Trước khi quyết chiến, Phòng Sư Điền đã nói cho đám người Lý Thủy Đạo biết rất nhiều bí mật có liên quan đến "Hư cảnh".
Những thứ này vốn không phải nói dối!
Bởi vì lời nói dối quá dễ bị chọc thủng.
Hơn nữa đám tu sĩ như Lý Thủy Đạo, Nhạc Thanh Phong, La Dật Vân kia đều là nhân tài kiệt xuất của tông môn mình, chỉ sợ bọn họ đã sớm tiếp xúc với bí mật của "Hư cảnh" rồi.
Nội dung mà Phòng Sư Điền nói cho bọn họ chính là pháp bảo mà tất cả những tam giai tu sĩ đều có.
Dị thú vốn là tồn tại do tu sĩ phát triển mà thành, tự nhiên cũng có pháp bảo.
Dị thú loại thân thú hồn người sẽ có một món pháp bảo giống như đúc với tu sĩ, trong khi dị thú loại thân thú hồn thú lại khác, bởi vậy, kiện pháp bảo của tu sĩ khi còn sống sẽ dung nhập vào trong Hư cảnh, trở thành lực lượng quy tắc của Hư cảnh.
Thảo nguyên —— là lực lượng của pháp bảo thuộc tính mộc.
Băng nguyên —— là lực lượng của pháp bảo thuộc tính băng.
Hồ nước —— là lực lượng của pháp bảo thuộc tính thủy.
đồi núi —— là lực lượng của pháp bảo thuộc tính thổ.
Phòng Sư Điền cố ý lựa chọn triển khai Hư cảnh ở khu vực trung tâm của Hư cảnh dị thú, chỉ với một mục đích duy nhất, đó chính là chen chúc, đẩy bật lực lượng pháp bảo của dị thú ra, sau đó giành được một chút ưu thế tạm thời vào khoảnh khắc Hư cảnh của bản thân xuất hiện.
Ở thời điểm đó, Phòng Sư Điền vẫn nắm giữ pháp bảo phi kiếm của mình như bình thường, mà pháp bảo của con dị thú này lại hóa thành thảo nhân, quái vật cua, chim băng, rùa đá phân tán ở bốn phía xung quanh Hư cảnh.
Chỉ cần Lý Thủy Đạo, Nhạc Thanh Phong, La Dật Vân và Trình Thiên Dĩnh lần lượt chặn đứng bốn con quái vật này lại, không cho chúng tập trung lại rồi hội tụ thành lực lượng pháp bảo gia trì lên người bản tôn dị thú, thì Phòng Sư Điền sẽ nắm chắc tuyệt đối có thể dựa vào pháp bảo của mình, chém giết bản tôn dị thú đồng thời thôn phệ Hư cảnh, dù tu vi của lão còn kém xa con dị thú này.
Khi đó, lão chẳng những hóa nguy thành cơ, mà tu vi của bản thân cũng sẽ tăng vọt, thậm chí còn có thể đột phá đến Vô Tướng Chân Quân.
Vì thế, Phòng Sư Điền mới gắng hết sức để lôi kéo Lý Thủy Đạo, thậm chí cả Long Cốt Thái Tuế cũng không truy cứu nữa. Đương nhiên lão cũng không cần đi truy cứu, chỉ cần Lý Thủy Đạo phục dụng "Cửu Chuyển Thánh Nguyên Đan", hắn sẽ chết không thể nghi ngờ.
Phòng Sư Điền không ngờ bản thân Lý Thủy Đạo cũng là luyện đan đại sư, lại từng nghe nói đến rất nhiều loại tam giai đan dược.
Và cho tới bây giờ Lý Thủy Đạo vẫn chưa từng nghe nói đến một loại đan dược nào có thể gia tăng thực lực của tu sĩ trên diện rộng mà không có tác dụng phụ, nếu Phòng Sư Điền thẳng thắn nói tác dụng phụ của Cửu Chuyển Thánh Nguyên Đan ra, có lẽ Lý Thủy Đạo sẽ tin tưởng vài phần, nhưng hết lần này tới lần khác, lão lại không nói...
Vì vậy, đương nhiên Lý Thủy Đạo đã nghĩ tới loại đan dược tồi tệ nhất, sau đó dùng nó để phỏng đoán: "Nghịch Huyết Hóa Ma Đan!"
