-đọc tại apptruyen-
Tú bà phất phất tay...
Nam tử đang đứng trước mặt Lâm Thiết Minh khẽ cười lạnh một tiếng, lập tức cầm lấy cái bàn ủi đã nung đỏ, hung hăng đóng xuống người gã.
"A! A a a..." Lâm Thiết Minh đau đến mức, thê thảm hét to một tiếng, thân thể co rúm lại... Trong không khí cũng truyền đến mùi khét của da thịt bị đốt cháy.
"Nói mau!" Nam tử vừa hành hình lập tức giận dữ hét lên.
Lâm Thiết Minh bị hành hạ đến không thể chịu đựng được nữa, gã đau khổ khóc lóc cầu xin tha thứ: "Ta thật sự không biết! Chúng ta vốn là bèo nước gặp nhau, ta mời hắn ăn cơm, hắn mời ta đến nơi này vui vẻ một chút, ta thật sự không biết cái gì cả.”
"Được! Còn dám mạnh miệng! Đánh cho ta, hung hăng đánh cho ta!" Tú bà nhảy dựng lên nói.
Gã nam tử phụ trách chuyện hành hình lập tức cầm cây roi sắt tới.
"Đừng đánh! Ta thật sự không biết mà." Lâm Thiết Minh kêu lên thảm thiết.
...
Bán Tiên miếu, Thủy Mặc tiên thành.
Trong miếu có một cái giếng cạn. Trong giếng cạn có một con rùa đen, trên mai rùa có chín cái ô vuông, nó chính là cửu cung quy.
Tu sĩ dùng nó làm đồng tham, có thể tu luyện bí thuật thôi diễn thiên cơ.
Lão rùa đen này quanh năm đều nằm sấp trong giếng...
Ngoài miếu có một tên đạo sĩ lôi thôi, cắm cây cờ xuống đất, trên cờ viết: Lý Bán Tiên. Trên tay lão cầm một đồng tiền, khuôn mặt mỉm cười, đang đoán mệnh cho một phụ nhân.
Chỉ thấy lão lấy ba đồng tiền từ trong túi ra, ném chúng lên không trung, đồng tiền bay lên, lại rơi xuống cái bàn. Lý Bán Tiên chăm chú nhìn những đồng tiền trên bàn, trong miệng khẽ lẩm bẩm tính toán.
Một lát sau...
"Phu nhân..." Rốt cuộc lão cũng mở miệng nói: "Dường như nhân duyên của ngươi không được thuận lợi."
Phụ nhân nghe đến đó, trong lòng không khỏi cảm thấy căng thẳng. Nàng vội vàng hỏi: "Vậy ta phải làm như thế nào mới có thể thay đổi hiện trạng?"
Lý Bán Tiên mỉm cười: "Đừng sốt ruột, thiên mệnh khó trái, nhưng chuyện đời có thể làm. Chỉ cần ngươi làm việc thiện nhiều một chút, tích lũy thiện duyên, ta tin tưởng nhân duyên của ngươi sẽ từ từ được cải thiện."
"Nên làm việc thiện như thế nào?" Phụ nhân kia lại lo lắng hỏi.
Lý Bán Tiên lộ ra vẻ cao thâm khó lường, lập tức vươn tay chỉ vào ngôi Bán Tiên miếu phía sau nói: "Ngươi xem trong miếu này của ta có một thùng công đức..."
Phụ nhân kia được lời này nhắc nhở, đã nhanh chóng biết được phương pháp làm việc thiện rồi, vì vậy mới mở miệng thiên ân vạn tạ lão đạo sĩ kia rồi tiến vào trong miếu, làm việc thiện tích đức cải mệnh.
Đúng vào lúc này, một con tuấn mã lao vùn vụt đến, trực tiếp phá vỡ sự yên tĩnh của nơi này. Tay kỵ sĩ trên lưng ngựa mặc chiếc áo bào màu đen, loại y phục đặc biệt của hộ vệ Thúy Tâm các, vội vàng nói với Lý Bán Tiên: "Thần Toán đạo trưởng... đã xảy ra chuyện rồi, Liên Vân tiên tử mời ngài lập tức đi qua bên đó."
Lý Bán Tiên nghe được tin tức, không khỏi có chút hãi hùng khiếp vía, lão khẩn trương hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì?"
Kỵ sĩ có chút xấu hổ mở miệng: "Tối hôm qua có một tên cường đạo đi tới, cướp mất Thiên Cơ Thạch của Liên Vân tiên tử."
