Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 627 - Chương 627: Điều Kiện!

Chương 627: Điều Kiện! Chương 627: Điều Kiện!

Theo lời tên thân tín kia nói ra, sắc mặt Diệp Lộc Uyên càng ngày càng trở nên khó coi. Bởi vì có nằm mơ, gã cũng không nghĩ tới, tên ma tu Lý Thủy Đạo của Ngũ Độc môn vừa bị mình bắt được, mang về lập công kia, lại là đệ tử thân truyền của chưởng môn Vân Vô Cực, hơn nữa đối phương còn là nội ứng cấp vương bài cực kỳ thần bí.

Lý Thủy Đạo lại là đồng môn với gã?

Tin này có nghĩa là tất cả những thứ gã thu được trước đây, bao gồm cả túi trữ vật và túi cổ của hắn đều phải trả lại toàn bộ, không được có một chút hư hao nào.

"Ngươi phải nhớ kỹ! Tất cả những gì có liên quan đến Lý đạo hữu đều là cơ mật tối cao của bổn môn. Nhớ lấy, nhất định phải giữ chặt cái miệng của mình, nếu có người hỏi hắn, ngươi cứ nói là không biết, nếu bị gặn hỏi gắt gao, thì nhất định phải cảnh giác." Vân Chiếu Thanh lại nói thêm lần nữa: "Mặt khác, ngươi và Lý đạo hữu coi như là không đánh không quen, về sau ngươi sẽ phụ trách chuyện giao thiệp với hắn."

Diệp Lộc Uyên: "..."

...

U Ảnh đường.

Hạ Nhược Tuyết với sắc mặt trắng bệch, xông vào chỗ ở của Tả Trung Tú, trong ánh mắt tràn đầy lo lắng và bất lực.

"Tả đường chủ, phu quân Lý Thủy Đạo của ta bị người của Vân Mãng kiếm phái bắt đi rồi, ngươi có thể giúp ta cứu chàng hay không?" Giọng nói của nàng run rẩy, trong ánh mắt tràn ngập bối rối.

Tả Trung Tú nhìn Hạ Nhược Tuyết, trong lòng dâng lên một luồng cảm xúc phức tạp vô cùng. Gã hít sâu một hơi, trầm giọng nói: "Ta có thể giúp ngươi cứu hắn, nhưng đổi lại, ngươi phải đồng ý một điều kiện của ta."

Trong mắt Hạ Nhược Tuyết lóe lên một tia hy vọng, "Điều kiện gì? Chỉ cần có thể làm được, ta tuyệt đối không chối từ."

Tả Trung Tú và Hạ Nhược Tuyết đưa mắt nhìn nhau một lát, sau đó mới chậm rãi mở miệng: "Ngươi phải gả cho ta, nếu không ta không thể giúp ngươi cứu người được."

Nghe xong điều kiện này, Hạ Nhược Tuyết lập tức ngây ngẩn cả người, nàng thật sự không ngờ Tả Trung Tú lại đưa ra một điều kiện như vậy.

"Vì sao? Trước kia chúng ta vốn không quen biết, vì sao ngươi phải yêu cầu như vậy?" Hạ Nhược Tuyết run giọng hỏi.

Tả Trung Tú đưa mắt nhìn Hạ Nhược Tuyết, trong lòng lại dâng trào một luồng cảm tình khó hiểu. Gã trầm mặc một lát, mới chậm rãi mở miệng: "Bởi vì ta muốn ở cùng với nàng, Nhược Tuyết... Ta biết yêu cầu này là quá mức đột ngột với nàng, nhưng ta hy vọng nàng có thể nghiêm túc suy nghĩ về nó."

"Ngươi nói cái gì?" Hạ Nhược Tuyết càng thêm khó hiểu.

Tả Trung Tú chăm chú nhìn Hạ Nhược Tuyết, nhẹ giọng nói: "Nhược Tuyết, nàng cũng không muốn phu quân của mình chết tại Tử Hà phong chứ?"

"Ngươi đang uy hiếp ta!" Hạ Nhược Tuyết trợn trừng hai mắt, sâu trong con ngươi lóe lên một tia hồng quang dữ tợn, giọng nói của nàng cũng trực tiếp biến đổi, mang theo một tia sát ý lạnh như băng.

Luồng sát ý lạnh lùng này, cùng với biểu cảm quật cường kia chiếu thẳng vào trong mắt, ngược lại càng khơi dậy dục vọng chinh phục mãnh liệt của Tả Trung Tú. Gã khẽ nuốt một ngụm nước miếng, cố gắng kiềm chế tâm tình của mình, trong thanh âm mang theo một tia run rẩy: "Không, ta chỉ muốn giúp nàng thoát khỏi khốn cảnh, muốn cứu phu quân của nàng ra thôi."

