Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 595 - Chương 595: Con Rể Đinh Gia!

Chương 595: Con Rể Đinh Gia! Chương 595: Con Rể Đinh Gia!

Hiện giờ Lý Thủy Đạo đã âm thầm ở rể Đinh gia từ trước, cũng có nghĩa là sau này, khi hắn thăng cấp lên tam giai, chẳng những không bị bốn đại gia tộc kia chèn ép, mà còn được Đinh gia âm thầm trợ giúp.

Trong Trúc lâu...

"Tướng công... Nếu chàng muốn tu luyện công pháp, có thể trực tiếp nói cho ta biết, lần sau khi chàng đến, ta sẽ đưa tận tay cho chàng, chàng không cần phải dùng công huân để đổi nữa." Đinh Ngọc Phượng ôm bả vai Lý Thủy Đạo, lưu luyến không nỡ buông ra, trong đôi mắt tràn đầy yêu thương nồng đậm.

Lý Thủy Đạo ôm vòng eo nhỏ của nàng nói: "Phượng Nhi... Ta biết ý tốt của nàng, nhưng ta vẫn muốn dùng công huân để đổi, chỉ khi làm như vậy, Lam Hoa Ảnh mới không nghi ngờ ta. Nàng yên tâm, ta nhất định sẽ nghĩ biện pháp lấy được tín nhiệm của Lam Hoa Ảnh để bảo vệ nàng an toàn."

Đinh Ngọc Phượng nhẹ nhàng gật đầu, trong mắt tràn ngập vui mừng.

Hai người lấy trời xanh làm chứng, nguyện luôn giúp đỡ lẫn nhau, ngầm trao nhau ước hẹn.

Kể từ giờ phút này, dù bên ngoài Thiên Trì phường - cấp dưới của gia tộc Lý thị vẫn thuộc về Lam gia, nhưng trên thực tế, bọn họ đã nguyện trung thành với Đinh gia rồi.

Bốn đại gia tộc rắc rối phức tạp, cũng không biết trong phạm vi thế lực của bọn họ có bao nhiêu thế lực kiểu này...

Ngoại trừ tu luyện, Lý Thủy Đạo còn phụ trách quản lý sự vụ của Thiên Trì phường, bởi vậy cứ cách một khoảng thời gian, hắn lại định kỳ đi đến Ma Sát Nhai gặp mặt Đinh Ngọc Phượng vài ngày. Ngoại trừ trao đổi trên phương diện thân thể, bọn họ còn có thể thảo luận những chuyện trọng yếu trong tu luyện và tông môn.

Đinh Ngọc Phượng là đời sau của một đại gia tộc, kiến thức hơn xa Lý Thủy Đạo, dù tu vi của hai người tương đương, nhưng nàng lại có lý giải sâu hơn về tu luyện.

Tu sĩ Dung Linh cảnh được chia làm ba cấp độ:

Giai đoạn sơ kỳ, pháp lực tương dung: Tu luyện giả có thể hấp thụ pháp lực từ đồng tham, làm cho pháp lực của mình dung hợp cùng chúng.

Giai đoạn trung kỳ, đạo pháp tương dung: Tu luyện giả có thể hấp thu đạo pháp từ đồng tham, nhằm tăng cường uy lực đạo pháp của mình, từ đó tương dung với chúng.

Giai đoạn hậu kỳ, pháp thân tương dung: Tu luyện giả có thể khống chế hết thảy mọi thứ của đồng tham, bao gồm cả pháp thân của chúng.

Đinh Ngọc Phượng vạch ra cho hắn hiểu, mục đích của quá trình tu luyện này không chỉ đơn giản là dung hợp với đồng tham, dung hợp chỉ là biểu tượng, mục đích chân chính là "khống chế"

Nói cách khác, quá trình tu luyện ở giai đoạn Dung Linh cảnh là để dung nạp chứ không phải dung hợp.

Lấy cao dung thấp, lấy mạnh dung yếu, lấy lớn dung nhỏ.

Tu sĩ có được đồng tham cỡ lớn thường sẽ lựa chọn pháp thân tương dung, bởi làm như vậy, có thể gia tăng chiến lực thực tế.

Ví dụ như tu sĩ Bích Hải môn hoặc là Thần Ưng môn, bình thường bọn họ đều sở hữu đồng tham cỡ lớn, một khi pháp thân dung hợp, chiến lực sẽ gia tăng trên diện rộng.

Mà đồng tham cỡ nhỏ, thậm chí đã hóa thành công cụ thì không cần pháp thân tương dung, bởi vì dù có dung hợp cũng không thể gia tăng chiến lực được, có dung hợp pháp thân cũng không mang đến bất cứ ý nghĩa gì.

