Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 541 - Chương 541: Đại Ẩn Ẩn Vu Thị!

Chương 541: Đại Ẩn Ẩn Vu Thị! Chương 541: Đại Ẩn Ẩn Vu Thị!

Đây là Tàng Bảo thất cấp thượng phẩm được Lý Thủy Đạo cố tình chế tạo ra, chuyên môn cất giữ những món bảo vật mà hắn cảm thấy quý giá. Nơi này chỉ có chút ít trung phẩm linh thạch, các loại pháp khí, linh tài và ngọc thư đạo sách.

Ánh mắt hắn rơi xuống những món bảo vật bên trong này, Phượng Hoàng Lưu Ly, Hỏa Độc Tinh, Phi Sa Thương, Tàng Kiếm Băng Liên, Kim Hạt Cự Tiễn cùng với hai hạt "Hóa Huyết Ma Đan".

Sau khi suy nghĩ kỹ càng, Lý Thủy Đạo quyết định lấy Hỏa Độc Tinh đi.

Khẳng định là thượng phẩm pháp khí bình thường không thể lọt vào mắt của người kia được. Nhưng Hỏa Độc Tinh với tư cách là một loại tam giai tài liệu pháp khí, có thể dùng để chế tạo nên một món pháp khí càng cường đại hơn, thậm chí là pháp bảo, bởi vậy thứ này càng có sức hấp dẫn đối với luyện khí tu sĩ hơn.

Lý Thủy Đạo bỏ kiện bảo vật này vào trong túi trữ vật, sau đó xoay người rời khỏi gian Tàng Bảo thất cấp thượng phẩm này.

Tới lúc hắn quay đầu nhìn thoáng qua, ngoại trừ Tàng Kiếm Băng Liên, bên trong gian Tàng Bảo thất cấp thượng phẩm này cũng không còn thứ gì tốt nữa.

"Ài..." Lý Thủy Đạo khẽ thở dài một hơi, sau đó lại một lần nữa đóng Bát Quái Tỏa lại.

...

Tiểu Phật đường, Thiên Trì bảo.

Sau lưng bức tượng phật trong này có một gian phòng cực nhỏ.

Hạ Nhược Tuyết đang quỳ gối trước mặt Lý Thủy Đạo, vẻ mặt ngoan hiền.

Lý Thủy Đạo vuốt ve mái tóc của nàng, nói: "Có lẽ Nam Cung Cầm sẽ chôn giấu chuyện của nàng vào trong bụng, hẳn là bên nàng ấy chúng ta không cần lo lắng nữa đâu."

"A... Đa tạ phu quân." Hạ Nhược Tuyết há cái miệng nhỏ nhắn tới, đầu lưỡi khẽ rung rung, để lộ ra vài phần dí dỏm.

Lý Thủy Đạo tiếp tục vuốt ve mái tóc của Hạ Nhược Tuyết, trong giọng nói mang theo một tia trách cứ: "Thế nhưng lần này nàng làm rất quá đáng, ngay cả mặt mũi cũng không thèm che đậy đã đi giết người, không kiêng nể gì cả, làm xằng làm bậy, lỗ mãng như thế sớm muộn gì cũng sẽ chết không có chỗ chôn."

"Thiếp thân biết, thiếp thân không dám nữa." Hạ Nhược Tuyết khẽ cong môi, vẻ mặt đáng thương nói.

Lý Thủy Đạo nắm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn mũm mĩm của Hạ Nhược Tuyết, dịu dàng nói: "Lần này vì công pháp mà nàng phải bôn ba mệt mỏi một phen, cũng không thể hoàn toàn trách nàng được."

"Vâng... Đa tạ phu quân đã thông cảm."

"Đại ẩn ẩn vu thị [1], về sau nàng cứ ẩn mình bên trong Thiên Trì phường, không cần đi đâu cả, phải thường xuyên ở lại trong nhà. Dù sao, Thiên Trì phường cũng là sản nghiệp của Ngũ Độc môn, trừ phi chuyện do nàng gây nên được lan truyền quá rộng rãi, cũng gây nên thiệt hại quá lớn lao, nếu không Ngũ Độc môn tuyệt đối không có chuyện phong tỏa Thiên Trì phường đến bắt nàng đi đâu. Hiện tại điều cần làm là nhanh chóng khai trương Thiên Trì phường, để mỗi tháng Ngũ Độc môn đều nhận được một nửa lợi nhuận. Đến lúc đó, dù tông môn biết công pháp nàng tu luyện chính là Huyết Đạo ma công, chỉ sợ bọn họ cũng sẽ nhắm một mắt mở một mắt cho qua. Đương nhiên điều kiện tiên quyết là nàng đừng đi giết người của tứ đại gia tộc bọn họ."

