kia thực sự không liên quan đến ta thì sao?" Nam Cung Cầm tiếp tục truy vấn.

"Thì ta cũng không quản nổi. Nếu trong vòng hai mươi năm, có cao thủ tông môn tới đuổi bắt chúng ta, chúng ta sẽ mang theo hạt châu này rời đi, đồng thời cũng vĩnh viễn sẽ không trở về nữa." Lý Thủy Đạo híp hai mắt lại nói.

"Ta tuyệt đối sẽ không đi mật báo, nhưng trong trường hợp các ngươi tự mình chuốc lấy phiền toái, thì không thể trách được ta."

"Ta sẽ cố gắng kiểm soát Hạ Nhược Tuyết, tuyệt đối không để nàng tiếp tục làm ra những chuyện đi quá giới hạn." Lý Thủy Đạo cam đoan nói.

Nam Cung Cầm hỏi: "Nếu thật sự là những người khác đi mật báo thì sao?"

"Vậy ta không quản được. Tóm lại, chỉ cần có cao thủ mà ta không thể địch lại tới tìm ta đòi người, ta chỉ có thể chạy trốn trước. Mà đến lúc ấy rồi, thì ai là người đi tố cáo bí mật, cũng không còn quan trọng nữa." Lý Thủy Đạo chậm rãi nói.

Nam Cung Cầm thở dài, nói: "Chẳng công bằng với ta một chút nào."

Lý Thủy Đạo nhìn nàng một cái thật sâu, nói: "Nhưng ta chỉ có thể xử lý chuyện này như vậy mà thôi. Đến lúc đó, ta chỉ quan tâm đến chuyện chạy trối chết, không suy nghĩ được quá nhiều."

Nam Cung Cầm yên lặng suy tư một lát, trong lòng cảm thấy Lý Thủy Đạo nói cũng có đạo lý nhất định. Ngoại trừ bảo vệ bí mật, nàng cũng cần một ít vận khí...

Tới cuối cùng, nàng cũng âm thầm hạ quyết tâm, không tiếp tục rối rắm về vấn đề sở hữu của Ích Độc Châu nữa.

Xét cho cùng, hạt châu kia cũng tạm thời không mang đến bao nhiêu tác dụng cho nàng, ngược lại tình bằng hữu với Lý Thủy Đạo và Hạ Nhược Tuyết lại càng hữu dụng hơn. Dù sao thực lực của hai người này cũng tương đối cường đại, tuy có chút ngang ngược, nhưng ít ra cũng nói là làm.

"Lý đạo hữu, đã như vậy, ta liền cáo từ trước." Nam Cung Cầm thở dài một hơi nói.

"Ngồi thêm một lát nữa đi, chúng ta tâm sự về Tiên Đồ bí cảnh." Lý Thủy Đạo lộ vẻ mặt đầy nhiệt tình nói.

"Lý đạo hữu, nếu ngươi thật sự muốn tìm hiểu về Tiên Đồ bí cảnh, không bằng hãy tự mình đi Tiên Đồ thành một chuyến. Tiên Đồ thành kia vốn là thượng cổ tiên thành, đến nay vẫn còn lưu lại truyền thừa của pháp môn tu tiên thượng cổ. Ngươi đến nơi đó sẽ có cái nhìn càng thêm rõ ràng hơn so với hiểu biết thông qua ta." Nam Cung Cầm khéo léo từ chối.

Lý Thủy Đạo gật gật đầu: "Nam Cung cô nương, để ta tiễn ngươi một đoạn đường."

"Không cần, ta tự mình rời đi là được." Nói xong, Nam Cung Cầm lập tức xoay người muốn đi.

Lý Thủy Đạo tiễn nàng đi thẳng tới quảng trường của Thiên Trì phường.

Nam Cung Cầm thở dài một hơi nói: "Chỉ mong ngươi và ta đều bình an vô sự."

"Nam Cung cô nương, xin hãy yên tâm, hai mươi năm sau bất kể thế nào ta và Tuyết Nhi cũng sẽ đi cùng ngươi một chuyến, để trả lại ân cứu mạng của ngươi đối với Tuyết Nhi." Lý Thủy Đạo nói với Nam Cung Cầm.

"Đa tạ! Cáo từ!" Nói xong, Nam Cung Cầm lập tức bay về phương xa.

Lý Thủy Đạo đưa mắt nhìn Nam Cung Cầm rời khỏi, sau đó quyết đoán xoay người đi về phía thạch lâu.

Thông qua bí đạo dưới lòng đất của thạch lâu, Lý Thủy Đạo đi tới một căn phòng đá bí ẩn. Trên bức tường đá trong này có treo một chiếc Bát Quái Tỏa bằng sắt đen.

Lý Thủy Đạo nhanh chóng xoay chuyển mấy vòng la bàn trên chiếc Bát Quái Tỏa bằng sắt đen này.

Linh quang chuyển động một hồi, trên vách tường lập tức mở ra một cái cửa động hình tròn.

Lý Thủy Đạo chui vào trong động, tiến vào một gian Tàng Bảo thất.

Bình Luận (0)
Comment