Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 691 - Chương 691: Thiên Cương Kiếm Cận Vân Hạc!

Chương 691: Thiên Cương Kiếm Cận Vân Hạc! Chương 691: Thiên Cương Kiếm Cận Vân Hạc!

"Như vậy sao được?" Vẻ mặt Lý Thủy Đạo tràn đầy áy náy nói.

"Lý đạo hữu không cần phải vậy."

"Nhất định phải có, không cần biết là món bảo vật gì, chỉ cần Thác Bạt đạo hữu mở miệng, Lý mỗ nhất định sẽ dốc toàn lực kiếm về."

"Lý đạo hữu... không cần phải vậy thật mà." Thác Bạt Uyển Nhi nói tới đây, lại vươn tay nắm chặt lấy tay Lý Thủy Đạo.

Hai người nắm chặt tay nhau, nụ cười ấm áp như gió xuân, một chút tình cảm nhanh chóng ấm lên.

Cùng lúc ấy, ở trong góc hang động, khuôn mặt già nua của thành chủ Kim Trượng tiên thành trở nên xanh lét, gã nắm chặt hai tay.

Chuyện đã đến nước này, gã hiểu, mình nhất định phải hiện thân, nếu không hậu quả khó mà lường được.

"Uyển Nhi! Ngươi đừng để tên tiểu tử này lừa!" Một giọng nói hùng hậu lập tức vang vọng trong hang động đá vôi trống trải.

Lý Thủy Đạo nghe được âm thanh này, trong lòng vô cùng kinh hãi, nhưng cũng phản ứng rất nhanh, trường kiếm trong tay rời khỏi vỏ, thân kiếm lóe lên một tia âm trầm.

"Ai đang lén lút ở đó?" Lý Thủy Đạo tức giận quát lớn.

"Là ta!"

Âm thanh rơi xuống, một luồng kim quang đập thẳng vào mặt, chỉ trong khoảnh khắc nó đã hóa thành một bàn tay khổng lồ, trực tiếp tóm lấy Lý Thủy Đạo, lực lượng không gian giam cầm cường đại đè ép đến, làm hắn không thể động đậy được.

Lại là một chiêu này!

Trong lòng Lý Thủy Đạo thoáng trầm xuống, tu vi của người tới đã đạt tới tam giai. Bởi vì loại thần thông dựa vào pháp lực kinh người của mình, biến ảo thành lực lượng giam cầm đối thủ, bắt lấy người ta trong chớp mắt này, chỉ tam giai tu sĩ mới có thể thi triển ra nhẹ nhàng thoải mái như thế.

Chỉ một chiêu đơn giản trực tiếp này, lại có thể chèn ép toàn bộ những tu sĩ dưới cấp tam giai.

Lý Thủy Đạo lập tức trở nên kinh hãi, hắn bị Ngạch Nhĩ Đăng tùy tiện xách lên, giống như một con gà vô lực phản kháng.

Giờ phút này, lệ khí trên mặt của Ngạch Nhĩ Đăng không ngừng kéo đến, tầng tầng lớp lớp chồng chất lên nhau, hẳn là người này đã động sát tâm rồi.

"Ngạch Nhĩ Đăng! Nếu ngươi dám làm tổn thương dù chỉ một sợi lông của hắn, ta sẽ không để yên cho ngươi!" Thác Bạt Uyển Nhi thấy vậy, vội vàng lo lắng quát lên.

Ngạch Nhĩ Đăng nghe được lời này, ánh mắt lập tức nhìn về phía Thác Bạt Uyển Nhi, trong mắt lóe lên một tia thống khổ, gã khẽ gạt tay một cái, Lý Thủy Đạo đã bay thẳng vào vách động đá vôi giống như một cái bao cát.

Một kích này nhìn thì nặng nề, thực tế lại rất nương tay, Lý Thủy Đạo gần như không phải chịu bất cứ va chạm nào nghiêm trọng, thậm chí Băng Thiềm Hộ Giáp còn không bị kích hoạt.

Lý Thủy Đạo hướng ánh mắt có chút ngoài ý muốn nhìn thoáng qua.

Đến tận khi Thác Bạt Uyển Nhi trực tiếp để lộ khí thế của mình, hắn mới đại khái hiểu được địa vị của nàng ở Kim Trượng tiên thành.

Khó trách… hắn chỉ cần một miếng ngọc bội đi theo, lại có thể làm cho chưởng quầy kia kinh sợ.

Lại nói, dù Ngạch Nhĩ Đăng chịu buông tha cho Lý Thủy Đạo, nhưng lại không có ý định buông tha cho "Khâu Lan Anh", chỉ thấy gã vươn tay tới, chộp một cái, lại một luồng kim quang bắn ra.

