Chiếc linh chu này được chế tạo bằng bạch ngọc, xa hoa lộng lẫy, phảng phất như quỳnh lâu điện ngọc trên đám mây, thân thuyền không ngừng tản ra một luồng ánh sáng nhàn nhạt...
Chỉ thấy từng bức tượng ngọc được điêu khắc tinh mỹ đang đứng sừng sững trên boong thuyền, mỗi một bức tượng ngọc đều ẩn chứa lực lượng vô cùng vô tận bên trong.
Trên đầu thuyền có đặt một chậu hoa tươi màu đỏ, những cánh hoa nở rộ, tỏa ra mùi thơm nhàn nhạt.
Dưới ánh mặt trời chiếu rọi, cả chiếc linh chu trực tiếp để lộ ra khí thế bàng bạc, uy nghiêm mà thần bí.
Cỗ kiệu lớn tám người dừng lại bên dưới linh chu, Lam Hoa Ảnh xoay người xuống ngựa, rồi tự mình tiến để mở cửa kiệu ra, nghênh đón Lý Thủy Đạo, lại kéo dải lụa đỏ của hắn lên linh chu.
Có mười mấy vị khách quý được mời bước lên linh chu. Bọn họ đứng ở đầu thuyền, trên tay cầm lụa đỏ, trên mặt tràn đầy vui sướng và chờ mong.
Sau lưng bọn họ là vô số những vị thân bằng hảo hữu đến đây đưa tiễn, ánh mắt ai nấy đều rạng rỡ, đầy chúc phúc và kỳ vọng.
Theo một tiếng kèn lệnh vang lên, chiếc linh chu chậm rãi khởi động, đạp gió mà đi, tiến thẳng vào đám mây trên trời.
Linh chu cưỡi mây tiến tới, phi hành giữa hư không, thân thuyền như ẩn như hiện trong đám mây mù dày đặc...
Trên tầng mây, gió rít gào, nhưng linh chu vẫn vững vững vàng vàng lướt đi, giống như đang chạy trên mặt hồ phẳng lặng...
Từng đám mây trắng nhẹ nhàng trôi qua xung quanh linh chu...
Các thành viên thuộc đội ngũ đón dâu thảnh thơi đứng trên thuyền, hướng tầm mắt nhìn về phương xa...
Nhóm khách quý ở lại Độc Long lĩnh ngẩng đầu nhìn lên, đưa mắt vọng theo chiếc linh chu đang dần dần biến mất trong đám mây.
...
Tử Độc lâm.
Trụ sở của gia tộc tu tiên Lam thị.
Đất đai ở nơi này ẩn chứa một loại khoáng vật kỳ lạ với mật độ khá dày, khiến cho những loại thực vật sinh trưởng ở nơi đây đều có màu tím sậm kỳ lạ.
Đây chính là nguyên nhân khiến nơi này có tên là Tử Độc lâm...
Màu sắc của thực vật càng tím, thì độc tính bên trong càng mạnh...
Trong khu rừng kịch độc này cũng có lượng lớn yêu thú thích ứng với môi trường xung quanh, và hiển nhiên, con nào cũng mang theo kịch độc trên người.
Ở chỗ sâu bên trong Tử Độc lâm, có mười mấy bệ đá cực lớn. Những bệ đá này to lớn đến nỗi người ta có cảm giác cả một đàn sao đã từ trên trời rơi thẳng xuống nơi đây...
Dù không có một ngọn cỏ nào sinh tồn được bên trên những bệ đá ấy, nhưng chúng lại chẳng mang theo một chút độc tính gì. Tất cả đều bằng phẳng rộng rãi, phảng phất như được tỉ mỉ lựa chọn và đánh bóng mà thành.
Trên bệ đá không có độc, bởi vậy nó đã trở thành nơi để nhóm tộc nhân của Lam gia tụ tập, tồn tại và và sinh sôi nảy nở.
Có thể nói, mười mấy tấm bệ đá cực lớn trên mặt đất này, chính là nơi hàng ngàn hàng vạn tộc nhân của gia tộc Lam thị sinh sống...
Một chiếc linh chu màu bạch ngọc ưu nhã đáp xuống Tử Độc lâm, dừng lại phía trên một cái bệ đá lớn nhất trong đó.
Lam Hoa Ảnh nắm tay tân lang Lý Thủy Đạo, chậm rãi đi về phía sân khấu hôn lễ. Trên sân khấu, bọn họ cùng nhau bắt đầu nghi thức. Theo quá trình diễn ra nghi thức, tâm tình của bọn họ cũng dần dần thả lỏng xuống...
