Bộp!
Lý Thủy Đạo trực tiếp đạp ra một cước, giẫm trúng con sa trùng bị chưởng đao của mình chém rơi dưới đất.
Mắt thấy con sa trùng này có thể một lần nữa trở về Sa địa, lại bị một bàn chân to giẫm trúng thân thể, điên cuồng giãy giụa, thậm chí nó còn dùng tốc độ nhanh như chớp cắn về phía chân Lý Thủy Đạo, nhưng không tạo thành một chút thương tổn nào cho hắn.
Vạn Khải Thịnh đã sớm nhổ độc răng của con sa trùng này đi rồi. Có thể nói giờ phút này, sa trùng chỉ là một con giun lớn vô hại đang quấn quanh trên chân Lý Thủy Đạo, có phát động công kích cũng vô nghĩa.
Lý Thủy Đạo hít sâu hai hơi, miệng vết thương đen kịt trên ngực hắn nhanh chóng khôi phục lại màu sắc tươi đẹp của huyết nhục. Độc tính của hư ảnh hắc xà bị nguyên thủy huyết độc hấp thu, đã trở thành chất dinh dưỡng tẩm bổ cho độc huyết.
Sau khi giải độc, Lý Thủy Đạo dùng tay đè lại lỗ máu trên ngực, trực tiếp thi triển đạo pháp 《 Thuỷ Nguyệt Lưu Châu 》.
Chỉ thấy từng giọt nước long lanh trong suốt, tản ra quầng sáng màu lam nhàn nhạt, lần lượt ngưng tụ trên bàn tay hắn.
Vết thương trên ngực hắn đang dùng tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được, nhanh chóng khép lại. Giọt nước ngấm vào vết thương, trực tiếp chữa trị bộ phận bị thương tổn, máu thịt và làn da tại miệng vết thương không ngừng quay cuồng, một lần nữa mọc ra, lấp kín hết thảy.
Tiếp đó, Lý Thủy Đạo kéo con sa trùng đang quấn quanh chân mình ra.
Thân thể của con sa trùng này vô cùng dẻo dai, mềm mại như được tạo thành từ cao su, dù kéo dài ra bao nhiêu cũng không đứt gãy, độ bền cực tốt.
Hiện giờ hàm răng của nó đã bị nhổ mất, nó lại không có mắt, chỉ có làn da với xúc cảm nhẵn nhụi, mềm mại.
Lý Thủy Đạo không chút do dự. trực tiếp cắn con sa trùng nọ một miếng, ngay khi hàm răng của hắn cắn rách da thịt nó, một mùi thịt nồng đậm lập tức lan tràn khắp nơi, khiến người ta muốn chảy nước miếng ròng ròng.
Hắn dùng hàm răng nhanh chóng cắn nuốt máu thịt sa trùng, trong người con sa trùng này chảy ra một dòng chất lỏng phong phú, mà trong máu thịt của nó lại ẩn chứa linh khí nhiều đến kinh người.
Thì ra là thế... Đây đúng là một loại bảo bối!
Lượng linh cơ do một con sa trùng này cung cấp rất nhiều, thậm chí còn không kém hơn "Thanh Liên Đan" có giá trị bảy trăm linh thạch.
Phải biết rằng, đan dược cung cấp linh cơ quá mức kinh người, sẽ có hiệu quả phụ trợ tu sĩ đột phá quan ải. Sở dĩ "Thanh Liên Đan" kia đắt đỏ như vậy, bởi vì viên đan dược này có thể trợ giúp tu sĩ đột phá quan ải.
Và thông qua quá trình ăn uống vừa nãy, Lý Thủy Đạo chợt phát hiện ra, nếu trực tiếp ăn sống con sa trùng kia, cũng mang đến hiệu quả tương tự.
Vạn Khải Thịnh kia vốn đang kẹt lại ở cảnh giới Dung Linh cảnh trung kỳ, không biết đã kẹt bao lâu rồi, khẳng định là lão muốn thông qua phương thức này, để cưỡng ép đột phá cảnh giới.
Nhưng đồng tham của lão không có ở bên cạnh, căn bản không thể đột phá cảnh giới được.
Lẽ nào … ngoại trừ tăng lên tu vi cảnh giới, thứ này vẫn còn tác dụng khác nữa?
Lý Thủy Đạo vừa suy tư, vừa tiếp tục ăn thâm uyên độc trùng. Trước kia hắn cũng không dám làm như vậy, nhưng hiện giờ trong cơ thể đã có nguyên thủy huyết độc, đương nhiên hành vi cũng phóng khoáng hơn nhiều.
