Ma Thiên Cương vừa cầm chặt song đao, đã cảm thấy một cơn mê muội khó nói nên lời ập tới.
Đây là tác dụng phụ của Vạn Độc Xuyên Tâm.
Gã cười khổ một tiếng, lại vội vàng lấy một viên Thanh Mộc Hồi Xuân Đan và một viên Thanh Mộc Bổ Nguyên Đan từ bên trong túi trữ vật ra, nhanh chóng nuốt vào. Thanh Mộc Hồi Xuân Đan có thể bổ sung pháp lực, còn Thanh Mộc Bổ Nguyên Đan có thể ức chế độc tính.
Vạn Độc Xuyên Tâm chính là bí thuật của Ngũ Độc môn, có thể kích thích tiềm năng của người thi triển nói.
Cũng như câu nói ‘với ngươi là thạch tín, với ta lại là thuốc hay’, chỉ cần vận dụng thoả đáng, bất cứ loại kịch độc nào cũng có thể hóa thành thuốc hay.
Uống thuốc xong, Ma Thiên Cương nhắm mắt xuống, tâm trạng đã bình tĩnh lại, bắt đầu điều tức chữa thương. Gã cảm nhận được pháp lực trong cơ thể mình đang khôi phục, độc tính cũng bị ức chế, dần dần khôi phục được một tia lực lượng.
Đến đây, ánh mắt Ma Thiên Cương lại mở to, đầy nặng nề.
Qua trận đấu chớp nhoáng vừa nãy, gã chợt nhận ra rằng thực lực của Lý Thủy Đạo kia đã vượt xa dự đoán của mình rồi, thậm chí còn phải nói là trong bao nhiêu năm qua, gã chưa bao giờ gặp phải một đối thủ tỉnh táo như vậy.
Lý Thủy Đạo kia giống như một ngọn núi băng cao cao tại thượng, không thể vượt qua, một mực đứng ở trên cao, đưa mắt nhìn xuống gã bên dưới, bao quát hết thảy mọi thứ xung quanh...
Mỗi một kiếm hắn xuất ra, đều mang mục đích cả. Tựa như hắn có thể thấy rõ ý đồ của Ma Thiên Cương, khiến cho mỗi một kiếm đánh đến đều có thể nhắm trúng chỗ hiểm trên người gã.
Cũng bởi vậy trong lúc chiến đấu, Ma Thiên Cương luôn cảm nhận được đủ loại hạn chế, đủ loại uất nghẹn, một thân thực lực nhưng không thể thoải mái phát huy. Nó cũng là một nguyên nhân quan trọng khiến gã không thể không vận dụng Vạn Độc Xuyên Tâm, thậm chí đã vận dụng Vạn Độc Xuyên Tâm rồi cũng không thể địch nổi đối phương.
Lại nói, từ khi tu vi của Ma Thiên Cương có thành tựu tới nay, gã chưa bao giờ gặp phải một đối thủ nào như vậy, loại tư duy tỉnh táo không gì sánh kịp này làm gã không thích ứng được.
Không đúng!
Lý Thủy Đạo kia không nên bình tĩnh như vậy.
Bởi vì không một người nào đã trúng phải "Huyết độc" còn có thể duy trì được tỉnh táo. Đây cũng là nguyên nhân khiến Ma Thiên Cương chưa bao giờ gặp phải đối thủ bình tĩnh.
Phải biết rằng, ngoại trừ ba đại tuyệt chiêu cực kỳ mạnh mẽ kia ra, 《 Huyết Thực Độc Chưởng 》do Ma Thiên Cương sáng tạo còn mang theo hiệu quả của "huyết thực chi độc". Loại độc tố này có thể làm cho tim người khác đập nhanh, huyết dịch sôi trào, hoàn toàn mất đi lý trí.
Nói tóm lại, dù đối phương có bình tĩnh đến cỡ nào thì một khi trúng phải huyết thực kịch độc, đều mất đi khả năng duy trì tư duy tỉnh táo, càng đừng nói đến chuyện bình tĩnh như một ngọn núi băng.
Bởi vậy, chỉ có duy nhất một cách giải thích cho tình huống này: đó là Lý Thủy Đạo kia vốn không e ngại huyết độc của gã.
