Lý Thủy Đạo bước chân đi về phía Lý Hải Mặc, ánh mắt hai người giao nhau, Lý Hải Mặc mở miệng trước: "Lý Thủy Đạo, tân hôn của ngươithế nào? Có vừa lòng với kiều thê hay không?" Trong giọng nói của lão để lộ ra một chút thân thiết và chờ mong.
Lý Thủy Đạo mỉm cười, gật đầu trả lời: "Tộc trưởng, Tuyết Nhi ngoài xinh đẹp trong thông tuệ, chúng ta ở chung vô cùng hòa hợp."
"Vậy là tốt rồi." Tộc trưởng Lý Hải Mặc mỉm cười gật đầu.
"Tộc trưởng, ta muốn hỏi về hung thủ đã sát hại tứ thúc, dung mạo của hắn ra sao? Tu vi như thế nào? Đồng tham của hắn là gì? Và ở thời điểm chạy trốn, hắn đã đi về hướng nào?" Lý Thủy Đạo đi thẳng vào chủ đề, trực tiếp hỏi.
"Ngươi hỏi chuyện này làm gì?" Ánh mắt Lý Hải Mặc trở nên thâm thúy lên.
"Tứ thúc vì ta mà chết." Lý Thủy Đạo chậm rãi nói.
"Chuyện này không trách ngươi được, chỉ trách lão phu không có điều tra rõ ràng về lai lịch của Hạ Nhược Tuyết kia thôi, không ngờ nữ nhân này lại có quan hệ cùng tu tiên giả." Lý Hải Mặc hít sâu một hơi nói.
"Hạ Nhược Tuyết chỉ là một nữ tử giang hồ bình thường, kẻ chân chính có quan hệ cùng tu tiên giả chính là Lâm Duẫn Chí, cũng chính là người đã được hung đồ kia cứu đi." Lý Thủy Đạo giải thích.
"Thôi quên đi, biển người mờ mịt, không tìm thấy đâu." Lý Hải Mặc lắc lắc đầu nói.
"Hắn còn có thể lại đến." Lý Thủy Đạo nói.
"Sẽ không! Người nọ chỉ có tu vi Thông Linh cảnh trung kỳ, hắn ỷ vào đồng tham là Hắc Mao Ưng Chuẩn mới có thể thoát khỏi quá trình truy kích của lão phu, hắn không có can đảm lại đến Lý gia ta đâu." Lý Hải Mặc lắc lắc đầu nói.
"Ta muốn nói đến Lâm Duẫn Chí, đợi cho đến khi người này tu luyện thành công, khẳng định hắn sẽ quay lại. Ta muốn biết càng nhiều tin tức về Hắc Mao Ưng Chuẩn kia hơn, ít nhất tương lai là trong tương lai cũng có thể ứng phó được."
Nghe vậy Lý Hải Mặc im lặng một lát sau chậm rãi nói: "Hung thủ có dáng vẻ trung niên, mái tóc hỗn độn, hơi có chút lôi thôi. Tu vi chỉ có Thông Linh cảnh trung kỳ, khẳng định đồng tham của đối phương là con Hắc Mao Ưng Chuẩn kia. Ở thời điểm lão phu đuổi giết hắn, hắn trốn về phía Thương Châu. Dựa theo chiêu số đạo pháp của hắn, hẳn là tu sĩ Thần Ưng môn."
"Thần Ưng môn?" Lý Thủy Đạo lộ vẻ mặt ngưng trọng.
"Tuy chiêu thức đạo pháp của Thần Ưng môn không kém, nhưng Ngũ Độc môn chúng ta vẫn có cách ứng phó. Ta đã lệnh cho tộc nhân tuần tra ban đêm trang bị thêm cơ quan nỗ rồi. Phía trên mũi tên đều bôi bản mạng kịch độc, nếu tên kia dám nữa đến, tất sẽ cho hắn có đến mà không có về!"
"Đạo Nhi, so với hao hết tâm tư đi tìm cách ứng phó với người khác, còn không bằng suy tính xem nên làm như thế nào để gia tăng thực lực của chính mình. Sở dĩ tứ thúc ngươi chết đi, cũng có một phần không thể trách người khác được, xét đến cùng, vẫn là bản thân hắn học nghệ không tinh, nếu hắn có thể tử tế tu luyện mấy môn đạo pháp, sao có thể bị một con yêu thú đánh cho một kích mất mạng được..." Tộc trưởng nói lời thấm thía.
...
Động phủ Kim Diện Lang Quân.
Sư mẫu Tần Ngọc Nga ngồi trên bảo tọa vàng son rực rỡ, nhìn xuống Lý Thủy Lãng.
Cặp đùi thon dài trắng nõn, y phục trên người có chút mỏng manh, nhưng ánh mắt nàng ta lại phong mang tất lộ, sắc bén như một con dao nhỏ.