Đột nhiên, khóe miệng Lý Thủy Đạo tràn ra một dòng lục dịch, sắc mặt hắn cũng lập tức chuyển thành màu xanh mét.
Vừa rồi hắn không cẩn thận đã cắn rách túi độc của sa trùng, khiến cho kịch độc bên trong lập tức lan tràn trong khoang miệng và yết hầu hắn.
Phải biết rằng, Vạn Khải Thịnh kia đã bắt được con độc trùng này, nhưng không vội ăn ngay, mà phải nhổ hàm răng của nó ra, móc túi độc của nó trước. Đáng tiếc, hành động của lão chỉ mới hoàn thành được một nửa, đã bị Lý Thủy Đạo đánh chết rồi.
Lý Thủy Đạo ăn phải túi độc, nhưng cũng không có ý định dừng lại. Hắn chỉ liếm liếm đầu lưỡi hai cái, lại tiếp tục dùng hàm răng xé rách thân thể con sa trùng, trực tiếp nuốt nó vào trong bụng.
Kịch độc của sa trùng đang đấu đá phá hoại trong thân thể hắn, đã kích thích nguyên thủy độc huyết. Dòng nguyên thủy huyết độc lập tức sôi trào như nham tương, nhanh chóng chảy xuôi trong mạch máu, lao đến hấp thu độc tố.
Đồng thời linh cơ cường đại do máu thịt sa trùng cung cấp cũng lan đi khắp người Lý Thủy Đạo, từ từ cải thiện thân thể cho hắn.
Dường như thịt sa trùng có thể cường hóa thể chất?
Có lẽ đây chính là nguyên nhân khiến cho Vạn Khải Thịnh kia cũng khát vọng có được sa trùng, dù không thể đột phá cảnh giới được.
Lý Thủy Đạo nhanh chóng cảm thấy thân thể của mình trở nên sung mãn, nó được một luồng tinh phách cường đại bổ sung, khiến cho mỗi một tấc cơ bắp đều tràn đầy lực lượng bành trướng.
Ánh mắt sắc bén của hắn lập tức di chuyển mục tiêu, chăm chú nhìn vào thi thể của Vạn Khải Thịnh. Lúc này, Vạn Khải Thịnh đã bị sa trùng cắn đến thủng trăm ngàn lỗ. Những con sa trùng kia tiến vào trong cơ thể của lão, điên cuồng mà thôn phệ máu thịt của lão.
Toàn thân lão đã mất đi sinh cơ, thậm chí còn vì vậy mà co giật không ngừng.
Hiển nhiên, sa trùng khát vọng máu thịt của con người, mà con người cũng khát vọng huyết nhục của sa trùng...
Lý Thủy Đạo men theo cầu đá, chậm rãi đi về phía thân thể bị tổn hại của Vạn Khải Thịnh...
Khoảng cách giữa hắn và lão càng ngày càng gần lại, đột nhiên một con sa trùng cắn vỡ lồng ngực của Vạn Khải Thịnh chui ra, quay đầu nhìn chằm chằm vào Lý Thủy Đạo.
Lý Thủy Đạo nhìn rất rõ, con sa trùng kia vốn không có mắt, nhưng nó có thể thông qua một loại phương thức cảm ứng nào đó để phát hiện ra sự tồn tại của hắn...
"Là cảm ứng nhiệt ư?" Lý Thủy Đạo thầm cảm thấy nghi hoặc.
Hắn hồi tưởng lại chuyện đã phát sinh lúc mình ngã xuống Sa địa. Lúc ấy, trên người hắn đang bị một tầng băng thiềm hàn khí bao phủ. Chờ đến lúc hắn hung hăng đụng vào mặt cát mới khiến con sa trùng kia phản kích.
Mà lúc Vạn Khải Thịnh lướt ngang qua mặt cát, đã bị ba con sa trùng bay lên tập kích rồi.
Nghĩ như vậy, nhưng bước chân Lý Thủy Đạo không ngừng lại. Hắn chậm rãi tới gần. Rốt cuộc con sa trùng kia cũng xác nhận được một sinh mệnh thể đang tiếp cận mình.
Khi khoảng cách giữa đôi bên còn lại chừng hai mét, đám sa trùng trong thân thể Vạn Khải Thịnh lập tức dựa vào tính dai và lực bật nhảy kinh người của mình để bắn về phía Lý Thủy Đạo.
-. pro-