Nguồn tại truyen-yy-pro
"Đi! Luồn tay vào trong cát." Vạn Khải Thịnh dùng giọng điệu mệnh lệnh nói.
"Ha ha... Ngươi nói luồn vào thì ta phải luồn vào sao?" Lý Thủy Đạo cười lạnh nói.
"Việc này không phải do ngươi quyết định!" Đột nhiên Vạn Khải Thịnh lộ vẻ mặt dữ tợn nhào về phía Lý Thủy Đạo.
Băng Thiềm Hàn Khí!
Một luồng khí tức lạnh như băng lập tức tản ra từ trên người Lý Thủy Đạo, nhanh chóng khuếch tán, tạo thành một bức tường băng màu lam, chặn đứng công kích của Vạn Khải Thịnh.
"Hắc Ảnh Xà Thủ!" Vạn Khải Thịnh rống giận một tiếng, song chưởng vừa nhấc, đã có trên trăm hư ảnh độc xà màu đen lập tức xuất hiện, đồng thời đánh về phía Lý Thủy Đạo.
Lý Thủy Đạo toàn lực ngăn cản, thân thể của hắn bị hư ảnh độc xà quấn quanh, răng độc trong miệng chúng điên cuồng cắn nuốt hắn, nhưng lực phòng ngự của 《 Băng Thiềm Ngạnh Khí Công 》cực kỳ kinh người, khiến cho đám hư ảnh độc xà kia không thể nào tạo thành thương tổn mang tính thực chất đối với hắn.
Vấn đề là hiện tại, trong tay Lý Thủy Đạo không có kiếm, quá thiếu thốn phương thức công kích, nếu chỉ mãi phòng ngự, lâu dần sẽ sinh ra sơ hở.
Oành!
Một chưởng của Vạn Khải Thịnh đã đánh bay Lý Thủy Đạo, tuy không phá vỡ được tầng phòng ngự của hắn, nhưng vẫn đủ sức đánh bay hắn.
Lý Thủy Đạo ngã sấp xuống mặt cát. Hắn vốn cho rằng mình sẽ nhanh chóng chìm vào trong cát, ai ngờ hắn không hề chìm xuống.
Thứ này không phải cạm bẫy cát chảy sao?
Ngay lúc Lý Thủy Đạo còn đang nghi hoặc, đột nhiên có một con côn trùng chui ra từ sâu trong lòng đất, cắn lên người hắn một cái.
Oành!
Băng hoàn khổng lồ lập tức nổ tung ra.
《 Băng Thiềm Ngạnh Khí Công 》của Lý Thủy Đạo trực tiếp phá công.
Độn quang màu bạc trên người hắn không ngừng lóe sáng, hắn trực tiếp phóng lên cao. Con côn trùng dài một trượng sau lưng đã bị đông kết thành cột băng sau khi băng hoàn nổ.
Vạn Khải Thịnh lập tức lộ vẻ mặt vừa sợ hãi vừa vui mừng. Lão ra tay nhanh như chớp, trực tiếp cắt con côn trùng đã bị đông cứng thành băng kia ra làm mấy khúc.
Chờ đến lúc Lý Thủy Đạo rơi xuống đất, sắc mặt hắn biến thành màu xanh tím, đã trúng phải trùng độc rồi.
Răng nanh của con côn trùng kia quá sắc bén, chỉ cắn một cái lại trực tiếp phá vỡ được 《 Băng Thiềm Ngạnh Khí Công 》của hắn, uy lực tương đương một kiện thượng phẩm pháp khí.
Cự trùng cắn nát tầng phòng ngự của hắn, còn rót nọc độc vào trong cơ thể hắn.
Nhưng lúc này, "Nguyên thủy huyết độc" trong cơ thể Lý Thủy Đạo lại nhanh chóng phát huy tác dụng, nó trực tiếp cắn nuốt độc dịch của độc trùng, khiến cho màu xanh tím trên mặt hắn từ từ biến mất.
Phải biết rằng, dùng nguyên thủy huyết độc tới cắn nuốt độc vật cũng phải trả một cái giá rất lớn. Nó sẽ tiêu hao huyết khí của bản thân, nhưng Lý Thủy Đạo vừa mới phục dụng Hóa Huyết Ma Đan xong, huyết khí toàn thân vô cùng hùng hậu, vừa vặn lấy ra để tiêu hao.
Vạn Khải Thịnh ra tay nhanh như điện, lão lập tức nắm lấy đầu con côn trùng kia, nhổ hai chiếc nanh của nó ra.
Hai chiếc răng nanh kia dài cỡ ngón tay, hình dạng như châm nhỏ. Chúng cũng chính là hai cái răng độc đã đâm xuyên qua tầng phòng ngự của Lý Thủy Đạo.
