Lý Thủy Đạo lại cười híp mắt nhìn Lý Bán Tiên, vẻ mặt đó chỉ khiến Lý Bán Tiên có cảm giác run rẩy trong lòng.
Hai người rời khỏi cửa chính của Thúy Tâm các, đi bộ về phía Bán Tiên miếu ở thành Nam, dọc theo đường đi không thấy ai tiến lên ngăn cản.
Bán Tiên miếu ở thành Nam có vẻ vô cùng rách nát, màu sắc của những đường hoa văn trên cửa miếu đã sớm phai nhạt, phong hóa loang lổ rồi.
Lý Bán Tiên dẫn Lý Thủy Đạo tiến vào phòng ngủ của mình, sau đó nhẹ nhàng nhấc một viên gạch dưới gầm giường lên, lấy được một cái túi trữ vật màu xám từ bên trong, lại dùng hai tay đưa nó cho Lý Thủy Đạo.
Lý Thủy Đạo rót thần thức vào dò xét bên trong túi trữ vật, chỉ thấy bên trong có không ít tiền vàng bạc ngọc, nhưng linh thạch lại lác đác không có mấy.
Hắn lập tức lấy một quyển đạo thư ở bên trong ra ngoài, trên bìa có viết bốn chữ 《 Cửu Cung Thần Toán 》.
"Đây là đạo pháp ngươi đang tu luyện?" Lý Thủy Đạo tò mò hỏi.
Lý Bán Tiên gật gật đầu nói: "Đúng vậy."
"Đồng tham của ngươi đâu?" Lý Thủy Đạo tiếp tục hỏi.
"Nó là một con Cửu Cung Quy đã già của Bồng Lai tiên hải, đang ở trong cái giếng cạn trong miếu kia." Lý Bán Tiên thành thật trả lời.
"A..." Lý Thủy Đạo như có điều suy nghĩ khẽ gật gật đầu, đến lúc này, hắn mới lật xem cuốn《 Cửu Cung Thần Toán 》 trong tay.
Nội dung quyển sách này mang đến cho Lý Thủy Đạo một loại cảm giác vô cùng mới mẻ, hắn đã sớm muốn học tập Thiên Cơ Đạo Thuật, chẳng qua những cuốn sách đạo thuật nói về phương diện này lại quá ít.
Dù hắn đã đọc rất nhiều sách vở, cũng chỉ biết được một chút nội dung cơ bản mà thôi...
Lý Thủy Đạo lật xem từng tờ hết sức nghiêm túc. Hai canh giờ sau, hắn mới đọc xong toàn bộ quyển sách này.
Trong sách có ghi lại phương pháp luyện chế hai món pháp khí, theo thứ tự là la bàn hung cát và ngọc bội ra vào bình an, tài liệu chính của hai thứ này đều là Thiên Cơ Thạch.
Tác dụng của la bàn hung cát là dự đoán hung cát, một khi người đeo sắp gặp phải nguy hiểm, chiếc la bàn ấy sẽ tự động xoay tròn, nó xoay càng nhanh, nghĩa là bản thân càng nguy hiểm.
Tác dụng của ngọc bội ra vào bình an cũng tương tự như vậy. Một khi người đeo sắp gặp phải nguy hiểm, ngọc bội sẽ phát sáng, ánh sáng càng chói mắt nghĩa là tình thế càng hung hiểm.
Sở trường đọc sách của Lý Thủy Đạo vốn là ‘Xem phần sơ lược của nó’, dù bản 《 Cửu Cung Thần Toán 》 này có giảng rất nhiều về thuật pháp cùng với kỹ xảo thôi diễn Thiên Cơ, nhưng phần nó nhắc đến càng nhiều hơn vẫn là đạo lý.
Thiên Cơ không thể tiết lộ, tiết lộ tất sinh tai họa.
Thiên Cơ không thể tính hết, dùng mọi biện pháp đến tính hết cũng chỉ uổng công.
Nhân quả tuần hoàn, thế sự như kỳ, họa phúc tương y, phủ cực thái lai.
Hết thảy những kỹ xảo thôi diễn vận mệnh đều phải căn cứ vào những đạo lý này mà đến.
Dựa theo vận mệnh chí lý của "Họa phúc tương y", nếu một người tránh được hết thảy những hung hiểm, thì cũng tương tự như né đi hết thảy những phúc duyên. Đến cuối cùng, cũng chỉ là thọ nguyên hao hết, hóa thành một nắm đất vàng mà thôi.
