Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 771 - Chương 771: Mỗi Người Đều Có Con Đường Riêng Của Mình!!!

Chương 771: Mỗi Người Đều Có Con Đường Riêng Của Mình!!! Chương 771: Mỗi Người Đều Có Con Đường Riêng Của Mình!!!

Linh Kiếm Chân Quân nhìn Hạ Nhược Tuyết một mực im lặng không nói, mới tiếp tục lên tiếng: "Nếu ngươi đã tỉnh lại thì mau ra ngoài đi. Thiên kiếp sẽ không xuất hiện nữa."

Lời nói vừa dứt, một luồng lực lượng đã tác động lên người Hạ Nhược Tuyết, dù nàng có thể kháng cự luồng lực lượng này, nhưng vẫn lựa chọn thuận theo nó.

Trong nháy mắt tiếp theo, Hạ Nhược Tuyết lập tức xuất hiện ở bên ngoài, thiên địa chi khí chung quanh lại chuyển đổi một hồi... Đây là dị tượng cho thấy Hư cảnh của Linh Kiếm Chân Quân đã cắt đứt liên hệ với phương thiên địa này.

Sau đó, linh quang chợt lóe, Linh Kiếm Chân Quân đột nhiên xuất hiện ở ngoại giới. Hạ Nhược Tuyết lập tức cung kính nói với Linh Kiếm Chân Quân: "Tôn thượng."

Linh Kiếm Chân Quân nhìn nàng, trong mắt lóe lên một tia mong chờ: "Hiện giờ, ngươi đã thông qua phương pháp thượng cổ để đột phá tam giai, có muốn biết con đường phía sau hay không?"

Hạ Nhược Tuyết không chút do dự gật đầu, trong mắt nàng lóe lên một tia quang mang khát vọng.

"Nếu ngươi muốn, ta có thể dạy ngươi." Linh Kiếm Chân Quân lạnh nhạt nói.

Hạ Nhược Tuyết trầm mặc một lát, sau đó mới hít một hơi thật sâu, quỳ xuống dập đầu, kiên định nói: "Đệ tử Hạ Nhược Tuyết bái kiến sư phụ."

Linh Kiếm Chân Quân nhìn nàng, trong mắt lóe lên một tia hài lòng.

"Rất tốt... Từ nay về sau, ngươi sẽ là đồ đệ của bản tọa." Linh Kiếm Chân Quân ngửa đầu cười to.

"Hiện giờ, chúng ta sẽ đi Bồng Lai tiên đảo tìm tu sĩ cấp cao có thể áp chế pháp khí vận mệnh, chỉ như vậy mới có thể giết được Lãnh Trung Dương, tránh để hắn tiếp tục gây họa cho thiên hạ." Linh Kiếm Chân Quân lạnh lùng nói.

Hạ Nhược Tuyết gật gật đầu.

Rất nhanh, hai người đã hóa thành hai luồng độn quang, bay về phía Bồng Lai hải mênh mông...

...

Trên một con đường ven biển tại Tiên Đồ thành, Lý Thủy Đạo cô độc đứng bên bờ biển, nhìn về phía Bồng Lai hải với một mảnh sóng to gió lớn xa xa.

Thông qua nguyên thủy độc huyết trên người, hắn đã cảm ứng được khí tức của Hạ Nhược Tuyết, cũng xác nhận được nàng đã rời đi, đã dấn thân vào vùng biển rộng mênh mông trước mặt.

Lý Thủy Đạo đã đứng lặng ở nơi này khá lâu với cõi lòng ngổn ngang trăm mối. Hắn hiểu Hạ Nhược Tuyết đã đi lên con đường của chính mình, cũng giống như hắn vậy.

Mỗi người trong số bọn họ đều có mục tiêu và ý nguyện của riêng mình.

Đây là biểu hiện của nhân tính.

Hồi tưởng lại những ngày qua, Hạ Nhược Tuyết vẫn luôn ở bên cạnh hắn, từ lúc ban đầu, khi nàng còn là một thiếu nữ ngây thơ, đến tận bây giờ, nàng đã trở thành một vị tam giai tu sĩ.

Quá trình trưởng thành và những biến hóa phát sinh trên người nàng đều hiện ra rõ mồn một trước mắt hắn.

