Lão rùa đen nghe được câu này, cái cổ dài vội vàng rụt vào trong mai, chỉ để lại nửa cái đầu ở bên ngoài, dùng vẻ mặt nhát gan nhìn Lý Thủy Đạo.
Thẩm Niệm Từ cũng nhớ tới chuyện Lý Thủy Đạo trực tiếp ra tay tàn nhẫn giết chết thành chủ đại nhân trong khi hai người còn đang nói chuyện, đôi mi thanh tú của nàng chợt nhíu lại, lộ ra tâm sự nặng nề.
Lão ô quy chậm rãi thò cái đầu ra, từ từ nói: "Ngươi có đồng tiền nào không? Tốt nhất là loại tiền xu cổ xưa một chút, nhiễm càng nhiều nhân khí, được sử dụng càng lâu, hiệu quả lại càng tốt."
Lý Thủy Đạo nhẹ nhàng vung tay áo lên, ngay lập tức đã có ba đồng tiền bay từ trong túi trữ vật ra ngoài. Ánh sáng màu đồng lấp lánh, tựa như năm tháng đã lưu lại dấu vết trên bề mặt của nó. Hẳn là những đồng tiền này đã được lưu chuyển trên thị trường qua vô số năm rồi...
Phải biết rằng, trên tay Lý Bán Tiên có rất nhiều những đồng tiền kiểu này, Lý Thủy Đạo lại cảm thấy vô cùng hứng thú với 《 Cửu Cung Thần Toán 》, đương nhiên sẽ lấy vài đồng từ trên tay lão.
Lão rùa đen khẽ gật đầu: "Đưa cho Niệm Từ."
Nó bắt đầu chỉ huy, Lý Thủy Đạo khoát tay áo, ba đồng tiền đã bay đến trước mặt Thẩm Niệm Từ.
Thẩm Niệm Từ nhận lấy ba đồng tiền, đôi mắt một mực nhìn chằm chằm vào chúng nó, bên trong lóe lên một mảnh nghiêm túc. Chỉ nghe trong miệng nàng lẩm bẩm niệm khẩu quyết, sau đó lại đặt ba đồng tiền ấy lên lưng lão rùa đen.
Lão ô quy vươn cái cổ dài tới, khẽ cúi đầu, chăm chú nhìn ba đồng tiền trên lưng mình, rất nhanh, nó bắt đầu lắc lắc đầu niệm quyết.
Vốn dĩ một bước này nên là tu sĩ làm, nhưng có vẻ như lão rùa đen này từng là đồng tham của một vị Bồng Lai tiên tu, trải qua năm tháng dài đằng đẵng, chẳng những nó đã sinh ra trí tuệ, thậm chí còn nắm giữ 《 Cửu Cung Thần Toán 》.
"Lấy bản đồ ra đây." Lão rùa đen lại mở miệng ra lệnh.
Lý Thủy Đạo mỉm cười, lập tức vỗ một cái xuống túi trữ vật. Rất nhanh, một tấm bản đồ khổng lồ đã xuất hiện ngay trước mắt bọn họ.
Tấm bản đồ này vẽ lại hình ảnh của toàn bộ đại lục Thiên Nguyên một cách cực kỳ chi tiết tỉ mỉ về phong thổ địa lý và nhân văn phong tình.
Lão rùa đen khẽ nhíu mày nói: "Thứ này quá rộng... Đổi một tấm địa đồ nhỏ hơn đi."
Lý Thủy Đạo lại lấy ra một tấm bản đồ của Ngân Tiết thảo nguyên.
Lão rùa đen quét tầm mắt nhìn tấm bản đồ kia, hồi lâu sau, cuối cùng nó cũng dừng lại phía trên một tòa thành trì nằm tại vị trí giao giới giữa Ngân Tiết thảo nguyên và Bồng Lai tiên hải.
"Đến nơi này." Lão ô quy chỉ ngón tay xuống tòa thành trì nọ trên tấm bản đồ.
Địa đồ biểu hiện: đó chính là Tiên Đồ thành đại danh đỉnh đỉnh.
"Hừ! Tiên Đồ thành còn cần ngươi tính toán? Vậy ở trong thành kia, ta cần phải đi tìm ai?" Lý Thủy Đạo lạnh giọng hỏi tiếp.
"Ngươi không cần đi tìm ai cả, ở nơi này tự nhiên sẽ có một nữ đồng quen biết ngươi. Nàng chính là cơ duyên trợ giúp ngươi thăng cấp lên tam giai, bởi vì cái gọi là Giáp kỷ dương nhân Ất canh âm, Bính tân đồng tử tự hội lai...."
