Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 563 - Chương 563: Cái Bẫy Vận Mệnh!

Chương 563: Cái Bẫy Vận Mệnh! Chương 563: Cái Bẫy Vận Mệnh!

-Nguồn tại -

Rất nhanh, sắc mặt của Ma Thiên Cương đã biến thành trắng bệch như tờ giấy, đây là dấu hiệu cho thấy huyết khí đã tiêu hao quá nhiều.

Tuy Ma Thiên Cương chính là người khai sáng ra "huyết độc", nhưng gã lại không phải tu sĩ tu luyện huyết đạo ma công, có thể nói là trong tay cực kỳ khuyết thiếu thủ đoạn bổ sung huyết khí.

Chính bản thân gã cũng ý thức được điểm thiếu sót của bản thân trên phương diện bổ sung huyết khí, vì vậy, lập tức vỗ túi trữ vật, lấy ra một viên Hóa Huyết Ma Đan.

Nghe nói, viên đan dược này được luyện chế từ tinh huyết toàn thân của một con nhị giai yêu thú, có hiệu quả bổ sung huyết khí cực mạnh.

Ma Thiên Cương dứt khoát bỏ viên Hóa Huyết Ma Đan kia vào trong miệng, nhẹ nhàng nuốt xuống.

Đan dược nhanh chóng hóa thành một luồng năng lượng ấm áp, cấp tốc dung nhập vào trong cơ thể của gã.

Lực lượng của đan dược và huyết thực chi thuật dung hợp lẫn nhau, một luồng nhiệt lưu trực tiếp tản ra từ bên trong đan dược, lại nhanh chóng dung nhập vào trong máu của Ma Thiên Cương, gia tốc quá trình vận chuyển huyết khí, không ngừng bổ sung tinh huyết cho cơ thể gã.

Trong huyệt động tràn ngập khí tức huyết tinh nồng đậm, Ma Thiên Cương dần dần bị quang mang màu huyết hồng bao vây.

Ánh mắt gã trở nên ác liệt mà sắc bén, tựa như một con thú vương khát máu.

Đột nhiên, gương mặt Ma Thiên Cương biến sắc.

Huyết khí vốn đang quay cuồng trên khuôn mặt, đột nhiên bộc phát ra một tầng tử khí nồng đậm. Một luồng lực lượng u ám tịch mịch vừa bùng nổ ngay khu vực trung tâm trong cơ thể gã.

Ánh mắt vốn sắc bén kia lập tức bị nỗi hoảng sợ đi kèm với kinh hãi khó tin thay thế.

Luồng lực lượng u ám tịch mịch vừa bùng nổ kia lập tức lan tràn ra ngoài, phủ lên luồng huyết khí đang quay cuồng trên mặt gã một tầng tử khí nồng đậm.

Tử khí càng ngày càng dày, ánh mắt gã cũng dần dần mất đi vẻ sắc bén ban đầu. Nỗi sợ hãi khuếch tán, kinh ngạc đến không sao tin nổi!

Đây là U Minh Hàn Độc!

Đây là Cương Thi Độc!

Cũng là kịch độc tử vong!

Thì ra bên trong viên "Hóa Huyết Ma Đan" kia lại ẩn giấu một cái bẫy cực lớn.

Hiện giờ luồng lực lượng tử tịch kia đang bộc phát ngay trong trái tim Ma Thiên Cương, trực tiếp cướp đi tia sinh cơ yếu ớt của gã.

Ma Thiên Cương dốc hết toàn lực tới chống cự luồng lực lượng tĩnh mịch ấy, thậm chí còn không tiếc tiêu hao tu vi của mình, khí tức trên người gã nhanh chóng suy sụp...

Gã có cảm giác trái tim mình đau thắt như bị một bàn tay vô hình nắm chặt, không thể đập được bình thường. Hô hấp trở nên khó khăn, cả người úa héo như bị một luồng tử vong chi khí bao phủ.

Ma Thiên Cương hiểu, luồng lực lượng u ám này đang ăn mòn thân thể và linh hồn của gã, trực tiếp dẫn gã đi đến ranh giới tử vong.

Gã dùng hết toàn lực, muốn thoát khỏi sự trói buộc của luồng lực lượng này, nhưng hết thảy đều vô dụng.

Gã cảm nhận được sinh mệnh của mình đang nhanh chóng tiêu tan đi, ý thức cũng trở nên mơ hồ.

Gã hiểu, mình sắp phải đối mặt với vận mệnh tử vong rồi.

