-truyện-yy-
Hai người giao chiến trong Hư cảnh, Vân Tiêu Tử tay cầm trường kiếm, kiếm quang lấp lóe, thân pháp của gã linh động như bay, tựa một con tiên hạc lượn quanh khắp chốn.
Mỗi lần vung kiếm đều mang theo một luồng kiếm quang hoa lệ, cắt qua hư không.
Lãnh Trung Dương lại hóa thân thành một con quái vật kinh khủng, thân hình nửa người nửa nhện vặn vẹo biến hình trong bóng đêm. Tám cái chân nhện của lão không ngừng chuyển động trong bóng râm của rừng rậm, phát ra tiếng rít gào trầm thấp.
Bộ móng vuốt sắc bén lóe lên hàn quang kinh người, mỗi một lần vung lên đều mang theo một cơn gió lạnh, trực tiếp bẻ gẫy nghiền nát đám cây cối chung quanh.
Biển hoa trong ảo cảnh và cánh rừng rậm hắc ám đan xen cùng một chỗ, tạo thành một bức tranh khung cảnh biến ảo khó lường đầy mâu thuẫn.
Vân Tiêu Tử và Lãnh Trung Dương đã triển khai hồi quyết đấu cuối cùng trong thế giới hư ảo này rồi.
Nhưng chung quy lại, Hư cảnh cũng không phải thế giới chân thật, sau khi lực lượng của Vân Tiêu Tử hao hết... Lãnh Trung Dương trực tiếp xé nát thế giới hư ảo này, một lần nữa quay trở lại hiện thực.
Lúc này, Vân Tiêu Tử đã thân tử đạo tiêu, triệt để không còn khí tức.
Lãnh Trung Dương dùng một cái chân nhện sắc bén xuyên qua thân thể gã, nhẹ nhàng ném gã về cái mạng nhện đang treo sau lưng.
Bên dưới đỉnh núi tuyết Thúy Bình sơn, là một mảnh băng nguyên rộng lớn kéo dài xa tít tắp. Gió lạnh gào thét, dưới ánh mặt trời chiếu rọi, mảng băng tuyết mênh mông lập tức ánh lên một tia sáng chói mắt.
Đột nhiên một luồng độn quang năm màu từ trên trời giáng xuống, độn quang thu lại, người bên trong chính là Hạ Nhược Tuyết.
Hạ Nhược Tuyết nhẹ nhàng chạm xuống mảnh băng nguyên bên dưới, chỗ này còn cách cửa vào Băng Sương động rất xa, nàng không dám tới quá gần.
Nàng biết rõ sự cường đại của tu sĩ Nạp Hư cảnh, một khi bị phát hiện, khẳng định là nàng sẽ vì lòng hiếu kỳ của mình mà trả giá bằng tính mạng.
Đang lúc Hạ Nhược Tuyết do dự có nên tới gần thêm một chút để quan sát hay không, đột nhiên có mười mấy luồng độn quang từ bên trong huyệt động, lao thẳng ra ngoài giống như sao băng, rồi nhanh chóng bỏ chạy tứ tán.
Trong mắt Hạ Nhược Tuyết lóe lên một tia kinh ngạc, hẳn là những tu sĩ này đang chạy trối chết.
Đột nhiên, "Tuyền Cơ huyết độc" trong cơ thể Hạ Nhược Tuyết chậm rãi nóng lên, nàng quay đầu lại, chợt kinh ngạc phát hiện Lý Thủy Đạo đã đi tới bên cạnh mình từ bao giờ rồi.
"Đừng phi độn, hãy đi theo ta!" Lý Thủy Đạo nắm chặt tay Hạ Nhược Tuyết, hai người nhanh chóng chạy trên băng nguyên.
Dù tốc độ chạy đi của hai người bọn họ còn lâu mới bằng được tốc độ phi độn, nhưng chạy đi kiểu này không dễ bị người khác phát hiện.
Đột nhiên một tiếng nổ mạnh “Ầm ầm” vang lên, khiến cả băng nguyên đều rung chuyển...
Lối vào Băng Sương động nổ tung, một luồng lực lượng khổng lồ từ bên trong bắn ra, trực tiếp xé rách huyệt động. Gần như tại khoảnh khắc đó, một con quái vật khổng lồ đã từ trong động bò ra bên ngoài, thân thể của nó lại là nửa người nửa nhện, tạo hình khủng bố làm người ta không rét mà run.