Hạ Nhược Tuyết có chút nghi ngờ hỏi: "Nhưng mà phu quân, không phải chúng ta đang thiếu rất nhiều linh thạch sao? Ngay cả khi đã khai trương Thiên Trì phường thị rồi, trên vai vẫn còn một khoản nợ khổng lồ, không có mười mấy năm đừng mong trả hết. Lấy đâu ra lợi nhuận cho tông môn?"

Lý Thủy Đạo thần bí cười cười, lập tức để lộ ra một tin tức mà Hạ Nhược Tuyết không biết: "Chuyện linh thạch không cần phải lo lắng nữa, Lý Hạo Hãn vừa tự mình viết thư cho ta, hai ngày sau bên gia tộc sẽ trả ta một vạn linh thạch, trong vòng ba tháng là trả xong năm vạn linh thạch. Đến lúc đó, ngoại trừ một vài nhân vật mấu chốt cần giữ lại món nợ, ta sẽ trả hết nợ cho những người khác, sẽ không cho bọn họ có cơ hội ăn lãi nữa đâu."

Hạ Nhược Tuyết nghe xong, lập tức lộ vẻ nghi hoặc. Nàng khẽ liếm môi, nuốt một thứ chất lỏng trong suốt vào trong bụng, sau đó dò hỏi: "Gia tộc vừa chuyển đến Thiên Hạt Cốc, đây chính là thời điểm cần phải chuẩn bị toàn diện, khắp nơi đều cần linh thạch, bọn họ lấy đâu ra linh thạch để trả cho chúng ta?"

Lý Thủy Đạo cũng lộ vẻ mặt nghi ngờ nói: "Ta cũng không rõ lắm, nhưng có vẻ như bọn họ vẫn còn nguồn thu nhập khác. Cũng chẳng sau, đây vốn là chuyện tốt đối với chúng ta, ít nhất là tạm thời chúng ta không cần phải lo lắng về vấn đề linh thạch nữa."

"Được rồi, đi súc miệng đi... Ta muốn tới tông môn một chuyến." Đến đây, vẻ mặt Lý Thủy Đạo lập tức trở nên nặng nề nói.

Hạ Nhược Tuyết rất thuần thục, lập tức dọn dẹp sạch sẽ xung quanh, sau đó dò hỏi: "Như chàng vừa nói, hai ngày sau gia tộc sẽ đưa một vạn linh thạch đến, vào lúc này phu quân còn đi tông môn, liệu có thích hợp hay không?"

"Không thể không đi, lần này nàng gây ra họa lớn như vậy, nếu ta không đi tông môn tìm người hỗ trợ, lỡ như nàng bị Chấp Pháp đường ra lệnh truy nã, chuyện này sẽ không dễ giải quyết đâu." Lý Thủy Đạo kiên định trả lời.

"Phu quân còn có thể tìm người nhờ khơi thông chuyện này sao?" Hạ Nhược Tuyết kinh ngạc hỏi.

"Ừm." Lý Thủy Đạo gật gật đầu.

"Là tìm Lam Hoa Ảnh hả?" Hạ Nhược Tuyết đoán.

"Không, Lam Hoa Ảnh chưa từng coi ta là bằng hữu, chỉ coi là thuộc hạ lúc trước, nàng ta sẽ không thật lòng hỗ trợ." Lý Thủy Đạo lắc đầu phủ nhận.

"Vậy chàng tìm ai?" Hạ Nhược Tuyết tò mò hỏi.

"Chuyện này nàng không cần quan tâm đâu. Cứ ở lại nơi đây, về sau những chuyện bên trong Thiên Trì bảo, nàng có thể không lộ mặt thì cố gắng đừng lộ mặt, cứ để Chu Hồng Linh đứng ra lo liệu là được." Lý Thủy Đạo lên tiếng nhắc nhở.

"Thiếp thân biết rồi." Hạ Nhược Tuyết gật đầu đồng ý.

Lý Thủy Đạo sửa sang lại y phục rồi nhanh chóng rời khỏi mật thất. Vừa đẩy cửa mật thất ra, đã nhìn thấy Triệu Linh Nhi đang tụng niệm phật kinh dưới ánh đèn cổ.

Ánh nến chiếu rọi trên người nàng, khiến màu da càng thêm trắng nõn mềm mại.

Lý Thủy Đạo không quấy rầy nàng, lập tức rời khỏi Phật đường, hóa thành một luồng độn quang màu xám bạc, bay đi.

-truyện yy-

-----------------

[1] : câu đầy đủ là "Tiểu ẩn ẩn vu dã, đại ẩn ẩn vu thị", nghĩa là muốn một cuộc sống nhàn rỗi ẩn dật không nhất thiết phải đi vào chốn thâm sơn, mới có thể cảm nhận được, bởi cấp bậc ẩn dật cao hơn chính là ẩn mình tại chốn đô thị phồn hoa, nương náu tại chốn bồng lai trong tâm linh của mình, cũng có thể tìm được một phần thanh tịnh.

Bình Luận (0)
Comment