Vạn Khải Thịnh vừa xử lý độc trùng vừa mừng như điên nói: "Không ngờ ngươi còn có loại công phu này, thật không tệ! Bắt đầu từ bây giờ, mỗi ngày ngươi hãy giúp ta câu một con độc trùng đi."
Lý Thủy Đạo lắc lắc đầu nói: "Một khi《 Băng Thiềm Ngạnh Khí Công 》 phá công, muốn một lần nữa luyện thành phải phục dụng Thái Âm Hàn Băng Đan, mà khẳng định là ở nơi này không có loại đan dược ấy."
"Ồ... nói vậy là ngươi vô dụng rồi." Vạn Khải Thịnh ác độc nói.
"Không! Là ngươi vô dụng." Lý Thủy Đạo nói xong, đã chủ động phát động tấn công.
"Ngươi đã không còn phòng ngự, vẫn dám ra tay với ta?" Vạn Khải Thịnh cười nhạo một tiếng. Chỉ thấy một tay lão nắm độc trùng, chỉ dùng một tay vung tới, nghênh chiến với Lý Thủy Đạo.
Bóng dáng hai người lần lượt giao thoa với nhau trong động đá vôi, trực tiếp triển khai một cuộc chiến khốc liệt.
Vạn Khải Thịnh lại thi triển Hắc Ảnh Xà Thủ, động tác thong dong, nhẹ nhàng thoải mái.
Không còn Băng Thiềm Hộ Giáp phòng ngự, đám hư ảnh độc xà kia trực tiếp xúm đến, vô tình cắn xé nhục thân của Lý Thủy Đạo, thậm chí còn cắn xuyên qua da thịt trên người hắn, lưu lại miệng vết thương cháy đen.
Nhưng Lý Thủy Đạo bên kia vẫn sải bước điên cuồng xông đến, tựa như đã mất đi cảm giác đau đớn rồi. Chỉ thấy hắn giơ bàn tay lên, huyết khí tràn ngập bên trong.
Vạn Khải Thịnh lập tức cảm thấy nhịp tim đập trong lồng ngực mình vừa gia tốc, vốn lão chỉ giả vờ tức giận, vậy mà lúc này cơn phẫn nộ lại thật sự dâng trào, bay thẳng lên não.
Bên kia, bàn tay Lý Thủy Đạo đã hóa thành một thanh huyết đao, hung hăng chém tới.
Thực Huyết Đao Luân!
Huyết Đao chém xà ảnh màu đen thành hai đoạn, lại trực tiếp bổ thẳng vào mặt Vạn Khải Thịnh.
Vạn Khải Thịnh chính là xà tham, bởi vậy vừa thoáng thấy công kích lan đến gần, lão đã nhanh chóng lui về phía sau linh hoạt đến tột cùng, nhưng Huyết Đao lại nhẹ nhàng vẩy một cái, vừa vặn chém trúng cánh tay đang cầm độc trùng của lão.
Dư uy của đao quang màu máu trực tiếp đánh cho con độc trùng kia rơi xuống đất.
Sau khi rơi xuống, con côn trùng kia lập tức muốn chui vào trong cát.
Vạn Khải Thịnh vội vàng nói: "Con côn trùng này còn chưa chết."
Ngay tại khoảnh khắc này, Lý Thủy Đạo đã hóa chưởng thành chỉ, thi triển Thực Cốt Kiếm Chỉ. Chỉ thấy đầu ngón tay bắn ra một luồng kiếm khí huyết sắc, trực tiếp xuyên qua yết hầu Vạn Khải Thịnh.
Chiêu này vô cùng xảo quyệt, hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của mọi người, nhất kiếm phong hầu.
Vạn Khải Thịnh lộ vẻ mặt kinh ngạc đến khó có thể tin nổi. Lão chưa bao giờ nghĩ đến tình huống này, chưa bao giờ nghĩ một kẻ vốn bị mình đè ra đánh, lại có thể phát ra một kích trí mạng như vậy.
Ngay sau đó, Lý Thủy Đạo lật tay đánh ra một chưởng, dứt khoát thi triển Thực Hồn Chưởng Ấn.
Một chưởng này thế đại lực trầm, kình lực như hồng thủy phô thiên cái địa, ùn ùn đánh tới, nhanh chóng xuyên qua toàn thân lão, hung hăng đánh bay Vạn Khải Thịnh ra ngoài.
Vạn Khải Thịnh còn chưa tiếp xúc với đất cát, đã có ba con sa trùng nhỏ dài từ trong cát bắn ra, chui vào thân thể lão, cắn xé huyết nhục của lão.
Thật hiển nhiên, khi bước vào mảnh Sa địa này, chẳng những không thể đứng thẳng, ngay cả bay qua cũng không được, chỉ có thể đi qua cầu đá mà thôi.