Để không e ngại huyết độc của gã, thì hoặc là đối phương dùng Ích Độc Châu tới chống lại độc tính, hoặc là đối phương đã sớm thấy rõ độc tính của huyết độc, nên dứt khoát điều chế giải dược từ trước rồi.
Ma Thiên Cương tỉnh táo suy tư, nếu như đối phương có thể phá giải huyết độc của gã, như vậy khẳng định là sau lưng đang có người trợ giúp hắn.
Được rồi, không cần biết sự thật như thế nào, thì chuyện đầu tiên gã cần phải làm chính là đi xử lý xong tác dụng phụ của "Vạn Độc Xuyên Tâm" trên người mình. Lúc này, kịch độc Vạn Độc Xuyên Tâm chỉ bị áp chế, còn chưa chính thức giải trừ.
Nếu kéo dài quá lâu, dư độc không tiêu sẽ tạo thành tổn hại đối với căn cơ đạo pháp. Cũng may, trong túi trữ vật của gã có một viên "Hóa Huyết Ma Đan".
Tuy Hóa Huyết Ma Đan không phải đan dược chữa thương, nhưng nó có thể bổ sung rất nhiều tinh hoa huyết khí cho một người.
Phải biết rằng, Ma Thiên Cương có thể lợi dụng huyết thực chi thuật tới cắn nuốt vạn độc trong thiên hạ, nhưng cái giá phải trả chính là tiêu hao huyết khí của bản thân. Hiện giờ gã đang muốn dùng huyết khí của bản thân tới hóa giải dư độc còn sót lại của Vạn Độc Xuyên Tâm, sau đó sẽ phục dụng Hóa Huyết Ma Đan để bổ sung huyết khí.
Làm như vậy, chẳng những khí huyết trong cơ thể gã không rơi vào tình trạng cạn kiệt, ngược lại chờ huyết thực kịch độc thôn phệ xong dư độc, uy lực của nó còn có thể gia tăng thêm một bước.
Đây cũng là nguyên nhân gã muốn mua Hóa Huyết Ma Đan.
Bây giờ, cần tìm một chỗ bí ẩn, mau chóng phục dụng Hóa Huyết Ma Đan, đồng thời thôn phệ vạn độc.
Ma Thiên Cương vỗ vỗ túi cổ, một con rết cực lớn trực tiếp xuất hiện trước mặt gã.
Con rết này có thân hình khổng lồ, dài đến mấy trượng, lân giáp lóe lên một mảnh hào quang màu đỏ như máu, tựa như một con Cự Long khủng bố kinh người.
Ma Thiên Cương nhảy lên đầu con rết, cái đầu con rết to như cối xay. Gã lập tức khoanh chân ngồi xuống, cố gắng hết sức để bình ổn huyết khí trên người mình,
Con rết trăm chân, mau lẹ như gió.
Thân thể con rết được bao trùm bởi một tầng lân giáp cứng rắn, mỗi một đốt đều tản ra khí tức hung sát. Thân thể to lớn của nó nhanh chóng xuyên qua ngọn núi trước mặt, lại dễ dàng vượt qua những dãy núi lớn và hẻm núi thâm sâu.
Trong quá trình con rết nhanh chóng tiến lên, Ma Thiên Cương có thể cảm nhận được phong cảnh xung quanh đang vùn vùn biến hóa. Ngọn núi cao vút trong mây và cánh rừng rậm nhanh chóng hiện ra trước mắt gã...
Gã cố ý điều khiển con rết, chạy thẳng vào một cánh rừng rậm trong núi, nhất là những tòa sơn cốc thâm sâu kia.
Chỉ ngắn ngủi một nén nhang sau, con rết cực lớn ấy đã tìm được một cái sơn động trong một sơn cốc vô danh.
Cửa vào sơn động rất bí mật, bên trong tối om mà thần bí, tản ra từng luồng hơi thở tĩnh mịch.
Ma Thiên Cương tiến vào huyệt động, tìm thấy một nơi rộng rãi, bắt đầu đả tọa bế quan.
Gã tĩnh tâm ngưng thần, toàn thân tản ra một luồng hào quang màu đỏ như máu, huyết khí phun trào, phảng phất như một con Long Xà màu máu đang dạo chơi trong cơ thể.
Lúc này, vạn độc ở trong trái tim của gã đang bị huyết thực chi thuật thôn phệ, làm cho huyết độc tinh hoa càng thêm bá đạo.
-truyện-yy-pro-