Chỉ khi hai tồn tại này đều chết đi, Lý Thủy Đạo mới tìm được đường sống.
Bởi vậy, trước mắt hắn mới đặt ra một vấn đề.
Nếu tất cả phân thân dị thú đều bị chặn lại, khiến cho thực lực của bản tôn dị thú suy yếu bị Phòng Sư Điền đánh chết, đến lúc ấy, Lý Thủy Đạo cũng khó lòng thoát khỏi Sưu Hồn Thuật.
Nếu như bốn cái phân thân dị thú đều tụ tập ở chiến trường trung tâm, thực lực bản tôn dị thú cường đại đến đỉnh điểm, giết chết Phòng Sư Điền, Lý Thủy Đạo sẽ vĩnh viễn bị vây khốn ở nơi này...
Cho nên, cứ thả một cái phân thân dị thú tới chiến trường trung tâm trước, nếu như không đủ, vậy thả thêm một con nữa.
...
Địa hình hồ nước.
Hồ nước vốn tĩnh lặng không một gợn sóng, sau khi toàn bộ thế giới dấy lên một hồi dao động quỷ dị, không ngờ hồ nước này lại bắt đầu cuộn trào mãnh liệt.
Trong hồ nước cuồn cuộn kia đang lặng yên thai nghén một tồn tại khủng bố. Thanh Lam tông Nhạc Thanh Phong bay lơ lửng giữa không trung, nhìn chằm chằm vào mặt hồ không chớp mắt.
Ầm! Một cột nước cực lớn phóng thẳng lên trời, nước hồ văng tung toé.
Ngay sau đó, một bóng người khổng lồ từ trong hồ ngoi lên.
Đó là một con cua yêu to lớn, thân hình nó cao vút tận mây, phía trên tầng giáp xác còn lóe ra một mảnh hào quang màu vàng, phát tán luồng khí tức làm cho người sợ hãi.
Đôi càng lớn cứng rắn như sắt thép, cũng lóe hàn quang, phảng phất như có thể xé nát hết thảy.
Trong lòng Nhạc Thanh Phong trở nên căng thẳng, con cua dị thú này lại có thực lực tam giai, nếu dựa vào bản thân gã căn bản không thể ngăn nó lại được.
Đây tuyệt đối là tình huống châu chấu đá xe, kiến càng rung cây!
Gã lập tức lấy một viên đan dược lóe ra kim quang từ trong túi trữ vật ra ngoài "Cửu Chuyển Thánh Nguyên Đan".
Nhạc Thanh Phong không chút do dự nuốt viên đan dược ấy vào, lập tức cảm nhận được một luồng lực lượng bàng bạc từ trong cơ thể tuôn ra.
Khí tức của gã cấp tốc tăng lên, tăng thẳng tới cảnh giới tam giai.
Nhạc Thanh Phong chợt có cảm giác bản thân vô cùng mạnh mẽ, như đang nắm chặt quyền hành sinh tử trong tay, mỗi cái giơ tay nhấc chân đều có thể khai thiên tích địa, diệt sạch mọi thứ.
Viên đan dược này quá mạnh mẽ!
Mạnh đến không thể tưởng tượng nổi, lại có thể trợ giúp thực lực của bản thân tăng vọt một giai, đây thật sự là chuyện mà đan dược có thể làm được sao?
...
Địa hình đồi núi.
Phong Hồn tông La Dật Vân lộ sắc mặt tái nhợt nhìn con rùa đá cực lớn trước mặt. Chỉ cần liếc mắt nhìn một cái, gã đã xác nhận được tu vi của mình tuyệt đối không thể chống đỡ được đối phương.
Tuy con rùa đá này rất cồng kềnh, nhưng thực lực tuyệt đối đã đạt đến tam giai rồi, và bất cứ một môn đạo pháp công kích nào của gã cũng không thể tạo thành một chút ảnh hưởng nào đối với nó.
Nhưng bây giờ không phải lúc để từ bỏ!
La Dật Vân dứt khoát vỗ túi trữ vật, lấy ra viên đan dược ánh vàng rực rỡ kia.
Coi ngựa chết như ngựa sống mà chữa! liều một phen vậy!
La Dật Vân ngửa đầu ăn "Cửu Chuyển Thánh Nguyên Đan", trong nháy mắt khi viên đan dược ấy rơi vào trong miệng, hắc khí lập tức lượn lờ, ma khí ngút trời tản ra từ cơ thể gã.