Nhưng hôm nay Hạ Nhược Tuyết đã đột phá đến tam giai, tu vi của nàng đã mạnh mẽ vượt xa hắn, hắn không còn đủ khả năng che chở cho nàng nữa. Nàng cần đi truy tìm con đường càng cao xa hơn, đây là lựa chọn của nàng.

"Mỗi người đều có con đường riêng của mình." Lý Thủy Đạo tự lẩm bẩm.

Hiện giờ, điều Lý Thủy Đạo cần phải làm là nhanh chóng tìm được Thiên Cực Vẫn Thạch, sau đó xông vào Tiên Đồ bí cảnh, lấy được Bàn Cổ Tu. Hắn cần làm cho bản thân cũng thăng cấp đến tam giai.

Trên con đường tu luyện, khi người khác đi lên phía trước, người ta sẽ không dừng lại để liếc mắt nhìn ngươi.

Chờ đi tới vực sâu mới thèm cá, không bằng lui lại làm võng trước.

Âm thầm cố gắng tiến lên, mỗi bước đều lưu lại một dấu chân trưởng thành, đó mới là chuyện hắn nên làm.

Trong những ngày kế tiếp, Lý Thủy Đạo lại vùi đầu vào luyện đan, tham gia hội đấu giá, thậm chí còn lấy ra hai mươi vạn linh thạch để treo thưởng ở chợ đen.

Đương nhiên, hắn chỉ dám treo thưởng ở những nơi có thể ẩn giấu thân phận như chợ đen, nếu công khai treo thưởng, khẳng định là người có lòng sẽ biết trong tay hắn đã có được "Thâm Hải Linh Châu" và "Địa Uyên Tử Ngọc" rồi, đến lúc đó, thứ mình muốn không thể đạt được, ngược lại sẽ sinh ra tai họa vô cùng vô tận.

Đã hơn một năm trôi qua...

Trình độ luyện đan của Lý Thủy Đạo và Thác Bạt Uyển Nhi cùng song song tiến thẳng vào trình độ đăng phong tạo cực (đạt tới đỉnh điểm).

Bọn họ thường giúp đỡ bang chủ Ngụy Càn Khôn luyện chế tứ giai đan dược, mà không một lần thất thủ.

Ngụy Càn Khôn cần tứ giai đan dược mới có thể gia tăng tu vi, chuyện này đã đủ để chứng thực cho một suy đoán của hai người bọn họ, là thực ra, vị đại thành chủ này đã tu luyện đến cấp độ Vô Tướng Chân Quân từ lâu rồi.

Chỉ có một điều đáng tiếc, dù đã làm hết thảy những chuyện mình có thể làm nhưng Lý Thủy Đạo vẫn không thu được một chút tin tức nào của "Thiên Cực Vẫn Thạch".

Hiện giờ, chỉ còn lại không đến nửa năm là Tiên Đồ bí cảnh sẽ mở ra.

...

Đại điện nghênh khách, phủ thành chủ.

Vào thời điểm ấy, có một vị nữ tử xinh đẹp với vóc người nhỏ nhắn và một thanh niên trẻ tuổi bước vào trong điện. Hai người bọn họ chính là Thác Bạt Uyển Nhi và Lý Thủy Đạo.

"Không biết thành chủ đại nhân tìm hai người chúng ta là có chuyện gì?" Thác Bạt Uyển Nhi cung kính hành lễ với Ngụy Càn Khôn.

"Không cần đa lễ." Ngụy Càn Khôn mỉm cười nói: "Nghe nói các ngươi vẫn một mực đi tìm kiếm vật này."

Ngụy Càn Khôn vừa dứt lời, đã vung tay lên, một tảng đá đột nhiên xuất hiện trên bàn. Tảng đá kia có màu nâu đậm, có những đường hoa văn kỳ lạ phủ kín bề mặt, dường như bên trong còn ẩn chứa một loại lực lượng thần bí nào đó.

Hình dạng của tảng đá này khá bất quy tắc, không theo lẽ thường, nhưng mỗi một chi tiết bên trên đều toát ra một loại khí tức cổ xưa mà thần bí.

Chung quanh tảng đá lại tràn ngập một luồng thiên chi tinh khí nồng đậm, phảng phất như bên trong có một loại lực lượng thần bí không rõ đang không ngừng phun trào.

-nguồn tại truyen y y. pro-

Bình Luận (0)
Comment