"Sau khi đồng tham của ngươi ăn con thằn lằn được phu quân ta ban cho, tu vi tiến triển thế nào rồi?" Tần Ngọc Nga lạnh giọng hỏi.
Lý Thủy Lãng cung kính đứng dưới thân thể Tần Ngọc Nga, khẽ cúi đầu, trả lời: "Sư nương, từ sau khi đồng tham của ta ăn bích hổ độc trùng, đúng là tu vi có chút tăng tiến, nhưng còn chưa đột phá Thông Linh cảnh trung kỳ."
Tần Ngọc Nga cười lạnh một tiếng: "Triệu hồi đồng tham của ngươi ra đây."
Trên mặt Lý Thủy Lãng hiện lên một tia bất an, nhưng vẫn thành thành thật thật thả kim hạt của mình ra ngoài.
Kim hạt chậm rãi chui ra từ trong ống tay áo của Lý Thủy Lãng, thân thể có màu hoàng kim, lóe lên một tầng quang mang mỏng mảnh. Tuy nó còn chưa thăng cấp, nhưng dựa vào trạng thái hiện giờ, có vẻ như thời khắc đột phá cũng không xa, chỉ thiếu một bước qua cửa là đến.
Tần Ngọc Nga vỗ túi trữ vật, lấy ra một túi Tử Độc tán, quơ quơ trong tay nói: "Muốn không?"
Lý Thủy Lãng nuốt một ngụm nước miếng, gật đầu nói: "Muốn..."
"Vậy ngươi đi lên đây." Tần Ngọc Nga lạnh giọng nói.
Lý Thủy Lãng thật cẩn thận tiến đến gần Tần Ngọc Nga, lúc này, khoảng cách giữa hai người bọn họ chỉ còn lại một bước xa, đã rất gần rồi.
"Lại gần thêm một chút!" Tần Ngọc Nga dùng âm thanh nhu nhược, mềm mại, trực tiếp ra lệnh.
Lý Thủy Lãng chỉ có thể thật cẩn thận tới gần thêm một chút. Lúc này, giữa gã và Tần Ngọc Nga chỉ còn lại một chút khoảng cách ngắn ngủi.
"Ngẩng đầu lên." Giọng nói của sư nương càng thêm nhu nhược, cũng càng thêm mê người.
Lý Thủy Lãng ngoan ngoãn ngẩng đầu lên, lập tức chạm phải khuôn mặt tinh xảo giống như Thiên Tiên của Tần Ngọc Nga kia, cũng nhìn thấy tầng da thịt mềm mại tựa như chỉ bấu nhẹ một cái là chảy nước của nàng.
Lý Thủy Lãng lập tức có cảm giác yết hầu khô khốc, gã nuốt một ngụm nước miếng, ánh mắt lập tức rơi xuống thân thể Tần Ngọc Nga, thứ này hoàn toàn ngang ngửa với thứ kia của Tiểu Thúy, thậm chí còn sung mãn, căng đầy hơn, nếu có thể vân vê hai cái...
Tần Ngọc Nga chú ý tới ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào Lý Thủy Lãng, lại cố ý ưỡn lồng ngực lên cao.
Hành động đó của nàng ta lập tức làm Lý Thủy Lãng càng thêm miệng khô lưỡi nóng, chỉ hận không thể lập tức bổ nhào tới.
Nhưng đương nhiên gã vẫn nhịn xuống, dù sao đối phương cũng là sư nương của mình.
Tần Ngọc Nga cười khẽ nói: "Thủy Lãng à, đợi lát nữa, ngươi nhất định phải biểu hiện cho tốt nha, nếu làm sư nương vừa lòng, về sau ngươi sẽ có vô cùng nhiều ưu đãi."
Lý Thủy Lãng nghe nói như thế, trái tim lập tức kích động mà “Bang bang” đập mạnh lên, gã vội hỏi: "Cám tạ sư nương đã ưu ái. Xin người cứ yên tâm, ta nhất định sẽ ra sức, cực kỳ ra sức!"
"Đến đây đi." Tần Ngọc Nga ngả người về phía sau ghế dựa, bày ra tư thế hưởng thụ. Nhưng Lý Thủy Lãng vẫn không nhúc nhích.
"Làm sao? Ngươi không được hả?" Nàng ném ánh mắt khiêu khích nhìn nam nhân trước mắt.
"Ta chỉ cho ngươi một cơ hội duy nhất này thôi, nếu ngươi không nắm chắc..." Tần Ngọc Nga còn chưa kịp nói hết câu, Lý Thủy Lãng đã hung mãnh lao tới. Rồi ngay sau đó, bàn tay gã cũng bắt đầu kéo nút buộc trên y phục của nàng ra...
Hừ! Quả nhiên đám nam nhân không hề thay đổi, Lý Thủy Đạo chỉ là một trường hợp đặc biệt mà thôi.