Ngày thứ ba, Lý Thủy Đạo đối phó với Độc Oa Kiếm Ma.
Độc Oa Kiếm Ma này nắm giữ thủ đoạn《 Linh Oa Trảm Lãng Kiếm Quyết 》 đã đạt đến trình độ xuất thần nhập hóa.
Trong tay gã có tới chín thanh phi kiếm lần lượt được bôi vào chín loại kịch độc khác nhau. Hơn nữa, chín thanh phi kiếm này còn tập hợp lại thành một bộ, thậm chí còn có thể dựa vào chúng để lập thành kiếm trận, sóng độc thay phiên nhau ập đến ba lần, uy lực của lần sau mạnh hơn lần trước.
Người này xếp thứ năm mươi trên Thiên bảng, vị trí này cũng là một cái lằn ranh vô cùng quan trọng.
Sau khi Lý Thủy Đạo đơn giản giới thiệu về công pháp của bản thân, Độc Oa Kiếm Ma mang theo chín thanh kiếm trên lưng cũng bước lên sân đấu. Chỉ nghe Độc Oa Kiếm Ma tự giới thiệu: "Kiếm quyết của ta chú trọng về linh hoạt, mau lẹ..."
Keng!
Một tiếng giòn vang, chấn nhiếp toàn trường!
Thanh phi kiếm đỏ thẫm như linh xà xuất động, nhanh chóng đánh úp về phía Lý Thủy Đạo.
"Đánh lén, rõ ràng là đánh lén!" Một người xem tức giận hô to.
"Dù không phù hợp với quy củ lễ chiến, nhưng Linh Oa Trảm Lãng Kiếm Quyết vốn lấy xuất kỳ bất ý làm chủ." Một người xem khác giải thích.
"Đúng vậy, huống chi ở trên chiến trường, tuyệt đối có dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào để giành chiến thắng. Hơn nữa, nếu một kiếm đánh lén cũng không đỡ nổi, thì dựa vào cái gì để được gọi là cao thủ Thiên Bảng đây?" Lại một người xem khác khinh thường nói.
Ầm!
Thanh phi kiếm đỏ thẫm bị đẩy lui ra mấy trượng, đang xoay tròn trên không trung. Độc Oa Kiếm Ma thấy vậy, ánh mắt thoáng hiện một tia lạnh lẽo. Hai tay gã nhanh chóng kết ấn, những thanh phi kiếm sau lưng đồng loạt rời khỏi vỏ.
Chín thanh phi kiếm có màu sắc khác nhau, lập tức từ bốn phương tám hướng xông đến cùng vây công Lý Thủy Đạo.
Lý Thủy Đạo chỉ dùng thanh Không Linh Kiếm kia phòng thủ, kiếm khí quanh thân như tuyết, mơ màng bay múa khắp trời. Từng luồng kiếm khí phiêu tán ra ngoài như bông tuyết, cố gắng ngăn cản chín thanh phi kiếm kia.
"Thật mạnh! Đây chính là phương pháp phòng ngự của Lý Thủy Đạo sao?" Người xem sợ hãi than thở không thôi.
Mắt thấy phòng ngự không được, đột nhiên Lý Thủy Đạo lại chỉ kiếm lên trời.
Nhất Kiếm Phá Băng!
Người kiếm hợp nhất, biến thành một thanh băng kiếm to lớn, vừa xoay tròn vừa nhằm về phía chín thanh phi kiếm đã kết thành một thanh cự kiếm trước mặt.
"Phanh!" Tiếng vang thật lớn truyền đến, băng kiếm và cự kiếm va chạm vào nhau, bộc phát ra một luồng hào quang chói mắt.
Trong nháy mắt khi cự kiếm bị Nhất Kiếm Phá Băng đánh nát, chín thanh phi kiếm cũng lập tức mất đi thế công.
"Nhất Kiếm Phá Băng thật mạnh!" Người xem sợ hãi than: "Một đòn này lại có thể phá giải được cửu kiếm hợp nhất của Độc Oa Kiếm Ma!"
Hàn Sương Băng Bạo!
Ngay sau đó, lại là vụn băng bay múa đầy trời, khiến cho nhóm khán giả phải một lần nữa sợ hãi thán phục không thôi.
Lý Thủy Đạo khẽ hít sâu một hơi, giơ Không Linh Kiếm lên cao quá đầu, chân khí trong cơ thể điên cuồng tràn vào trong kiếm.
"Sương Nguyệt!" Hắn hét lớn một tiếng.
Chỉ trong nháy mắt, Không Linh Kiếm đã phóng ra một vầng trăng sáng. Vầng trăng sáng trong trẻo chiếu rọi toàn bộ chiến trường.
