Lý Thủy Đạo hít sâu một hơi, tiếp tục nói: "Mười năm trước, ta và Tuyết Nhi đã đặt một trăm tám mươi viên Huyết Hồn Châu nhất giai thượng phẩm vào trong giếng cổ Ánh Nguyệt tại bí phủ Lãnh Nguyệt Hoa, có lẽ bây giờ chúng đã thăng cấp thành nhị giai linh tài Thái Âm Huyết Hồn Châu rồi. Ta muốn lấy toàn bộ chúng để luyện chế đan dược."
Thiết diện nhân trầm ngâm một lát mới nói: "Ngươi định luyện chế Thái Âm Băng Hàn Đan?"
Lý Thủy Đạo gật gật đầu giải thích: "Công pháp của ta thiên về thuộc tính Thái Âm, tu luyện 《 Lãnh Nguyệt Kiếm Quyết 》 lại thiên về thuộc tính hàn băng. Có thể nói những viên đan dược này rất thích hợp với ta, tất sẽ làm công lực của ta thăng tiến nhanh chóng, đủ để đột phá Dung Linh cảnh trung kỳ."
Thiết diện nhân để lộ ra ánh mắt sâu kín, lại dùng giọng điệu cảm khái nói: "Thời gian trôi qua nhanh thật, không ngờ đã được mười năm rồi."
"Được! Việc này ta phê chuẩn."
Một trăm tám mươi viên nhị giai linh tài ít nhất cũng trị giá hơn ba vạn linh thạch. Nhưng những năm gần đây, Lý Thủy Đạo với tư cách là phường chủ Thiên Trì phường, đã cống hiến không nhỏ cho gia tộc Lý thị. Hơn nữa gia tộc Lý thị có mỏ linh thạch, vốn không thiếu các loại tài nguyên tu luyện, thứ mà lão thiếu chính là tài nguyên cao giai có thể làm cho tu vi của mình tăng tiến, ví dụ như "Long Cốt Thái Tuế" kia.
"Đa tạ tiền bối đã đồng ý." Lý Thủy Đạo cảm kích nói.
"Chuyện Long Cốt Thái Tuế, ngươi nhớ phải cẩn thận một chút." Thiết diện nhân lại nhắc nhở lần nữa.
"Thuộc hạ sẽ cố gắng, tuyệt không phụ ủy thác của ngài! Hơn nữa, ta vốn là thành viên của gia tộc Lý thị, không hướng về gia tộc, chẳng lẽ lại hướng về nữ nhân họ Lam kia?" Lý Thủy Đạo kiên định trả lời.
Thiết diện nhân hài lòng gật gật đầu, trong ánh mắt tràn ngập vẻ ngợi khen, lập tức phân phó: "Hãn Nhi, đi viết cho hắn một phong thư tay, bảo bọn họ đến bí phủ Lãnh Nguyệt Hoa, lấy đi toàn bộ Thái Âm Huyết Hồn Châu."
"Hài nhi tuân mệnh." Lý Hạo Hãn lập tức vâng lời.
Thiết diện nhân nói xong lại xoay người rời đi, trực tiếp biến mất sau bức bình phong.
Lý Hạo Hãn dẫn hai người Lý Thủy Đạo đến thư phòng, tự mình viết một phong thư, cũng đóng sáp niêm phong xuống. Trên sáp niêm phong có khắc một chữ "Hãn".
Đây mới thực sự là thư tín của tộc trưởng gia tộc Lý thị.
Có thể nói, phong thư này đủ khả năng thông hành không trở ngại trong phạm vi thế lực của gia tộc Lý thị.
Mà thư của tộc trưởng Lý Thủy Hồng chỉ cần vừa ra khỏi Thần Mộc thành là không còn tác dụng. Vị trí tộc trưởng gia tộc Lý thị của Lý Thủy Hồng vốn chỉ là trang trí, để mê hoặc Ngũ Độc môn mà thôi.
Sau khi lấy được thư viết tay của tộc trưởng, Lý Thủy Đạo và Hạ Nhược Tuyết lại cùng nhau phi độn rời đi...
Một lát sau, hai luồng độn quang đáp xuống một đỉnh núi.
Lý Thủy Đạo lấy phong thư viết tay của tổ trưởng Lý Hạo Hãn từ trong túi trữ vật ra, giao cho Hạ Nhược Tuyết: "Chúng ta tách ra hành động! Nàng cầm phong thư này đi bí phủ Lãnh Nguyệt Hoa, lấy tất cả Thái Âm Huyết Hồn Châu ở đó. Ta muốn đến Ma Sát nhai một chuyến để báo cho Đinh Ngọc Phượng biết hết thảy những hành động của Lam gia. Chúng ta sẽ gặp nhau ở đỉnh núi tuyết Thúy Bình sơn."
