Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 583 - Chương 583: Chiến Đấu Trong Sa Trùng Động!

Chương 583: Chiến Đấu Trong Sa Trùng Động! Chương 583: Chiến Đấu Trong Sa Trùng Động!

-nguồn tại truyện-yy-pro-

Cây thạch nhũ hình thương được mài đến sắc bén vô cùng, giống như một tia chớp, lập tức bay về phía Lý Thủy Đạo, nhằm thẳng vào mặt hắn.

Nhưng dưới tầm nhìn của thiên phú thần thông bộ phong chi nhãn, tốc độ càng nhanh lại diễn ra càng chậm, nhất là sau khi Lý Thủy Đạo đã luyện thành 《 Thiên Oa Vân Mục 》, ngay cả khi bản thân đang chìm trong không gian cực kỳ hắc ám, hắn cũng có thể nhìn thấy rõ ràng mọi sự vật xung quanh.

Bởi vậy, mũi thương này đã được định sẵn là không có chút uy lực nào rồi.

Lý Thủy Đạo nhẹ nhàng nghiêng người, cây thương kia nhẹ nhàng lướt sát qua thân thể hắn, mang theo một cơn cuồng phong dữ dội.

Một tiếng nổ ầm ầm vang lên, nổ ra một đống khói bụi thật lớn ngay phía sau lưng hắn.

Hỗn Thế Ma Vương lại lấy ra một cây thạch chùy thật lớn từ phía sau, cán chùy được làm từ thạch nhũ thiên nhiên, đầu chùy có góc cạnh rõ ràng, tạo hình hung hãn dị thường.

"Đi chết đi!" Hỗn Thế Ma Vương cầm đại chùy trong tay, đi dọc theo con đường đá tấn công về phía Lý Thủy Đạo.

"Các tỷ muội! Vào bày trận hết đi." Một phi tần bắt há miệng kêu lớn, hơn bốn mươi nam phi tần khác đều hưởng ứng lời kêu gọi của đối phương, nhao nhao xông vào Sa Trùng động.

Địa hình của Sa Trùng động khá đơn giản, với một nửa là nham thạch, còn một nửa là đất cát.

Tất cả mọi người ở đây đều biết sự lợi hại của Thâm Uyên Sa Trùng, bởi vậy bốn mươi mấy phi tần đã chủ động tụ tập lại trên một khối nham thạch rộng lớn, bắt đầu khoanh chân ngồi xuống, tụ tập pháp lực.

Người sau vỗ song chưởng lên phần lưng của người trước, pháp lực xếp chồng tầng tầng lớp lớp, cuối cùng trực tiếp hóa thành một luồng linh quang, tụ tập lên người Hỗn Thế Ma Vương.

Một khi thi pháp thành công, tu vi của Hỗn Thế Ma Vương sẽ trực tiếp đạt tới nhị giai đỉnh phong. Cứ tiếp tục như vậy, nếu phi tần của tên này tụ tập đủ nhiều, nói không chừng gã còn có thể tạm thời đột phá tam giai, trực tiếp yêu hóa ma thể đánh ra khỏi cổ họng.

Nhưng đương nhiên, Lý Thủy Đạo không thể cho gã có cơ hội thực hiện được kế hoạch này đó. Hắn trực tiếp ném năm viên Tự Bạo Độc Châu trong tay ra ngoài.

Hỗn Thế Ma Vương không ngờ trong tay Lý Thủy Đạo lại có pháp khí, gã chỉ cho rằng hắn ném ra năm cục đá nhỏ mà thôi. Gã lập tức giơ chùy đá lên cao, chỉ muốn hung hăng đập cho Lý Thủy Đạo một trận.

Bành bành bành bành bành...

Đúng vào lúc ấy, năm tiếng nổ mạnh vang lên, một mảng độc vân màu xanh lá đậm đặc lập tức bao trùm lên đám nam phi tần. Hầu hết những nam phi tần này đều là tu sĩ Ngũ Độc môn, tu vi đều đạt đến Dung Linh cảnh.

Bị đám mây độc công kích, có phi tần trực tiếp ngã xuống tại chỗ, có phi tần nhanh nhẹn phi độn bay lên, xuất hiện trên không trung bên trong hang động đá vôi.

Vấn đề là phần đỉnh của Sa Trùng động không quá cao, dù phi độn cũng không thể thoát khói phạm vi độc vân bao phủ.

Để thoát khỏi đám mây độc này, thậm chí đám nam phi tần còn mạo hiểm phi hành trên mặt cát. Rất may, hôm nay đám Thâm Uyên Sa Trùng vốn đang ẩn mình dưới Sa địa đều bị Lý Thủy Đạo câu đi gần hết rồi, tới cuối cùng, không một ai lọt vào công kích của chúng.

