Thiên Hạt cốc.
Hai luồng độn quang hạ xuống lối vào sơn cốc, nhanh chóng đi vào bên trong.
Một luồng khí tức ướt át trực tiếp ập vào mặt, kèm theo đó là tiếng suối trong vắt và tiếng chim chóc líu lo.
Phủ đệ của gia tộc Lý thị đứng sừng sững ngay tại lối vào sơn cốc, hùng vĩ mà trang nghiêm. Chung quanh phủ đệ là một đồng cỏ rộng lớn, xanh biếc dạt dào, hoa cỏ cây cối tô điểm thêm vẻ đẹp trong đó, không ngừng tản ra hương thơm thoang thoảng.
Tòa kiến trúc của phủ đệ tràn ngập khí tức và phong cách cổ xưa, với tường đỏ ngói đen, rường cột chạm trổ, tận tình triển lãm lịch sử tôn quý của gia tộc.
Tuy gia tộc Lý thị mới chuyển đến tòa thành thị này được mấy năm, nhưng kiến trúc nơi này lại mang theo lịch sử lâu đời.
Dù sao cũng là cướp được...
Sau khi Lý Thủy Đạo và Hạ Nhược Tuyết báo ra danh tính, cả hai nhanh chóng được dẫn tới đại điện đón khách.
Lý Hạo Hãn tự mình đi ra nghênh đón, trên mặt đầy vẻ nhiệt tình nói: "Đúng là khách quý đến thăm, không biết hai vị quang lâm hàn xá có gì cần làm?"
"Không có chuyện thì không lên Tam Bảo điện, đúng là lần này có một chuyện lớn xảy ra." Lý Thủy Đạo mang vẻ mặt nghiêm túc giao một phong thư đã bị mở ra cho Lý Hạo Hãn.
Phong thư này chính là dụ lệnh do chưởng môn tự tay viết cho Lý Thủy Đạo.
Lý Hạo Hãn nhận lấy bức thư, trên dụ lệnh của chưởng môn có viết chi chít những mệnh lệnh và an bài dành cho gia tộc bọn họ. Ông ta bắt đầu đọc dụ lệnh của chưởng môn, hàng chân mày khẽ nhíu, ánh mắt cực kỳ nặng nề, lại dần dần trở nên thâm trầm...
"Gia tộc muốn phái các ngươi đến Vân Mãng sơn tìm thứ tên là Long Cốt Thái Tuế kia? Hơn nữa, kể cả khi không tìm được, cũng phải đợi đủ ba năm mới có thể trở về, trong khoảng thời gian này, Lam Hoa Ảnh sẽ thay mặt ngươi, đảm nhiệm chức phường chủ?" Trong giọng nói của Lý Hạo Hãn để lộ ra một tia kinh ngạc đến khó tin.
"Đúng vậy." Lý Thủy Đạo gật gật đầu, trực tiếp khẳng định suy đoán của Lý Hạo Hãn, cũng bổ sung thêm: "Hiện giờ Lam Hoa Ảnh đã trở thành phường chủ của Thiên Trì phường rồi, có lẽ lúc này nàng ta đã bắt đầu công tác kiểm kê sổ sách."
"Ngươi làm khoản mục như thế nào?" Lý Hạo Hãn ân cần hỏi han.
"Người cứ yên tâm, khoản mục vẫn luôn được cẩn thận phân tách ra để làm, chuyện dính đến quặng linh thạch do Tuyết Nhi tự mình quản lý, tuyệt đối sẽ không có vấn đề gì." Lý Thủy Đạo mỉm cười giải thích.
Lý Hạo Hãn nhìn về phía Hạ Nhược Tuyết.
Hạ Nhược Tuyết mặc một bộ y phục màu đen lập tức mỉm cười hành lễ với Lý Hạo Hãn.
"Hạ cô nương lại có năng lực tính toán sổ sách như vậy? Phải biết rằng, khoản mục về rửa quặng này khó làm hơn sổ sách bình thường rất nhiều!" Lý Hạo Hãn lộ vẻ mặt kinh ngạc nói.
Hạ Nhược Tuyết chỉ lặng lẽ cười mà không nói. Nàng có pháp khí cỡ lớn là "Châu Xu Trướng Phòng" tương trợ, chuyện tính toán sổ sách chỉ dễ như trở bàn tay.
"Vì sao Lam gia lại điều tra Thiên Trì phường? Có phải chúng ta đã để lộ dấu vết gì hay không?" Lý Hạo Hãn gấp giọng truy hỏi, ông ta cảm thấy vô cùng hoang mang về quyết định này.