Đúng vào thời khắc nguy cấp này, đột nhiên trong huyệt động lại truyền đến những tiếng “Loạt xoạt” tựa như âm thanh của vô số những cái chân trên mình con rết khổng lồ kia đang đi tới.

Ma Thiên Cương cười khổ không thôi, gã ý thức được rằng tình huống hiện tại. Có lẽ ngày hôm nay, gã không thể trốn thoát được vận mệnh, sẽ bị con rết đồng tham của mình cắn nuốt.

Đồng tham phản phệ... chính là kết cục của gã.

Hay cho một viên đan dược giết người!

Nói đến cùng, gã đã ngây thơ mà trúng kế của Lý Thủy Đạo rồi!

Nhưng đừng tưởng chuyện này thế là xong rồi, gia tộc sẽ báo thù cho ta.

Cái đầu rết cực lớn vừa thò ra từ trong bóng tối, hàm rết lóe lên một mảnh hàn quang sắc bén.

Ma Thiên Cương chăm chú nhìn vào cái miệng khổng lồ trước mắt.

Vào khoảnh khắc sinh tử này, trên mặt gã hoàn toàn không có sợ hãi, chỉ tràn ngập uất ức, không cam lòng, cùng với hận ý ngập trời.

Ngay vào thời điểm con rết kia sắp sửa cắn nuốt Ma Thiên Cương, đột nhiên một nữ tử mặc đồ đen lại xuất hiện bên cạnh gã.

Mái tóc đen của nàng như một thác nước rối tung, bộ y phục bằng tơ lụa màu đen trên người càng làm nổi bật lên làn da trắng như tuyết.

Trong tay nữ tử nọ đang cầm một thanh Bạch Cốt Khô Lâu Đao, trên thân đao có một tầng huyết tương nồng đậm.

Bóng dáng nàng lóe lên u quang trong bóng đêm, giống như một vị sứ giả đến từ U Minh giới.

Nàng không chút do dự, trực tiếp vung thanh Bạch Cốt Khô Lâu Đao trên tay tới, một đao chặt đứt đầu rết.

Chỉ trong nháy mắt, thân thể con rết ấy đã sụp đổ, hóa thành một đống xương vụn, rơi lả tả dưới đất.

Nữ nhân kia quay đầu nhìn

Dung nhan của nàng tuyệt mỹ như tiên, làn da nàng trắng nõn như tuyết, đôi mắt nàng như hai vì sao lấp lánh, cánh môi hồng hàm răng trắng, tỏa ra hương thơm mê người.

Nhưng… ngay trong nháy mắt Ma Thiên Cương đang nhìn chăm chú vào nàng, nữ nhân kia lại đột nhiên há miệng, phun ra một ngụm khói đen.

Khói đen tràn ngập, nhanh chóng phủ khắp người Ma Thiên Cương, trực tiếp bao vây lấy gã, kéo gã vào một ảo cảnh mông lung.

Dưới khói đen bao phủ, Ma Thiên Cương lập tức cảm nhận được một cơn mê muội mãnh liệt đánh tới, tựa như gã vừa đặt mình vào một thế giới mộng ảo, hết thảy đều trở nên mơ hồ mông lung.

Cảnh sắc chung quanh biến thành một đống hỗn độn, vặn vẹo mà không chân thực, phảng phất như một bức tranh trừu tượng.

Trong ảo cảnh mông lung kỳ ảo này, gã đang đuổi theo bóng dáng của vị tiên nữ kia. Nàng mặc một bộ áo trắng phiêu dật, mái tóc dài buông xuống như thác nước, trên người tản ra hương hoa nhàn nhạt.

Hắn trông thấy bắp đùi trắng như tuyết của nàng, hệt như một khối ngọc thạch thuần khiết không tỳ vết, tản ra ánh sáng nhu hòa.

Mỗi bước chân của nàng đều mang đến tiếng gió xôn xao, phảng phất như âm thanh của tự nhiên vọng lại.

Ma Thiên Cương đã bị dung nhan mỹ lệ của nàng hấp dẫn, trong lòng tràn ngập dục vọng và mê luyến.

Gã liều lĩnh đuổi theo nàng, mà quên đi hết thảy thống khổ và khốn cảnh bên ngoài hiện thực.

Dù gã biết, đây chỉ là ảo cảnh, nhưng giờ phút này, tinh thần đã suy yếu không chịu nổi, không thể chống cự, cũng không muốn chống cự.

Gã sa vào thứ ảo giác mỹ lệ mà mê hoặc ấy, tha thiết cảm nhận được vẻ đẹp mê ly và khoái cảm vô hạn do thế giới kỳ ảo mông lung này mang đến...

Bình Luận (0)
Comment