Hạ Nhược Tuyết hít sâu một hơi, cố gắng bình ổn cảm xúc trong lòng. Đến cuối cùng, nàng hạ quyết tâm nói: "Tả Trung Tú... Nếu ngươi không chịu giúp ta, ta sẽ tự nghĩ cách."

Sau khi Hạ Nhược Tuyết rời đi, trong mắt Tả Trung Tú lại tràn đầy ý thưởng thức. Gã lẳng lặng nhìn chăm chú vào bóng lưng Hạ Nhược Tuyết, trong lòng dâng lên cảm giác yêu thích sâu sắc.

Hạ Nhược Tuyết này chẳng những khó chinh phục, mà một khi nàng đã đưa ra lựa chọn, sẽ trung thành như một.

Tả Trung Tú mỉm cười, đúng là một nữ nhân không giống người thường, nàng nhất định sẽ " khuất phục" dưới thủ đoạn của ta thôi.

...

Mấy ngày sau, Hạ Nhược Tuyết lẻ loi một mình đi tới U Ảnh đường, nhưng lần này vẻ mặt của nàng không có một chút kinh hoảng nào, đôi mắt yên ả như hồ sâu, bình tĩnh như nước.

Nàng dùng vẻ mặt bình thản đối diện với Tả Trung Tú, nói: "Ta chính là nữ nhân đã có chồng, há có thể gả cho hai người, nhưng nếu như ngươi chịu ra tay trợ giúp ta cứu trợ phu quân, ta nguyện ý bỏ ra năm vạn linh thạch, cùng với một vạn điểm công huân của Ám môn."

Tả Trung Tú cười lạnh nói: "Nếu nàng không muốn kết đạo lữ với ta, đừng nhắc lại việc này nữa."

"Ta có thể giúp ngươi xử lý sự vụ của U Ảnh đường, đổi lại, ngươi hãy ra tay giúp ta cứu phu quân ra." Hạ Nhược Tuyết lại đề nghị thêm một lần nữa.

Tả Trung Tú cười lạnh nói: "Hạ cô nương, nàng cứ nói đùa. Lý Thủy Đạo là tu sĩ của Ngũ Độc môn, cứu hắn chính là tội lớn xét nhà diệt tộc, nàng định dùng vài chuyện nhỏ nhặt này, để đổi lấy tính mạng của ta, thậm chí còn muốn ta không thèm để ý đến lợi ích của gia tộc tới giúp nàng?"

Hạ Nhược Tuyết chậm rãi nói: "Ngươi có chính thê, còn có năm thiếp thất."

Tả Trung Tú trịnh trọng nói: "Nếu Hạ cô nương có thể gần gũi với ta một phen, ta nhất định sẽ cho nàng ngồi lên vị trí chính thê."

Hạ Nhược Tuyết trầm mặc một lát lại nói: "Nếu ngươi chịu cứu phu quân của ta, ta có thể làm bình thê của ngươi."

"Bình thê? Đương nhiên là có thể, nhưng làm như vậy, lại có chút ủy khuất cho cô nương rồi." Tả Trung Tú mỉm cười, lập tức tới gần Hạ Nhược Tuyết, có ý đồ muốn hưởng thụ quả thắng lợi của mình. Nhưng Hạ Nhược Tuyết lại trực tiếp lui về phía sau, bàn tay nhẹ nhàng phẩy một cái, đã đẩy Tả Trung Tú ra.

Tả Trung Tú mỉm cười nói: "Hạ cô nương đã đồng ý làm bình thê của ta, vì sao còn phải lạnh lùng, cự tuyệt người ngoài ngàn dặm?"

Hạ Nhược Tuyết chậm rãi nói: "Ta sẽ gia nhập vào U Ảnh đường trước, giúp ngươi xử lý sự vụ của U Ảnh đường. Chỉ khi ta xác định ngươi thật sự đã giúp ta cứu phu quân ra, ta mới đồng ý trở thành bình thê của ngươi"

Tả Trung Tú mỉm cười nói: "Hạ cô nương thật cẩn thận."

Hạ Nhược Tuyết cười lạnh nói: "Chẳng lẽ ngươi muốn chiếm lợi của ta mà không cần làm gì?"

Tả Trung Tú sảng khoái đáp ứng: "Được, việc này ta đồng ý."

"Đa tạ Tả đường chủ." Hạ Nhược Tuyết ôm quyền nói.

"Bây giờ U Ảnh đường đang phụ trợ tông môn chấp pháp đường điều tra tu sĩ lạ lẫm tiến vào Ngân Tuyết thành, nhiệm vụ này ngoài lỏng trong chặt, mỗi một tu sĩ lạ đều phải đăng ký trong danh sách, lượng nhiệm vụ mỗi ngày đều rất lớn, Hạ cô nương vốn là Chiêu Nghi của Diệu Âm các, hẳn là cực kỳ am hiểu việc này, chi bằng nàng hãy tới làm chuyện này đi." Tả Trung Tú suy nghĩ một chút rồi nói.

Bình Luận (0)
Comment