Trên mặt La Dật Vân lộ ra vẻ kinh hãi đến không thể tin được.
Hiệu quả Cửu Chuyển Thánh Nguyên Đan này quá tốt!
Gã cảm nhận được lực lượng vô cùng vô tận đang chảy trong cơ thể mình, phảng phất như toàn bộ thiên địa đều nằm gọn trên tay.
Lật tay thành mây, úp tay thành mưa!
Thực lực của gã đã tăng lên một đại giai rồi!
Bản thân gã cũng có được lực lượng của tam giai.
La Dật Vân trực tiếp chỉ một tay lên trời, vòng lốc xoáy cực lớn hiện ra sau lưng, thực lực tăng vọt khiến tin tưởng tràn đầy trong lòng gã.
Hiện giờ gã chỉ muốn chiến đấu, để phát tiết luồng pháp lực vô cùng vô tận của mình.
...
Trên băng nguyên, gió lạnh gào thét, bông tuyết bay tán loạn.
Đột nhiên, gió tuyết ngưng tụ thành một con chim băng khổng lồ, chim băng cao giọng kêu gào, giương cánh hót vang.
Chim băng vừa xuất hiện đã phá không bay thẳng về trung tâm của thế giới.
Căn bản không có ai ngăn cản!
Băng điểu bay khỏi băng nguyên, đi đến một thế giới tràn ngập chim hót hoa thơm.
Thế giới này giống như tiên cảnh, với đình đài lầu các chằng chịt xung quanh, với nước chảy róc rách đêm ngày, và hoa cỏ cây cối sum xuê.
Hàng đàn bươm bướm với đủ mọi sắc màu đang nhẹ nhàng bay múa trong bụi hoa...
Hồ điệp là sinh linh duy nhất trong tiên cảnh này. Số lượng của chúng nó rất lớn, tuy mỗi cá thể không quá cường đại, nhưng nó lại là đồng tham yêu thú của Phòng Sư Điền...
Còn tác dụng của chúng, dường như chỉ để tô điểm cho cái thế giới này thêm một chút sinh cơ thôi.
Ở trung tâm của thế giới mỹ lệ tràn ngập sinh cơ này, có một lão giả áo trắng tóc trắng đang cầm trường kiếm trong tay, triển khai chiến đấu kịch liệt với một con quái vật.
Quái vật kia có thân hình vô cùng kỳ lạ, thân người lại có mặt chim, càng cua, mai rùa... toàn bộ những đặc điểm cổ quái kết hợp cùng một chỗ.
Chỉ thấy đôi mắt nó lóe hung quang, trong miệng phát ra tiếng gào rú trầm thấp.
Lão giả cầm trường kiếm trong tay, kiếm quang ngút trời, kiếm khí trắng như tuyết phô thiên cái địa.
Dưới sự áp chế của kiếm khí phô thiên cái địa, con quái vật kia chỉ biết kêu rên không ngừng...
Huyết nhục toàn thân đã thủng trăm ngàn lỗ...
Đột nhiên, băng điểu bay tới, nhưng nó chẳng đánh ra bất cứ công kích gì, chỉ trực tiếp tan ra. Thế giới vốn như tiên cảnh cũng phát sinh biến hóa, những bông hoa tuyết đầy trời rơi xuống, phảng phất không gian vừa trải qua một cơn mưa tuyết lớn.
Dưới mưa tuyết trắng xoá, uy lực kiếm khí do Phòng Sư Điền thi triển ra cũng tự dưng mà yếu bớt đi ba phần.
Mà ngược lại, mỗi hành động của con quái vật kia lại tràn ngập băng sương chi lực, nó dùng tầng tầng hàn băng đi tới ngăn cản kiếm khí ngút trời của Phòng Sư Điền.
Thực lực của quái vật gia tăng một mảng lớn!
"Tên nhãi con kia lại không thể dùng được như vậy?" Phòng Sư Điền rống to một tiếng, khuôn mặt già nua vốn hiền lành giờ đã trở nên bực bội, hung hãn dị thường.
Hiện giờ, chiến cuộc vượt ngoài tầm kiểm soát của Phòng Sư Điền, thắng bại khó có thể đoán trước...