Lý Thủy Đạo mỉm cười giải thích: "Mấy năm nay, ít nhất là Thiên Trì phường đã rửa được chừng bốn-năm trăm vạn linh thạch. Gần đây, trong Hắc Sơn có lưu thông một lượng lớn linh thạch thuộc tính kim, chắc chắn Ngũ Độc môn bên kia đã cảnh giác, mới muốn điều tra nguồn gốc của lượng linh thạch này. Đây không phải là chuyện rất bình thường sao?"
Lý Hạo Hãn nghe xong, lập tức giật mình tỉnh ngộ, ông ta đã hiểu được suy nghĩ của Lam gia rồi.
Lý Hạo Hãn lại nhìn quanh bốn phía, sau khi xác nhận nơi này không có người nhìn trộm, mới tiếp tục nói: "Nói như vậy, Lam Hoa Ảnh kia chỉ đang hoài nghi chúng ta có đào móc linh quáng thôi sao?"
Lý Thủy Đạo lắc lắc đầu, nói: "Nếu bọn họ đã nghi ngờ, e rằng sẽ lập tức niêm phong Thiên Hạt cốc để cẩn thận điều tra rồi. Theo ta suy đoán, hẳn là lúc này, tông môn chỉ mới cảm nhận được tình hình có vấn đề, nhưng vẫn chưa xác định được có phải ai đó đang bí mật khai thác mỏ quặng linh thạch hay không."
Sắc mặt Lý Hạo Hãn lập tức trở nên ngưng trọng, ông ta đi qua đi lại trong đại sảnh, hồi lâu sau mới nói: "Cũng may ngươi đã báo việc này cho ta biết! Bắt đầu từ bây giờ, chúng ta sẽ ngừng khai thác, cũng không tiếp tục đẩy linh thạch thuộc tính kim lên thị trường nữa. Hiện giờ Ngũ Độc môn đã bắt đầu hoài nghi, nếu chúng ta vẫn tiếp tục vận chuyển linh thạch ra ngoài, chính là muốn chết."
Lý Thủy Đạo khẽ mỉm cười, nhưng không phụ họa, hiển nhiên là có ý kiến bất đồng.
Đúng vào lúc này, một nam tử trực tiếp bước ra từ đằng sau bức bình phong của đại sảnh tiếp khách. Người này đeo mặt nạ sắt, thân mặc đồ đen, thân hình cao lớn, khí thế bức người, để lộ ra một luồng khí tức uy nghiêm khó tả.
Vừa nhìn thấy Thiết Diện Nhân kia, cả Lý Thủy Đạo lẫn Lý Hạo Hãn đều đồng loạt cúi người hành lễ, biểu đạt sự tôn kính với đối phương.
"Miễn lễ!" Thiết diện nhân phẩy tay nói.
Chỉ thấy lão đi đến trước mặt Lý Hạo Hãn, dùng giọng điệu dạy dỗ nói: "Trước kia chúng ta vẫn luôn vận chuyển linh thạch thuộc tính kim vào thị trường, nếu hiện giờ lại đột ngột cho dừng thì ba năm sau, tỉ lệ linh thạch thuộc tính kim đang lưu thông trên thị trường sẽ khôi phục lại trạng thái bình thường. Điều này chỉ khiến Thiên Trì phường bị Ngũ Độc môn hoài nghi càng nhiều hơn thôi. Bởi vậy, chúng ta nhất định phải tiếp tục vận chuyển linh thạch, chỉ khác là thay đổi một con đường mới mà thôi."
"Phụ thân dạy bảo rất đúng." Lý Hạo Hãn lộ vẻ mặt xấu hổ nói.
"Lần này, ngươi đi tìm Long Cốt Thái Tuế?" Thiết diện nhân nói xong, lại quay đầu nhìn về phía Lý Thủy Đạo, dò hỏi.
Lý Thủy Đạo lộ vẻ mặt kính ý đáp: "Đúng vậy, ta phụng mệnh của chưởng môn tới Vân Mãng sơn tìm kiếm Long Cốt Thái Tuế."
Thiết diện nhân gật đầu, tỏ vẻ hài lòng nói: "Rất tốt, ta cũng đang cần vật này. Nếu ngươi tìm được, lén nói cho ta biết. Sau này, ta ắt sẽ trọng thưởng. Còn về phía tông môn bên kia, ngươi cứ nói là không tìm được, đã hiểu chưa?"
"Thuộc hạ hiểu rõ!" Lý Thủy Đạo lập tức tỏ thái độ.
"Rất tốt!" Thiết diện nhân nhẹ gật đầu, có vẻ cực kỳ hài lòn.
"Cái này... Tiền bối, ta có một yêu cầu quá đáng, mong tiền bối đồng ý." Lý Thủy Đạo cung kính nói.
Thiết Diện Nhân sảng khoái đáp: "Ngươi cứ nói đi."