Cũng bởi cái gọi là: trong phúc có họa, trong họa có phúc, nó vốn là điều Thiên Đạo làm ra.
Nói chi tiết hơn, dù hai kiện pháp khí này có thể xu cát tị hung, nhưng nghịch thiên mà đi, không bằng thuận theo tự nhiên mà tiến.
Lý Thủy Đạo trầm tư suy nghĩ thật lâu, đột nhiên ánh mắt sáng lên, hắn vội vàng quay sang hỏi Lý Bán Tiên: "Ngươi có biết luyện khí hay không?"
Lý Bán Tiên bị hỏi đến sửng sốt, rồi dở khóc dở cười trả lời: "Ta chỉ biết đoán mệnh thôi."
Lý Thủy Đạo nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai Lý Bán Tiên, trong mắt lóe lên sự tín nhiệm và cổ vũ: "Không sao, ta biết luyện khí, nhưng ta cần ngươi đi tới trợ giúp ta một tay."
Lý Bán Tiên lập tức gật đầu, không có lấy một chút do dự.
Vốn dĩ Lý Thủy Đạo đã tinh thông phương pháp luyện chế pháp khí loại tinh xảo, mà cả la bàn lẫn ngọc bội đều nằm trong số đó, nhưng lần này, hắn phải đối mặt với một sự khiêu chiến hoàn toàn mới.
Muốn luyện chế pháp khí có liên quan đến thôi diễn Thiên Cơ, thì những trận văn bên trong sẽ trở nên phức tạp mà lạ lẫm hơn bình thường rất nhiều, dù tài nghệ của Lý Thủy Đạo rất tinh xảo, nhưng trong quá trình luyện khí vẫn cần Lý Bán Tiên đứng ra chỉ đạo.
Vì vậy, trong những ngày kế tiếp, Lý Thủy Đạo dứt khoát ở lại bên trong Bán Tiên miếu, mỗi ngày đều cùng Lý Bán Tiên nghiên cứu thảo luận về luyện khí chi đạo.
Sau khi nhìn thấy thủ pháp luyện khí của Lý Thủy Đạo, Lý Bán Tiên không khỏi cảm thấy bản thân được mở rộng tầm mắt. Lão được tận mắt nhìn thấy Lý Thủy Đạo vận dụng ngọn lửa màu xanh lục kỳ dị của mình, để điêu khắc Thiên Cơ Thạch thành một miếng ngọc bội tinh xảo.
Toàn bộ quá trình hoàn toàn không cần mượn dùng lò luyện khí, chỉ dùng tay không tạo hình.
Thủ đoạn xảo diệu này có thể xưng là độc nhất vô nhị.
Hai người liên thủ, trải qua hơn mười ngày vất vả nỗ lực, rốt cục cũng thành công luyện chế ra một miếng ngọc bội tinh mỹ.
Đây là một miếng ngọc bội có hình bầu dục, chất liệu ôn nhuận, giống như nước hồ thanh tịnh lóe ra quang mang màu bạc mơ hồ dưới ánh trăng.
Phía trên miếng ngọc bội được điêu khắc khá nhiều trận văn phức tạp, mỗi một chi tiết nhỏ đều để lộ ra vẻ tinh xảo vô cùng.
Dây treo ngọc bội được làm từ một loại nhị giai tài liệu tên là "Long Lân Đằng", thứ này không chỉ cứng cỏi dị thường, còn mang phong cách cổ xưa trang nhã.
Nó chính là món ngọc bội ra vào bình an được ghi chép trong sách.
Lý Thủy Đạo đang lẳng lặng đứng sừng sững tại điểm giao hội giữa hai con sông lớn ở Tinh Hà loan.
Trước mắt hắn, Phi Bộc giang và Tinh hà như hai con cự long đang quay cuồng tiếp xúc. Khung cảnh này tựa như một bức họa tráng lệ giữa thiên địa bao la.
Tinh hà vốn là một con sông cực kỳ dài, gần như đã xuyên qua cả vùng Thương châu, bên trên chỉ có những cơn sóng lăn tăn, thoạt nhìn nó giống như một dải lụa bạc nhẹ nhàng bay múa trong thiên địa.
Cảnh sắc tráng lệ này khiến người ta nhìn thỏa mãn vô cùng.
Mà ở sau lưng Lý Thủy Đạo, vẫn có thể lờ mờ nhìn thấy đường nét mơ hồ của Thủy Mặc tiên thành.