Lý Bán Tiên nghe được hai chữ cường đạo, lập tức rụt cổ một cái theo bản năng, lão bất đắc dĩ hỏi: "Vậy ngươi đi tìm ta có chuyện gì? Ta đâu có biết đánh nhau."
Kỵ sĩ mở miệng giải thích: "Vân Liên tiên tử nhờ ngài qua hỗ trợ xem lai lịch của người nọ, nàng sẽ tự tìm người đi xử lý hắn."
Tròng mắt Lý Bán Tiên khẽ xoay tròn một vòng, lão lập tức đưa tay nắm lấy ba đồng tiền, rồi ném chúng lên bàn...
Đồng tiền vừa rơi xuống dưới, lão cẩn thận đọc quẻ tượng, vẻ mặt lập tức bĩnh tĩnh trở lại.
Quẻ tượng biểu hiện chuyến đi này hoàn toàn không có nguy hiểm!
Đến đây, Lý Bán Tiên mới ngẩng đầu lên, mỉm cười nói với kỵ sĩ: "Được, ta thích nhất là giúp người, bây giờ chúng ta đi ngay thôi."
...
Hậu viện, Thúy Tâm các, Phong Liễu hạng.
Sắc mặt Liên Vân tiên tử băng lãnh như sương, nàng nghiến răng nghiến lợi nói với Thần Toán đạo trưởng Lý Bán Tiên: "Tên vô lại kia chỉ dùng một trăm linh thạch đã mua mất bảo bối của ta rồi, làm như thế có khác gì cướp đoạt đâu? Hắn còn nói mình không lấy đồ của người khác, đúng là vô sỉ đến cùng cực mà!"
Lý Bán Tiên khẽ nhíu mày hỏi: "Ngươi có biết tục danh của tên cường đạo đó không?"
"Lý Thủy Đạo." Liên Vân tiên tử oán hận đáp.
"Ngày sinh tháng đẻ của hắn?" Lý Bán Tiên lại hỏi.
"Không biết." Liên Vân tiên tử lắc đầu.
Lý Bán Tiên khẽ thở dài, lộ vẻ mặt khó xử nói: "Không có manh mối kỹ càng, chuyện này... không dễ tính lắm."
"Không dễ tính? Lý Bán Tiên... Ngươi được xưng là Thần Toán đạo nhân, được chân truyền của sư thừa Bồng Lai, trên thông thiên văn, dưới tường địa lý, ngũ hành bát quái, kỳ môn độn giáp, tinh thần biến hóa, không gì không thông. Hôm nay lão nương tới hỏi ngươi, Lý Thủy Đạo kia ở đâu? Phải làm thế nào mới có thể tìm được hắn?
"Tiên tử đừng vội, ngươi cứ ngồi xuống trước, uống một ngụm trà cho bình tĩnh trở lại đi." Lý Bán Tiên cười tủm tỉm nói.
"Bớt nhiều lời vô nghĩa, ngươi nói mau!" Liên Vân tiên tử trừng mắt nhìn Lý Bán Tiên, nổi giận đùng đùng nói.
"Bí thuật thôi diễn thiên cơ cần phải tuân theo thiên đạo, manh mối càng nhiều, bói càng chính xác, manh mối càng ít, kết quả càng mơ hồ, ngày sinh tháng đẻ chính là manh mối cơ sở để thôi diễn vận mệnh, nếu cái này cũng không có, gần như không thể tính toán ra." Lý Bán Tiên khẽ vuốt chòm râu chậm rãi nói.
"Không có thì ngươi cứ tính ra ngày sinh tháng đẻ của tên Lý Thủy Đạo kia đi, chẳng phải là được rồi sao?" Tú bà ở một bên nói.
Lý Bán Tiên: "..."
"Cái này... Tuy bần đạo pháp lực cao thâm, nhưng cũng không thể vi phạm thiên đạo được. Chỉ sợ tiên tử cần phải tìm kiếm thêm càng nhiều manh mối, bần đạo mới có thể dựa vào đó đi tìm hiểu thiên cơ." Lý Bán Tiên lộ vẻ mặt nghiêm túc từ chối.
"Lý Bán Tiên... Ta nhớ ngươi từng nói, Bồng Lai truyền thừa có thể cưỡng ép lấy được thiên cơ, có chuyện này hay không?" Đột nhiên Liên Vân tiên tử lạnh giọng nói.
"Cái này..." Lý Bán Tiên chỉ hận không thể cho mình một cái tát. Lúc trước, vì ra vẻ ta đây trước mặt nữ nhân này, lão đã mở miệng ba hoa tiết lộ thiên cơ rồi.