Chờ đến lúc hôn lễ kết thúc, Lý Thủy Đạo được thành viên của gia tộc Lam thị đưa vào động phòng.
Hắn sẽ ở đó, chờ đợi tân nương trở về.
Mà tân nương Lam Hoa Ảnh lại một mình đi uống rượu với khách quý, chiêu đãi những vị khách đường xa đến đây.
Thời gian không ngừng trôi qua, màn đêm cũng dần buông xuống.
Nhóm khách quý lục tục rời đi, chỉ còn một mình Lam Hoa Ảnh ngồi phía trước bàn rượu. Ánh mắt nàng có chút mê ly, hẳn là đã uống đến say mèm.
Mãi đến đêm khuya, Lam Hoa Ảnh mới say khướt tiến vào trong động phòng.
Bước chân của nàng hơi lảo đảo, đôi mắt mơ màng nhìn tân lang Lý Thủy Đạo đang ngồi bên giường, trong lòng dâng lên một thứ cảm giác thỏa mãn.
Nàng đã hoàn thành trách nhiệm của mình, đã vì gia tộc, vì phụ thân, thành công cưới được Lý Thủy Đạo.
Lúc này, ánh trăng xuyên qua khung cửa sổ, chiếu vào trong phòng tân hôn, rọi sáng mỗi một góc bên trong gian phòng.
Trên mặt Lam Hoa Ảnh lóe lên vẻ hưng phấn. Nàng đã uống đến mặt mũi ửng hồng, khí huyết trên người cuồn cuộn trào dâng, nàng lập tức theo bản năng cởi bỏ tấm áo ngoài, chỉ để lại cái yếm màu đỏ bên trong, sau đó hé miệng cười duyên, nhào về phía Lý Thủy Đạo, nói: "Tiểu tướng công, mau tới đây, chúng ta vui vẻ nào..."
Lý Thủy Đạo lạnh lùng nhìn Lam Hoa Ảnh, trên mặt không vui không buồn, mùi hương của Lam Hoa Ảnh xen lẫn với mùi rượu phả vào mặt.
Hắn ra tay nhanh như điện, trực tiếp bắt lấy cánh tay Lam Hoa Ảnh đang nhào tới, sau đó dùng sức vung một cái, một luồng lực lượng cực lớn, tác động lên người Lam Hoa Ảnh, khiến thân thể nàng run run, lại chấn động đến những khớp xương trên người nàng bủn rủn. Nàng lập tức xụi lơ, ngồi bệt xuống đất.
"A... Tướng công, vì sao chàng lại ra tay nặng như vậy?" Gương mặt Lam Hoa Ảnh tràn đầy ủy khuất nhìn Lý Thủy Đạo, nói: "Tướng công... đây là đêm động phòng hoa chúc, chẳng lẽ chàng lại muốn đánh nhau sao?"
Lý Thủy Đạo nhìn nàng, trong mắt lóe lên một tia lạnh lẽo: "Không cần phải tới đây thân mật với ta. Ngươi đi vào cái động đằng sau, tắm nước lạnh cho tỉnh táo một chút trước đi."
Lam Hoa Ảnh chỉ có thể yếu ớt gật đầu, dù trong lòng có chút khó chịu, nhưng cũng không dám phản kháng.
Phía sau phòng tân hôn của bọn họ có một cái thạch động do tự nhiên hình thành. Trong động đá chứa đầy nước suối thiên nhiên, quanh năm không ngừng chảy xiết.
Lam Hoa Ảnh đi đến bên cạnh dòng suối, cởi cái yếm trên người xuống, lại ngâm cả thân thể vào trong nước. Nước suối trong vắt, có thể nhìn thấy đáy, thân thể nàng ở trong nước nhẹ nhàng lay động, mái tóc dập dềnh theo những cơn sóng đi qua. Nàng nhắm mắt lại, tinh tế cảm nhận sự thoải mái dễ chịu do nước suối mát mẻ mang đến.
Tắm xong, Lam Hoa Ảnh mặc một chiếc váy bằng lụa mỏng màu trắng, rời khỏi thạch động.
Hiện giờ, tinh thần nàng đã sảng khoái, cảm giác say cũng hoàn toàn tiêu tán đi. Nàng đưa mắt nhìn Lý Thủy Đạo đang chờ sẵn trong phòng, mỉm cười đi về phía hắn.
apptruyen