Con quái vật kia lại nhanh chóng bành trướng, hóa thành một tồn tại thông thiên triệt địa, khiến người ta nhìn mà sợ hãi.
Quái vật khổng lồ mở miệng ra, nhắm thẳng vào Băng Sương động phía trước, chỉ trong nháy mắt đã thấy nó kéo một cái mạng nhện thật lớn từ trong động ra ngoài. Trên mạng nhện treo đầy băng thi.
Dưới ánh mặt trời, những bộ thi thể lạnh như băng kia không ngừng lóe lên một mảnh hào quang quỷ dị.
Con quái vậy khổng lồ nọ há miệng, nuốt cái mạng nhện thật lớn kia vào trong bụng, dễ như hút một đống mì sợi.
"Đây là thứ gì?" Hạ Nhược Tuyết kinh ngạc hỏi. Đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy thứ khủng bố như vậy.
"Đây là dị hóa!" Vẻ mặt Lý Thủy Đạo cũng tràn đầy kinh ngạc.
Phải biết rằng thông qua Đinh Ngọc Phượng, trong ba năm vừa qua, hắn đã thu hoạch được không ít tri thức.
Lấy ví dụ như ba đại cảnh giới sơ kỳ trên con đường tu hành lần lượt là: Thông Linh, Dung Linh, Nạp Hư, là tăng tiến từng tầng từng tầng một.
Tu sĩ tiến vào Thông Linh cảnh sẽ đi tìm hiểu về kết nối giữa bản thân và đồng tham, đây là giai đoạn đơn giản nhất.
Tiếp đó, dưới điều kiện tiên quyết là tu sĩ vừa phải kết nối vừa phải biết cách khống chế được đồng tham của mình, mới có thể tiến vào Dung Linh cảnh. Ở giai đoạn này, kết nối đã không còn là vấn đề, vấn đề là nên khống chế đồng tham của mình như thế nào, nếu không thể khống chế, như vậy tu vi chẳng những không thể tăng lên, ngay cả Dung Linh cảnh cũng không thể đột phá.
Đạt đến giai đoạn Nạp Hư cảnh, tu sĩ cũng phải khống chế đồng tham của mình, chỉ khác là đối với tu sĩ Nạp Hư cảnh, chuyện khống chế đồng tham đã trở thành yêu cầu cấp thấp rồi.
Bọn họ có thể dễ dàng khống chế đồng tham của mình.
Nhưng đương nhiên, tu sĩ Nạp Hư cảnh vẫn phải đối mặt với những loại khiêu chiến khác. Nếu tiến triển tu hành của bọn họ quá mức chậm chạp, thọ nguyên sắp hao hết, có người không cam lòng tọa hóa như vậy, sẽ lựa chọn triệt để hòa làm một thể với đồng tham.
Nói đơn giản, dị hóa chính là giao quyền khống chế của mình cho đồng tham, để đồng tham khống chế lại mình.
Tu sĩ dị hóa thành công có thể giữ lại ý thức, chiếm cứ lấy thân thể của yêu thú đồng tham, nhận được thọ mệnh dài dằng dặc như yêu thú, đồng thời cũng dị hóa thành tồn tại kinh khủng nửa người nửa yêu.
Ngược lại, tu sĩ dị hóa thất bại sẽ đánh mất đi ý thức của mình, hoàn toàn hóa thành một con yêu thú biến dị, ý thức cuồng loạn, giết chóc thành tín.
Ở thế giới này, phàm là dị thú ít nhất cũng có tu vi tam giai, sở hữu thực lực cường hãn, có trí tuệ không thua kém nhân loại, nhưng tính cách tàn nhẫn cực độ, bởi vì bọn chúng đã không còn là con người.
"Mau trốn đi!" Lý Thủy Đạo vội vàng kéo tay Hạ Nhược Tuyết, hai người nhảy xuống hố băng bí mật dưới chân, lẩn trốn.
"Sử dụng Âm Dương Liễm Tức Thuật!" Lý Thủy Đạo thấp giọng nói.
Hạ Nhược Tuyết gật gật đầu, hai người lập tức ôm lấy nhau, thân thể dán sát vào. Miệng lưỡi giao hòa, khí tức lưu chuyển bên trong, liên tục không ngừng... Hệt như hai bộ thi thể đã tử vong.
Thân thể của bọn họ nhanh chóng bị băng tuyết bao trùm, thoạt nhìn không khác gì một khối băng.