Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 628 - Chương 628: Khi Nào Ta Mới Có Thể Lấy Mạng Hắn?

Chương 628: Khi Nào Ta Mới Có Thể Lấy Mạng Hắn? Chương 628: Khi Nào Ta Mới Có Thể Lấy Mạng Hắn?

"Ta nên làm tình báo của tông môn, chỉ khi như vậy ta mới biết được ngươi có định cứu phu quân của ta ra ngoài hay không." Ánh mắt Hạ Nhược Tuyết lóe lên, nàng lập tức mở miệng nói.

Tả Trung Tú lạnh lùng cười: "Hạ cô nương, nàng kén cá chọn canh như vậy, làm sao có thể coi là nàng đang giúp ta làm việc được?"

Hạ Nhược Tuyết cười nhạt nói: "Được! Cứ quyết định như vậy đi."

...

Tối hôm đó, Hạ Nhược Tuyết trở về Thanh Vân lâu.

Đêm khuya, nàng trực tiếp lao ra ngoài qua đường cửa sổ, lén lút rời đi...

Ngân Tuyết thành có lệnh cấm đi lại ban đêm, nghĩa là sau khi đêm xuống, cư dân trong thành tuyệt đối không được ra ngoài đi lại. Trong thành còn có cấm chế phi hành được mở ra khi đêm xuống, để một khi có người phi hành tất sẽ sinh ra cảnh báo.

Nhưng lúc này, bên hông Hạ Nhược Tuyết lại có một tấm lệnh bài màu bạc. Tấm lệnh bài này có đẳng cấp cực cao, nó chính là "Ngân Huy Lệnh" của nội môn đệ tử Vân Mãng kiếm phái.

Người cầm tấm lệnh bài này sẽ có thân phận tương đương với tu sĩ của Vân Mãng kiếm phái, đương nhiên trận pháp cấm chế của Ngân Tuyết thành sẽ không sinh ra cảm ứng với đối phương.

Lát sau, có một nữ tử che mặt mặc đồ đen, trực tiếp hạ xuống tại một nơi nào đó trong đình viện thuộc Luyện Đan phòng.

Vài tên tu sĩ của Vân Mãng kiếm phái nhao nhao rút kiếm, đang định tấn công, đột nhiên nữ tử kia lấy "Ngân Huy Lệnh" từ bên hông ra, khiến cho nhóm đệ tử trước mặt vội vàng thu kiếm lại, thậm chí còn bày ra vẻ mặt cung kính, gọi đối phương là tiền bối.

Hạ Nhược Tuyết đeo mặt nạ, lập tức thu tấm lệnh bài kia lại, đi tới phía trước một gian mật thất, đánh ra một đạo pháp quyết, cấm chế bên trong mật thất lập tức sáng lên...

Là trận văn cấm chế màu đỏ.

Đợi chừng mười mấy nhịp thở, trận văn cấm chế đã từ màu đỏ hóa thành màu xanh lá.

Hạ Nhược Tuyết đẩy cửa bước vào, sau đó đóng cửa phòng lại. Phía sau cửa có một nam tử đang canh giữ phía trước lò luyện đan, người này đúng là Lý Thủy Đạo.

Phải biết rằng, ngay sau khi Lý Thủy Đạo từ Tử Tiêu Phong trở về Ngân Tuyết thành, hắn đã lặng lẽ tới tìm Hạ Nhược Tuyết, rồi trực tiếp ẩn thân bên trong Luyện Đan phòng.

Bảy ngày trước, Lý Thủy Đạo bị bắt ngay bên ngoài một gian Luyện Đan phòng, thậm chí hắn còn trực tiếp xuất ra một kiếm chém chết chưởng quầy của Luyện Đan đường. Vậy mà bảy ngày sau, hắn lại một lần nữa trở về Luyện Đan phòng, còn trực tiếp ở trong một gian mật thất bí ẩn nhất của Luyện Đan phòng.

Gian mật thất này đã nối liền với địa hỏa, có thể cung cấp cho Lý Thủy Đạo một nơi luyện đan kiêm bế quan, không quản ngày đêm.

Trên thực tế, hàng năm gian mật thất này đều được cung cấp cho luyện đan sư của Vân Mãng kiếm phái sử dụng, Ngân Tuyết thành vốn không có quyền khống chế nó.

Dù thành chủ của Ngân Tuyết thành mang họ Tả, nhưng xét đến cùng, tòa tiên thành này vẫn thuộc về Vân Mãng kiếm phái.

Nói chính xác hơn, là toàn bộ tất cả tài nguyên tu luyện bên trong Vân Mãng sơn đều thuộc về Vân Mãng kiếm phái.

Lúc trước, Lý Thủy Đạo đã dựa vào hành động bán đứng Ngũ Độc Môn và mối quan hệ giữa hắn và Vân Vô Song để nhận được sự tín nhiệm của chưởng môn Vân Vô Cực.