(Câu trên có nghĩa là: ‘Ngày Giáp, thứ mình mất đi đang nằm trên tay đàn ông. Ngày Ất, thứ mình mất đi đang nằm trong tay đàn bà, ngày Bính, thứ mình mất đi đang ở trong tay đứa nhỏ.’)
"Biết ta? Không thể nào! Ta chưa bao giờ đi qua Tiên Đồ thành, tuyệt đối không thể có nữ đồng nhận ra ta ở đó được!" Lý Thủy Đạo nói như chém đinh chặt sắt.
"Quẻ tượng đã biểu hiện như vậy, không tin thì ngươi tự mình xem đi." Lão rùa đen ấm ức nói.
Thẩm Niệm Từ lập tức lấy bản sao《 Cửu Cung Thần Toán 》từ trên người ra, rồi dùng cả hai tay đưa cho Lý Thủy Đạo, ý bảo hắn hãy tự mình đọc sách đi.
Lý Thủy Đạo bán tín bán nghi, trực tiếp lật cuốn 《 Cửu Cung Thần Toán 》 ra, đối chiếu với ba đồng tiền trên mai rùa, cùng với cửu cung cách (hình ô vuông) trời sinh của nó.
Hắn nhìn một hồi, cả đầu đều choáng váng.
"Được rồi, ta tin ngươi." Tới cuối cùng, Lý Thủy Đạo cũng chỉ có thể thở dài một hơi nói.
Nam Cung Cầm nhìn hắn, trong mắt lóe lên một tia do dự: "Lý đạo hữu, ngươi phải cẩn thận. Bởi vì chuyến đi Tiên Đồ thành này, ta sẽ không đi cùng ngươi nữa."
"A... Vì sao?" Lý Thủy Đạo tò mò hỏi, dù sao lúc trước, chính nữ tử này là người vẫn luôn la hét muốn đi cùng với hắn.
Nam Cung Cầm nhíu mày suy tư một lát mới nói: "Lý đạo hữu, chuyến này ta đi sớm chính vì tìm kiếm cơ duyên. Hiện giờ… chỉ sợ ta còn phải đi theo Quy tiền bối thêm một đoạn thời gian nữa, để cầu đạt được cơ duyên thuộc về mình."
"Ha ha ha ha..." Lý Thủy Đạo cất tiếng cười to: "Vậy ta cáo từ trước, nhưng mà Nam Cung đạo hữu ơi, ta nhất định phải nhắc nhở ngươi một câu, vận mệnh vĩnh viễn sẽ nằm trong tay chính mình!"
Nói xong câu đó, Lý Thủy Đạo trực tiếp hóa thành một luồng độn quang màu xám bạc, phi độn rời đi.
Lần này, hắn lao thẳng tới "Tiên Đồ thành", hoàn toàn không dừng lại ở thành trì dọc đường.
Bởi cái gọi là: trong phúc có họa, trong họa có phúc, hết thảy mọi thứ trên thế gian đều là họa phúc gắn liền với nhau, nguy và cơ cùng tồn tại, cho nên… quá mức ỷ lại vào vận mệnh chỉ dẫn, chỉ khiến bản thân trở thành một tên phế vật chân chân chính chính mà thôi.
Lão rùa đen kia đã là tam giai yêu thú, lấy tu vi của nó, vốn có thể đi ngang trên đời này, nhưng ở trước mặt hắn, nó chỉ có thể co đầu rút cổ, làm một con rùa đen rút đầu.
Dù đó cũng là bổn tướng của con rùa kia, nhưng một thứ như vậy thì có tác dụng gì?
Vận mệnh là thứ phải nắm chặt trong tay mình, là thứ phải cầm đao và kiếm chém ra!
Nam Cung Cầm nhìn theo bóng dáng Lý Thủy Đạo đã đi xa, trong đầu có chút suy nghĩ, nhưng ngay sau đó, nàng lập tức quay đầu nhìn về phía lão rùa đen, lộ vẻ mặt nịnh nọt nói: "Quy tiền bối, không biết ngài còn muốn tiểu muội làm chuyện gì nữa?"
Lão ô quy khẽ gật đầu nói: "Ta sẽ dẫn ngươi đi đào chút nhân sâm ngàn năm."
"Đa tạ tiền bối." Nam Cung Cầm lộ vẻ mặt vui sướng nói.