Hạ Nhược Tuyết gật gật đầu, lập tức hóa thành một luồng độn quang năm màu rời đi, trong khi Lý Thủy Đạo lại hóa thành một luồng độn quang màu xám bạc, bay về phía Ma Sát nhai.
Ma Sát nhai đứng sừng sững dưới bầu trời. Mây mù lượn lờ, bao phủ đỉnh núi như mộng như ảo. Có một gian Trúc lâu lẳng lặng đứng trên đỉnh núi, bị sương mù nhẹ nhàng bao quanh.
Gió nhẹ thổi qua Trúc lâu u tĩnh...
Một đôi nam nữ đang đứng tựa vào nhau trên đài cao, từ trong miệng nam tử chợt phun ra một hạt châu trong suốt long lanh. Nữ tử kia mặt mày như vẽ, dung nhan tuyệt diễm, nàng khẽ mở đôi môi đỏ mọng, mềm mại như cánh hoa, tinh tế ngậm hạt châu nọ vào trong miệng.
Ngay tại khoảnh khắc hạt châu ấy và đôi môi đỏ mọng của nàng khẽ chạm vào nhau, tựa như một luồng hỏa diễm hừng hực vừa bùng cháy, trực tiếp kết nối tâm linh của hai người vào nhau, bền chắc mà chặt chẽ.
Viên ngọc này chính là "Ích Độc Châu", là trọng bảo tam giai của Ngũ Độc Môn, trân quý vô cùng.
Viên "Ích Độc Châu" này vốn không phải viên của Hạ Nhược Tuyết, là Đinh Ngọc Phượng cố ý lấy từ trong gia tộc tới, cho Lý Thủy Đạo mượn.
Lý Thủy Đạo muốn tu luyện Thái Âm Chỉ, Đinh Ngọc Phượng lập tức chiều lòng hắn, chẳng những đưa cho hắn bí quyết công pháp Thái Âm Chỉ, còn cho hắn mượn cả Ích Độc Châu của gia tộc.
Giờ phút này, Lý Thủy Đạo đã tu luyện Thái Âm Chỉ đến viên mãn, bản thân hắn lại sắp đi xa, cũng đến lúc phải trả Ích Độc Châu lại cho Đinh Ngọc Phượng rồi.
Ánh mắt Đinh Ngọc Phượng tràn ngập lưu luyến không nguôi, nàng nhẹ giọng hỏi: "Tướng công, chàng thật sự phải rời đi sao?"
Lý Thủy Đạo thở dài, trên mặt hắn cũng cực kỳ không muốn: "Đây là nhiệm vụ do Lam gia nhất mạch giao phó, ta không thể từ chối! Nếu không, làm sao có thể nhận được sự tín nhiệm của Lam Hoa Ảnh?"
Đinh Ngọc Phượng lắc lắc đầu, trong giọng nói để lộ ra cảm giác chờ mong nồng đậm: "Được rồi… Nếu như chàng thật sự nghe được tin tức về Long Cốt Thái Tuế, nhất định phải báo cho Đinh gia chúng ta trước. Ta tin lão tổ tộc ta sẽ cảm thấy cực kỳ hứng thú với vật này."
Lý Thủy Đạo gật gật đầu, lại có chút tự giễu cười nói: "Xem ra không cần biết thế nào ta cũng phải ở lại Vân Mãng sơn thêm ba năm rồi."
Đinh Ngọc Phượng cười cười, lập tức vùi đầu vào trong ngực Lý Thủy Đạo.
Lý Thủy Đạo tò mò hỏi: "Rốt cuộc là Long Cốt Thái Tuế kia có công dụng gì?"
Đinh Ngọc Phượng lộ sắc mặt ngưng trọng nói: "Ta cũng không rõ, nhưng ta biết một điều, nó có liên quan tới chuyện Vô Tướng Chân Quân đột phá cảnh giới."
Lý Thủy Đạo lộ vẻ mặt kinh ngạc hỏi: "Ý nàng nói là ngũ giai?"
Đinh Ngọc Phượng gật đầu nói: "Đúng vậy, tứ giai Vô Tướng cảnh, ngũ giai Thiên Tượng cảnh."
Lý Thủy Đạo khàn giọng nói: "Đây là lần đầu tiên ta nghe nói đến Thiên Tượng cảnh."
Đinh Ngọc Phượng giải thích: "Thiên Tượng cảnh đã siêu việt giới vực này rồi, sẽ phi thăng đến một cảnh giới khác. Đương nhiên là phu quân chưa từng nghe nói tới."