Hắn đã nhận được một tấm "Ngân Huy Lệnh" tượng trưng cho đệ tử nội môn của Vân Mãng kiếm phái, đương nhiên tấm lệnh bài này không thể dùng lung tung được, Không Linh Kiếm Diệp Lộc Uyên chính là người phụ trách giám sát Lý Thủy Đạo, phòng ngừa hắn làm ra chuyện nguy hại đến Vân Mãng kiếm phái.

Đương nhiên, khi Lý Thủy Đạo rời khỏi sơn môn Tử Tiêu phong của Vân Mãng kiếm phái, tin tức hắn có thể thăm dò được đã trở nên cực kỳ ít ỏi. Vấn đề là ở thời điểm hiện giờ, tại Ngân Tuyết thành cũng có một chuyện cực kỳ quan trọng cần triển khai, nhưng chắc hẳn Lý Thủy Đạo không thể nhúng tay vào chuyện đó đâu.

Chỉ cần bí mật của tông môn không bị tiết lộ ra ngoài, Vân Vô Cực rất vui lòng bán cho Lý Thủy Đạo một cái nhân tình.

Xét cho cùng, giá trị của hắn cũng cực cao, rất có khả năng trong tương lai hắn sẽ tiến thẳng vào nhóm cao tầng của Ngũ Độc môn, trở thành một nhân vật mấu chốt để Vân Mãng kiếm phái công phá Ngũ Độc môn.

Nhưng từ xưa đến giờ, đại chiến tông môn cũng không phải chuyện mà mấy tên "Gián điệp" như hắn có thể quyết định được, bởi vì tồn tại chân chính có thể quyết định hướng đi của tông môn, chính là cao giai tu sĩ.

Vô Tướng Chân Quân của hai đại môn phái vẫn đứng ở thế bất phân thắng bại, thì không cần biết nhóm tu sĩ bên dưới đánh đám thế nào, cũng chỉ là hỗn loạn quy mô nhỏ, căn bản không thể xuất hiện tình huống tông môn bị hủy diệt.

Nhưng tồn tại cao giai như Vô Tướng Chân Quân rất khó phát sinh chiến đấu, mà những tên gián điệp do tông môn bồi dưỡng lại gần như không có khả năng dò xét được tin tức của Vô Tướng Chân Quân.

Bởi vậy, hy vọng mà Vân Vô Cực đang gửi gắm vào Lý Thủy Đạo vốn không phải là mong muốn hắn có thể mang đến tin tức của tu sĩ cao giai, ông ta chỉ hy vọng có một ngày, hắn sẽ giúp ông ta cứu huynh trưởng Vân Vô Song của mình ra ngoài.

Đó chính là nguyên nhân quan trọng nhất khiến ông ta quyết định nhận hắn làm đệ tử...

"Phu quân... Khi nào ta mới có thể lấy mạng hắn?" Trong mắt Hạ Nhược Tuyết lóe lên một mảnh hàn ý đậm đặc, sát ý lạnh lẽo trực tiếp tản ra bên ngoài, ập thẳngvào mặt.

"Nếu là đơn đả độc đấu, nàng có chắc chắn sẽ giết được hắn hay không?" Lý Thủy Đạo khẽ nhíu mày, trong mắt lộ ra một tia lo lắng.

"Nắm chắc mười phần!" Hạ Nhược Tuyết quả quyết nói.

"Đã như vậy, bất cứ lúc nào nàng cũng có thể ra tay." Lý Thủy Đạo trầm ngâm một lát mới nói: "Nhưng nàng phải biết rằng, có nói gì thì nói, hắn cũng là phó thành chủ Ngân Tuyết thành. Và nhân sĩ chính đạo của Vân Mãng kiếm phái không thể bàng quan đứng nhìn một nhân vật quan trọng của gia tộc tu tiên phụ thuộc vào môn phái mình chết đi như vậy. Nếu nàng muốn giết hắn, nhất định phải bảo đảm việc mình làm tuyệt đối không có một chút sơ hở nào, hơn nữa xong việc rồi còn phải xử lý sạch sẽ lưu loát."

"Phu quân yên tâm, ta đã tương kế tựu kế đánh vào U Ảnh đường rồi." Trong mắt Hạ Nhược Tuyết lóe lên một tia giảo hoạt: "Ta nhất định sẽ tìm được cơ hội ra tay."

Lý Thủy Đạo gật gật đầu: "Đã như vậy, trước khi nàng hạ thủ nhớ nói cho ta biết, ta sẽ lược trận giúp nàng."

"Đa tạ phu quân." Hạ Nhược Tuyết lập tức cười tươi đáp lại.

-apptruyen-

Bình Luận (0)
Comment