Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 586 - Chương 586: 《 Vân Ly Tâm Pháp 》

Chương 586: 《 Vân Ly Tâm Pháp 》 Chương 586: 《 Vân Ly Tâm Pháp 》

Lý Thủy Đạo lắc đầu nói: "Cũng chưa chắc, công pháp chủ tu của ta vốn hấp thu Thái Âm chi lực chuyển hóa thành Tháp Âm pháp lực, càng xứng đôi với《 Thái Âm Ngưng Sương Kiếm Quyết 》hơn, thậm chí uy lực của kiếm quyết do ta thi triển cũng mạnh hơn cái ngươi gọi là cực hạn kia."

Vân Vô Song chỉ một kiếm về phía Lý Thủy Đạo, nói: "Mạnh hơn? Hừ! Tên nhóc con nhà ngươi đúng là mù quáng tự đại, để lão phu thử xem ngươi được mấy cân mấy lượng."

Ông ta cầm trường kiếm Hắc Diệu Thạch trong tay, trực tiếp bổ một kiếm về phía Lý Thủy Đạo.

Kiếm quang xẹt qua nhanh như tia chớp, mang theo hàn ý lạnh thấu xương.

Lý Thủy Đạo hóa chưởng thành đao, thi triển Thực Huyết Đao Luân. Trên bàn tay của hắn lập tức hiện ra một tầng hào quang màu đỏ như máu, lưỡi đao xoay tròn phát ra tiếng rít chói tai.

Ánh mắt Vân Vô Song lóe lên một tia lạnh thấu xương, kiếm quang như tuyết, cuồng phong thét gào.

Nhìn như Lý Thủy Đạo đang dùng tay không giao thủ với đối phương, nhưng trên thực tế, hắn đang vận dụng những kiện pháp khí được giấu trên ngón tay đến công kích, trong lúc giơ tay nhấc chân đều ẩn giấu phong mang.

Thực Hồn Chưởng Ấn!

Chỉ thấy một luồng hồn khí màu đen nhanh chóng phun ra trên bàn tay hắn, chưởng ấn ngưng tụ như u linh, mang theo lực lượng muốn hủy diệt tất cả.

Hàn Sương Băng Bạo!

Kiếm quang và chưởng ấn va chạm vào nhau, phát ra tiếng ầm ầm đinh tai nhức óc.

Trong bất tri bất giác, Vân Vô Song đã trúng huyết độc, hai mắt trở nên đỏ bừng, tim đập như trống, nhanh chóng rơi vào trạng thái điên cuồng, quyết tâm tử chiến không lùi, không chết không thôi.

"Đừng đánh nữa! Ngươi đã trúng độc rồi." Lý Thủy Đạo có ý tốt nhắc nhở.

Đến tận lúc này, Vân Vô Song mới phát hiện ra trạng thái của bản thân không thích hợp, ông ta vội vàng vận công trừ độc. Thân thể bắt đầu run rẩy, mồ hôi không ngừng nhỏ xuống trán.

Lý Thủy Đạo thấy vậy, lập tức tiến lên hỗ trợ. Hắn đánh một chưởng vào người Vân Vô Song. Theo bản năng, Vân Vô Song muốn tránh né một chưởng này, nhưng tới cuối cùng vẫn nhịn được.

Chờ đến lúc Lý Thủy Đạo xoa bóp mấy cái đại huyệt cho ông ta xong, Vân Vô Song lập tức cảm nhận được một luồng năng lượng ấm áp chảy vào trong cơ thể.

Thân thể ông ta từ từ bình ổn lại, nhịp hô hấp đã trở nên ổn định, độc tố không biết tên kia cũng dần dần bị xua tan.

"Ta thua, Hỗn Thế Ma Vương chết trên tay ngươi cũng không oan, nhưng thứ ngươi sử dụng vốn không phải công pháp thuộc tính Thái Âm." Vân Vô Song lộ vẻ mặt kỳ quái nói.

"Ngươi đưa kiếm cho ta, ta sẽ dùng công pháp thuộc tính Thái Âm tới đánh một trận với ngươi." Lý Thủy Đạo lộ vẻ mặt không chút cảm xúc nói.

Vân Vô Song lập tức trả lại thanh trường kiếm Hắc Diệu Thạch cho Lý Thủy Đạo.

Ngay sau đó, Lý Thủy Đạo nhanh chóng thi triển 《 Lãnh Nguyệt Kiếm Quyết 》 và 《 Thái Âm Ngưng Sương Kiếm Quyết 》.

Hắn dùng Thái Âm pháp lực do《 Tiên Thiềm Khí 》 tu luyện ra để thúc đẩy kiếm pháp, một lần nữa triển khai kịch chiến với Vân Vô Song.

Kiếm pháp của Lý Thủy Đạo đã nhập tinh nhập vi, huyền diệu khó nói được thành lời. Trong khi kiếm ý của hắn lại như Lãnh Nguyệt Hàn Sơn, mỗi lần vung kiếm đều mang theo một luồng hàn ý lạnh lẽo.