Một chiêu cuối cùng của Độc Oa Kiếm Ma còn chưa thi triển, đã bị vầng trăng sáng nọ rọi xuống, không còn nơi ẩn nấp.
Nhóm khán giả quan chiến kinh hô liên tục, uy lực một kiếm này quá mạnh!
Độc Oa Kiếm Ma biết không địch lại, đành phải nhận thua.
Ngày thứ tư, Lý Thủy Đạo đấu với Kiếm Quyết Xà Hoàng.
Kiếm Quyết Xà Hoàng xếp thứ mười ba trên Thiên bảng, mà mười hai người trước nàng, toàn bộ đều là tu sĩ của tứ đại gia tộc.
Tình huống này, ít nhiều cũng có chút "nhân tình thế thái" ở bên trong.
Trên lý thuyết, nếu Lý Thủy Đạo chiến thắng được Kiếm Quyết Xà Hoàng, coi như hắn chính là người đứng đầu của toàn bộ nhóm tu sĩ Dung Linh cảnh thuộc tiểu gia tộc có tên trên Thiên bảng của Ngũ Độc môn.
Có thể nói là tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả.
Tuy nhiên, trong trận chiến này, Lý Thủy Đạo hoàn toàn không có ý định chiến thắng, suy cho cùng, mấy ngày vừa qua, danh tiếng của hắn đã đủ lắm rồi...
Dù trận chiến này có muốn cũng không thắng được, nhưng Lý Thủy Đạo vẫn quyết định dốc toàn lực ứng phó...
Trên sườn đồi, kiếm ý của Kiếm Quyết Xà Hoàng và kiếm ý của Lý Thủy Đạo va chạm vào nhau, núi băng đầy tuyết cùng với mây mù bàng bạc một mực đan xen vào nhau, tạo thành một khung cảnh vô cùng tuyệt đẹp lại rung động lòng người.
Xà Hoàng kiếm ý như một con rắn lớn ẩn mình trong mây mù, xà ảnh lúc ẩn lúc hiện, mỗi lần xuất hiện đều mang đến một luồng cảm giác áp bách mãnh liệt. Mà kiếm ý của Lý Thủy Đạo lại là trăng lạnh núi băng, giống như ánh trăng lạnh lẽo trên núi băng cô tịch, trong trẻo, lại lạnh lùng mà cao ngạo.
Hai luồng kiếm ý va chạm giữa không trung, đánh ra khung cảnh hoa lửa văng bốn phương tám hướng. Chiêu thức của bọn họ đã không còn đơn giản là công thủ, mà là một loại đọ sức giữa hai luồng kiếm ý với nhau.
Trong đám người chung quanh, người không hiểu kiếm chỉ có thể nhìn thấy núi lạnh tuyết bay, mây mù đầy trời. Bọn họ kinh ngạc tán thưởng sự mỹ cảm và tính nguy hiểm của lần quyết đấu này, nhưng không thể hiểu được ẩn ý thật sự bên trong.
Trận chiến này, Lý Thủy Đạo đã bại dưới tay Xà Hoàng...
Ngày thứ năm, Lễ đường chọn ra một người có thực lực tương đương với Lý Thủy Đạo. Ma Chỉ Thái Tuế.
Người này là một lão giả mặc áo bào đen, hai đầu lông mày tràn đầy tà khí.
Lại là một nhân vật trong truyền thuyết...
Chỉ thấy hai tay Ma Chỉ Thái Tuế hơi rủ xuống, một luồng hắc khí không ngừng lượn lờ trên đầu ngón tay, tựa như ma trảo trong Cửu U Thâm Uyên.
Ma Chỉ Thái Tuế xếp thứ hai mươi, hơi thấp hơn Độc Thủ lão nhân một chút.
Công pháp của lão là Cửu U Ma Chỉ, nghe nói loại công pháp này vô cùng âm hiểm tàn độc, uy lực kinh người, thân pháp lại như u linh mơ hồ bất định.
Lý Thủy Đạo khoác áo bào trắng trên người, tựa như một vị trích tiên phiêu dật xuất trần. Kiếm chiêu của hắn tự nhiên như nước chảy, vừa cương vừa nhu. Kiếm khí của hắn lại lạnh lùng bình thản như ánh trăng sáng, khiến người ta không dám khinh thường.
Quyết chiến bắt đầu...
Lý Thủy Đạo cầm Không Linh Kiếm trong tay, thân kiếm lóe sáng như vầng trăng mờ ảo, mỗi kiếm đánh ra đều mang đến cảm giác như tuyết lạnh trên chín tầng trời.
Ngược lại, trên đầu ngón tay của Ma Chỉ Thái Tuế vẫn có một tầng hắc khí lượn lờ, phảng phất như ác ma trong Cửu U Thâm Uyên.
-apptruyen.com-