Kim quang biến ảo thành cự chưởng, tóm chặt lấy Khâu Lan Anh, mặc cho nàng ra sức giãy giụa, vẫn không thể thoát khỏi lực trói buộc không gian cường đại này.

"Mau thả Khâu cô nương ra!" Thác Bạt Uyển Nhi lớn tiếng quát.

"Khâu cô nương? Đây rõ ràng là một con yêu vật, Uyển Nhi... Ngươi yêu ai yêu cả đường đi, ngay cả một con yêu vật cũng muốn cứu sao?" Ngạch Nhĩ Đăng nổi giận nói.

"Hừ! Muốn vật ấy thì phải thành thật cùng lão phu quay về Kim Trượng tiên thành." Dứt lời, cũng không đợi mọi người phản ứng, Ngạch Nhĩ Đăng đã hóa thành một luồng kim quang trực tiếp biến mất trong hang động đá vôi rồi.

"Ngạch Nhĩ Đăng! Lão già nhà ngươi, ngươi đừng có đi!" Thác Bạt Uyển Nhi gấp đến độ lập tức chửi ầm lên, nhưng cũng chẳng làm nên chuyện gì.

...

Ở thời điểm Dược Thánh Kiếm Phòng Sư Điền của Vân Mãng kiếm phái vẫn lạc, một chiếc hồn đăng tượng trưng cho lão được đặt bên trong Tổ Sư đường cũng trực tiếp tắt ngấm.

Vân Mãng kiếm phái cũng chính là môn phái đầu tiên nhận được tin tức Phòng Sư Điền ngã xuống cùng với vị trí tử vong đại khái của lão.

Trải qua Thiên Cơ đường suy tính, bọn họ đã biết Dược Thánh Kiếm Phòng Sư Điền vẫn lạc tại Ngân Tiết thảo nguyên, Linh Kiếm chân quân và Vân Kiếm chân quân của Vân Mãng kiếm phái đều từ chối ra tay.

Từ chối cũng không phải vì bọn họ lạnh lùng vô tình, chỉ là bọn họ biết rõ, mình có đi tìm cũng không thể tìm được hung thủ, chạy qua bên kia chỉ là đi vô ích một chuyến mà thôi...

Trừ phi có đầy đủ manh mối, có lẽ Vân Mãng kiếm phái còn có thể dựa vào bí thuật thôi diễn thiên cơ để tìm được hung thủ, nhưng không có manh mối, tiếp tục điều tra chỉ tổ lãng phí thời gian.

Lại nói, đầu đuôi của chuyện này chính là: Lý Thủy Đạo đã giết ái đồ của Dược Thánh Kiếm Phòng Sư Điền là Diệp Lộc Uyên ở Ngân Tuyết thành.

Để báo thù cho ái đồ, Phòng Sư Điền đã lợi dụng bí thuật thôi diễn thiên cơ của Thiên Cơ đường để tìm ra tung tích Lý Thủy Đạo.

Dựa theo tu vi của Phòng Sư Điền, lão có thể dễ dàng giết chết Lý Thủy Đạo kia, nhưng chỉ cần một người nào đó dám xem Thiên Cơ Mệnh Thư, nhìn trộm thiên cơ, chắc chắn đối phương sẽ bị trời phạt.

Tám chín phần mười là Phòng Sư Điền đã chết dưới thiên phạt rồi...

Suy cho cùng, đây là tự lão gieo gió gặt bão, không thể trách người khác được.

Cũng bởi vậy mà hai vị Vô Tướng Chân Quân của tông môn thực sự không có biện pháp ra tay. Dù bọn họ có mạnh hơn nữa cũng không đủ khả năng đấu với trời, càng không có chuyện lãng phí sức lực của mình đi báo thù cho một người tự tìm đường chết.

Nói thế này, nếu tam giai tu sĩ vẫn lạc ở ngay bên trong tông môn nhà mình, Vô Tướng Chân Quân nhất định sẽ ra tay. Xét cho cùng, đó cũng là người khác đánh đến tận cửa nhà mình, đến tận địa bàn của mình giết người, còn là giết tam giai tu sĩ Nạp Hư cảnh, nói gì thì nói, Vô Tướng Chân Quân cũng phải đứng ra làm chỗ dựa cho toàn bộ tông môn.

Nhưng vẫn lạc ở bên ngoài địa giới tông môn, thường là bọn họ sẽ mặc kệ.

Nói là nói như vậy, nhưng Thiên Cương Kiếm Cận Vân Hạc vẫn không cam lòng, một mình lão quyết định đi vào Ngân Tiết thảo nguyên, điều tra bốn phía xung quanh nơi Phòng Sư Điền vẫn lạc.

Vấn đề là đã đến tận nơi vẫn không có một chút manh mối nào.

Bình Luận (0)
Comment