Nói thật có thể luyện chế một loại đan dược chứa ma khí dày đặc như Nghịch Huyết Hóa Ma Đan trở thành một loại đan dược có vẻ ngoài kim quang chói mắt giống như tuyệt thế tiên đan này, trình độ luyện đan của lão thực sự bất phàm.
Phải biết rằng, quy củ của nhóm tu sĩ hành tẩu trong thiên hạ vốn có hai điều quan trọng: Một là vĩnh viễn không được tu luyện công pháp lai lịch không rõ; hai là vĩnh viễn không được phục dụng đan dược lai lịch không rõ.
Lại nói, chính Lý Thủy Đạo đã dùng loại thủ đoạn này để hãm hại người khác, đương nhiên hắn cũng phải đề phòng người khác dùng loại thủ đoạn này để hãm hại chính mình.
Ăn thuốc của người khác, tiến vào cái lồng của người khác, đến cuối cùng chỉ có thể bị nhốt bên trong lồng gà mặc người chém giết mà thôi...
Cả thế giới này chính là một cái lồng gà, chỉ người không nói quy củ mới có thể bay ra ngoài.
Trận này: Ngươi tạo cục, ta phá cục.
Trong khi ngươi tính toán ầm ầm, ta lại không tuân theo quy củ.
Chỉ đơn giản như vậy...
...
Thảo nguyên mờ nhạt...
Lý Thủy Đạo cầm "Độc Vũ Phiến" trong tay, trực tiếp điều khiển cuồng phong và hỏa diễm giống như một con Hỏa Long, tung hoành ngang dọc trong mảng khói độc màu vàng đất.
Dựa vào độn thuật, hắn có thể nhẹ nhõm tránh thoát cục đờm trong miệng thảo nhân, dựa vào lý giải của mình đối với độc đạo, mảng khói độc kia gần như không tạo thành bất cứ ảnh hưởng gì đối với hắn, dù đối phương đột nhiên ngưng kết thành thảm cỏ, cũng sẽ hóa thành tro bụi ngay trong độc hỏa của hắn.
Thúy Vũ môn Trình Thiên Dĩnh cũng thành thật đứng bên cạnh hắn, hai thanh viên nguyệt loan đao sắc bén như hai cái bánh xe khổng lồ, chém thẳng về phía thảo quái, phát ra âm thanh bén nhọn đến chói tai.
Thoạt nhìn thân thể của con thảo quái kia khá là rời rạc, lỏng lẻo, nhưng mỗi một cọng cỏ đều cứng rắn như sắt thép, thậm chí luồng khói độc từ trong miệng nó phun ra cũng cuồn cuộn không ngừng, giống như những con Độc Long một mực lượn vòng bay lượn trên không trung.
Chỉ có Cự Linh Độc Hỏa ẩn giấu trong Phong Hỏa Viêm Độc mới có thể khắc chế loại kịch độc này.
Cự Linh Độc Hỏa là một loại Thâm Uyên Độc Hỏa, dường như nó cực kỳ yêu thích loại kịch độc thuộc tính mộc này, bởi vậy trong quá trình thiêu đốt, cứ không ngừng tích góp lực lượng, dường như đang hấp thu...
Đây chính là tam giai kịch độc thuộc tính mộc, là bảo vật hiếm thấy, còn là cơ hội thăng cấp hiếm thấy của Cự Linh Độc Hỏa.
Khói độc màu vàng đất cuồn cuộn bị lửa độc của Cự Linh Độc Hỏa hoàn toàn đốt cháy. Ngay sau đó, ngọn lửa màu xanh lục còn thuận theo đường bay của khói độc, để đốt tới người thảo quái. Trong lúc Cự Linh Độc Hỏa hừng hực thiêu đốt thân thể của thảo quái, luồng hỏa diễm màu xanh biếc kia cũng lao đến vây quanh nó.
Cơ thể của thảo quái bắt đầu bành trướng kịch liệt, nó muốn lặp lại chiêu cũ, trực tiếp vứt bỏ thân thể này, một lần nữa hóa thành hạt giống.
Vòng đi vòng lại, lặp đi lặp lại, không ngừng trùng sinh.
Cũng như ‘Lửa đồng thiêu không hết, gió xuân thổi lại sinh’.
Ngay trong nháy mắt này, Không Linh Kiếm trực tiếp xuất hiện, chiếu rọi một mảnh bạch quang.
Kiếm quang sáng chói hóa thành một vầng trăng tròn lóa mắt. -apptruyen-