Ngọc thiềm thừ của Lý Thủy Đạo đã thu nhỏ lại, Bạch Cốt Ma đao của Hạ Nhược Tuyết cũng hóa thành công cụ rồi, nghĩa là hai người bọn họ không cần tiến hành dung hợp pháp thân.

Ngoài ra, Đinh Ngọc Phượng còn cho Lý Thủy Đạo nửa phần thượng của《 Tiên Thiềm Khí 》.

Lại nói, 《 Tiên Thiềm Khí 》 được chia làm hai bộ phận Thái Âm và Thôn Thiên. Tuy Lý Thủy Đạo đã nhận được bản《 Tiên Thiềm Khí 》 đầy đủ, nhưng lại không thể nói cho người khác biết, ngay cả khi đối phương là Đinh Ngọc Phượng.

Bởi vậy, để tránh làm người khác hoài nghi, hắn đành phải nói dối là mình chỉ tu luyện 《 Ngọc Thiềm Hành Khí Công 》mà thôi.

Đinh Ngọc Phượng đã tự mình tìm cho hắn nửa bộ phận công pháp còn lại của《 Tiên Thiềm Khí 》.

Làm như vậy, nguồn gốc của cuốn công pháp trong tay Lý Thủy Đạo đã có lời giải thích hợp lý rồi, tránh để ngày sau, lại gặp phải rắc rối trên phương diện này.

Lý Thủy Đạo cũng không lo sẽ nợ ân tình của Đinh Ngọc Phượng. Hắn biết, Đinh Ngọc Phượng trả giá càng nhiều, thì tình cảm giữa bọn họ lại càng thêm sâu đậm.

Đương nhiên, tình cảm vẫn luôn phải xuất phát từ hai phía, nếu muốn duy trì mối quan hệ này lâu dài, Lý Thủy Đạo cũng phải trả cái giá nhất định nào đó. Chẳng qua Đinh Ngọc Phượng vốn là luyện khí đại sư của Đinh gia, trong kho riêng của nàng ẩn chứa tài phú kinh người.

Lý Thủy Đạo chỉ có thể dùng một phương thức khác để báo đáp ân tình của nàng mà thôi...

...

Hoàng Nê thôn.

Một mảnh ruộng trồng lúa màu vàng kéo dài đến tận phương xa. Những cây lúa trên cánh đồng đều uốn cong lưng, tựa như đang cúi chào mặt đất.

Ánh mặt trời chiếu xuống ruộng đồng, rọi lên khuôn mặt tươi cười của nữ hài nhi Kim Xảo. Nàng năm nay mười ba tuổi, vẫn còn vô ưu vô lo, hăng hái chạy nhảy trên đồng ruộng, hưởng thụ tự do và vui sướng.

Đột nhiên, một người cao giọng hô: "Kim Xảo, về ăn cơm!"

Kim Xảo lập tức dừng chân, nhanh nhẹn xoay người chạy về nhà. Nhà của Kim Xảo ở ngay trong thôn, một tiểu viện được bao quanh bởi tường vây, trong sân tràn ngập hơi thở của điền viên.

Trong nhà có rất nhiều người, đám huynh đệ tỷ muội của nàng trực tiếp chen chúc thành một đoàn, mỗi ngày đều tràn ngập tiếng hoan hô, tiếng cười nói.

Cơm trắng bóng, thịt khô thơm ngào ngạt, cơm trưa hôm nay đặc biệt phong phú, Kim Xảo nhìn mà chảy nước miếng ròng ròng.

Đại ca, nhị ca, tam ca và tứ ca đều nôn nóng đi tới, vây quanh cái bàn, tranh nhau cướp đoạt đồ ăn ngon. Bọn họ xô đẩy lẫn nhau, tiếng cười và tiếng la hét tràn ngập trong sân.

Vóc dáng Kim Xảo còn nhỏ, làm sao tranh được với bốn đại ca? Tuy nhiên trong bát của nàng lại có bốn miếng thịt khô, đều là của bốn ca ca chia cho nàng.

Kim Xảo bới một bát cơm, ăn thịt khô thơm phức, cảm thấy vô cùng hạnh phúc và ngọt ngào...

Ban đêm...

Kim Xảo đang ngủ say trên giường đột nhiên mở mắt, nàng loáng thoáng nghe thấy tiếng khóc của mẫu thân. Trong lòng vô cùng căng thẳng, nàng cẩn thận đứng dậy, bước về phía cửa phòng của phụ mẫu.

Xuyên qua khe hở của tấm ván gỗ, Kim Xảo nhìn thấy phụ mẫu nhà mình đang ngồi bên giường, trên mặt đầy vẻ sầu lo và mệt mỏi.

Bình Luận (0)
Comment