Vân Vô Song xuất quyền như xuất kiếm, quyền ảnh như gió, phong lôi rung động, dù chỉ dùng một đôi nhục quyền cũng rất sắc bén, không gì địch nổi.

Chiêu thức của hai người đan xen vào nhau, kiếm quang và quyền ảnh giao thoa không ngớt.

Lần này, Lý Thủy Đạo chỉ dùng đến kiếm pháp tinh diệu và Thái Âm pháp lực không lỗ hổng nào không vào để áp chế địch nhân.

Vân Vô Song chiến đấu mà thấy bức bối không ngừng, khắp nơi đều bị giới hạn, mười phần thực lực không phát huy được năm phần, vô cùng bí bách.

Nếu vừa rồi Lý Thủy Đạo dùng "Lực để thắng", thì lần này, hắn dùng "Kỹ để thắng".

Đột nhiên, Vân Vô Song lùi bước, dứt khoát rời khỏi chiến trường.

Lúc này, Lý Thủy Đạo đang chiếm thượng phong, nếu là sinh tử quyết đấu, đương nhiên không thể tùy tiện cho đối phương rời đi, nhưng hiện tại hai người bọn họ đang luận bàn, hắn sẽ không ngăn cản.

Lý Thủy Đạo cầm kiếm đứng yên tại chỗ, lặng lẽ chờ đợi.

Chỉ thấy Vân Vô Song bên kia vừa rời khỏi chiến đấu đã trực tiếp nhắm mắt lại, hoàn toàn đắm chìm trong ý cảnh của《Vân Ly tâm pháp 》.

Một lát sau, Vân Vô Song trực tiếp trở lại chiến trường, ánh mắt đầy vẻ kiên định, thân hình như gió, nhanh chóng lao về phía Lý Thủy Đạo. Quyền pháp của ông ta linh hoạt như kiếm, mỗi một quyền đều ẩn chứa kiếm ý.

Kiếm khí tung hoành, giống như thiên quân vạn mã ầm ầm đánh tới.

Lý Thủy Đạo không lùi mà tiến, hắn dùng kiếm pháp đến đối phó với quyền ảnh của Vân Vô Song.

Kiếm quang và quyền ảnh va chạm lẫn nhau, phát ra tiếng vang đinh tai nhức óc.

Kiếm pháp của Lý Thủy Đạo vô cùng tinh diệu, mỗi một kiếm đều chuẩn xác đánh trúng chỗ yếu hại trên người Vân Vô Song, nhưng Vân Vô Song bên kia lại giống như vân du thiên ngoại, vừa thực vừa ảo, không có chút sơ hở nào.

Đây chính là Vân Ly!

"Phá!" Đột nhiên Vân Vô Song gầm lên một tiếng.

Ông ta dùng quyền thay kiếm, dùng chưởng thay kiếm, thân pháp linh động, kiếm khí tung hoành. Quyền ảnh như gió, giống hệt một luồng kiếm khí vô hình, dũng mãnh mà sắc bén.

Chiêu thức của hai người đan xen vào nhau, kiếm quang va chạm cùng quyền ảnh, chiến đấu kịch liệt dị thường.

Chỉ thấy bóng dáng bọn họ nhanh chóng lướt đi trên chiến trường.

Chỉ thấy kiếm quang và quyền ảnh giao thoa giữa không trung.

Phong vân rung động, thần ý tương hợp.

Song phương đều vận dụng lý giải của mình đối với kiếm đạo để xuất chiêu, trong lúc nhất thời lại đạt đến một trạng thái cân bằng quỷ dị.

Lấy 《 Tiên Thiềm Khí 》 đến gia trì kiếm pháp nhập tinh nhập vi.

Lấy 《 Vân Ly Tâm Pháp 》 đến gia trì quyền pháp phiêu miễu vô hình.

Đến cuối cùng lại thành ngang tay...

Chiến đấu kết thúc, Vân Vô Song lập tức mở miệng công nhận: "Uy lực kiếm pháp này của ngươi cũng không tệ lắm, nhưng nếu không tu luyện 《Vân Ly tâm pháp 》, thì trong tương lai khi tu luyện tới Nạp Hư cảnh, uy lực của môn kiếm quyết này sẽ mắc kẹt, không thể gia tăng."

"Vậy ta đổi kiếm quyết." Lý Thủy Đạo tỏ vẻ không sao cả, thản nhiên nói.

《 Tiên Thiềm Khí 》 vốn là căn cơ tu luyện của hắn.

So với nó, tất cả những môn công pháp còn lại đều là chuyện nhỏ bé không đáng kể, dùng được thì dùng, không dùng được thì bỏ không dùng thế thôi.

-truyện-yy-pro-

Bình Luận (0)
Comment