Chớp lấy cơ hội này, Lý Thủy Đạo trực tiếp hóa chưởng thành đao, hai luồng đao quang màu máu sáng đến chói mắt lập tức chém về phía chiếc chùy đá của Hỗn Thế Ma Vương.

Ánh đao lập lòe, phát ra sát ý lạnh thấu xương.

Ánh đao màu máu va chạm với chùy đá, phát ra một tiếng vang thật lớn. Những cục đá đã vỡ vụn cùng với hàng đống hòn đá sắc nhọn lập tức văng ra bốn phía, phô thiên cái địa đập thẳng xuống người Lý Thủy Đạo.

Hòn đá sắc bén nện lên người Lý Thủy Đạo, nhưng không thể phá được làn da của hắn. Đương nhiên, hắn không có Thái Âm Hàn Băng Đan trong tay, không thể tu luyện Băng Thiềm Ngạnh Khí Công, chỉ thuần túy lấy thân thể của mình đi chống đỡ những hòn đá kia thôi.

Hắn đón lấy vô số những hòn đá vụn để đối kháng trực diện với Hỗn Thế Ma Vương, hùng hồn không hề sợ hãi.

Đột nhiên Lý Thủy Đạo lật tay, điểm ra một ngón, một luồng kiếm khí màu máu lăng không bay lên, giống như lưỡi dao sắc bén đâm thẳng vào cổ họng của Hỗn Thế Ma Vương.

Thực Cốt Kiếm Chỉ chính là chiêu thức được Ma Thiên Cương ngộ ra sau khi nghe Ma Chỉ Thái Tuế chỉ điểm, chiêu thức cực kỳ xảo quyệt, chuyên môn đâm vào cổ họng người khác.

Hỗn Thế Ma Vương đã thi triển Thanh Lân Giáp, chỉ thấy tầng tầng lớp lớp vảy màu xanh xếp chồng lên nhau tại phần cổ của gã, tạo nên một tầng phòng hộ không thể phá vỡ.

Một luồng kiếm khí màu máu đâm vào cổ Hỗn Thế Ma Vương, bảy - tám lớp vảy bị xuyên thủng, máu tươi trực tiếp phun ra.

Hỗn Thế Ma Vương phẫn nộ gầm lên tiếng, rồi không chút do dự, hung hăng đấm một quyền vào ngực Lý Thủy Đạo, hy vọng có thể dùng một quyền này đánh chết hắn.

Vào thời điểm này, thân thể cường hãn của Lý Thủy Đạo lập tức để lộ ra một chút dấu vết. Dù lồng ngực của hắn phải hứng chịu đòn trọng kích này, nhưng bản thân lại không có ý nhượng bộ.

Đây là kết quả nhận lại được sau khi cắn nuốt lượng lớn huyết nhục tinh phách của sa trùng, nhục thể của hắn đã trở nên cường hãn dị thường, thậm chí còn có được tính đàn hồi và đặc tính dẻo dai khó mà tin được.

Lý Thủy Đạo mượn nhờ luồng lực lượng này, trực tiếp thi triển Thiên Oa Di Hành bay qua một bên.

Đao quang màu máu không ngừng chớp động trong tay, nhanh như thiểm điện chém về phía đám phi tần vừa bay đến giữa không trung tránh né đám mây độc.

Đao quang của hắn sắc bén vô cùng, nhẹ lướt qua đã chém được nguyên một đám.

Khi còn sống, những nam phi tần này cũng tu luyện không ít pháp thuật, nhưng từ khi đi theo Hỗn Thế Ma Vương, dường như bọn họ đã biến thành một loại công cụ chỉ biết phi hành và cung cấp pháp lực, có một thân thực lực mà không thể phát huy, lại trở thành yếu ớt như rơm rạ bị gặt đi trong tay Lý Thủy Đạo.

Hỗn Thế Ma Vương đỏ bừng hai mắt, không thèm để ý đến nguy hiểm, trực tiếp giẫm lên mặt cát, đuổi theo Lý Thủy Đạo, nhưng không thể đuổi kịp hắn.

Lúc này, độc khí màu máu đã lan tràn khắp hang động đá vôi.

Tất cả mọi người đều bị phẫn nộ làm choáng váng đầu óc, chỉ muốn giết chết Lý Thủy Đạo, lại vì đã mất đi lý trí mà tự rước lấy diệt vong.

Bình Luận (0)
Comment