Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 783 - Chương 783: Thiên Xà Quả!

Chương 783: Thiên Xà Quả! Chương 783: Thiên Xà Quả!

Đột nhiên, trong Hắc Độc Chiểu Trạch lại truyền đến từng hồi tiếng gầm gừ của quái vật.

Rất nhanh sau đó, toàn bộ cái đầm lầy giống như một chảo dầu sôi trào, bắt đầu xao động. Vô số Hắc Minh Thú và Cự Minh Thú từ trong đầm lầy nhảy ra, tựa như muốn cắn nuốt toàn bộ thế giới.

Nam Cung Cầm lập tức ý thức được tình huống không ổn, rồi không chút do dự, vội vàng chui vào trong mai rùa.

Ngay tại thời điểm nàng vừa mới trốn vào trong mai rùa, một đám độc vân màu vàng đất lập tức bay lên từ dưới Hắc Độc Chiểu Trạch.

Lý Thủy Đạo ném một viên Độc Lôi Châu tới, cũng đồng thời khoác tấm "Ẩn Linh Sa" kia lên người.

Xuyên qua khe hở của mai rùa, Nam Cung Cầm lén lút nhìn ra bên ngoài, chỉ thấy Hắc Minh Thú và Cự Minh Thú giống như một đám ruồi nhặng không đầu, điên cuồng chạy loạn khắp nơi.

Thật hiển nhiên, chúng nó không tìm thấy mục tiêu, thậm chí còn công kích lẫn nhau.

Đúng vào lúc này, đột nhiên có một con kim ưng từ trên bầu trời bay xuống. Nó giương đôi cánh thật lớn, lông vũ màu vàng trên người không ngừng lóe lên những tia sáng chói mắt dưới ánh trăng.

Nó nhắm thẳng vào một con Cự Minh Thú, vùn vụt lao xuống, hai móng vuốt sắc bén như móc câu trực tiếp xuyên qua ngực con Cự Minh Thú kia.

Một màn săn mồi khủng bố này khiến Nam Cung Cầm không khỏi hít sâu một hơi.

Bởi vì nó chính là một con tam giai yêu thú!

Phải biết rằng, tam giai yêu thú vẫn một mực bồi hồi ở trên bầu trời, chính là một cái gai hung thần ác sát đâm sau lưng, khiến cho bọn họ căn bản không dám phi độn trên trời.

Sau khi kim ưng lao xuống săn giết Cự Minh Thú, những con Hắc Minh Thú kia lại cuống quít lao đầu xuống dưới Hắc Độc Chiểu Trạch.

Nam Cung Cầm vẫn rúc bên trong mai rùa không dám thở mạnh...

Trận hỗn chiến này cũng không kéo dài quá lâu, kim ưng dùng ưu thế tuyệt đối của mình để đánh bại những con quái vật kia. Nó giương cánh, phát ra một tiếng ưng minh rung trời, sau đó biến mất trong bóng đêm.

Khi hết thảy mọi thứ đều khôi phục lại bình tĩnh, bên ngoài mai rùa lại truyền đến tiếng gõ với âm hưởng cực kỳ rõ nét.

Nam Cung Cầm cẩn thận từng li từng tí, thông qua một cái khe hở bên trong mai rùa, hét mắt nhìn ra phía ngoài, chỉ thấy Lý Thủy Đạo đang đứng ở bên ngoài, bóng dáng của hắn đặc biệt rõ ràng.

Hắn một thân một mình tiến vào Hắc Độc Chiểu Trạch, gây ra động tĩnh lớn như vậy, nhưng bản thân hắn lại phảng phất như không có việc gì, ngay cả góc áo cũng chẳng dính nổi một vệt bùn đất.

Nam Cung Cầm lập tức chui từ trong mai rùa ra ngoài:

"Lý đại ca..." Vẻ mặt nàng đầy ngạc nhiên vui sướng.

Lý Thủy Đạo mỉm cười nhìn nàng, sau đó lấy một cái hộp gỗ từ trong túi trữ vật ra.

"Đây là..." Nam Cung Cầm tò mò hỏi.

Lý Thủy Đạo mở hộp gỗ, bên trong có một gốc tứ giai linh thảo với vẻ ngoài tươi đẹp ướt át – Thiên Xà Quả.

"Thiên Xà Quả!" Nam Cung Cầm vui sướng kêu lên.

Lý Thủy Đạo gật gật đầu, nói: "Đúng vậy, đây chính là Thiên Xà Quả. Ta đã tìm được rồi."

Ngay sau khi được nghe hắn khẳng định về thứ linh thảo này, vẻ mặt Nam Cung Cầm vẫn còn giữ nguyên niềm vui sướng mãnh liệt của lúc trước, nhưng hiện giờ lại pha thêm một chút khiếp sợ. Bởi vì nàng chưa bao giờ nghĩ tới, mình lại có thể đạt được Thiên Xà Quả một cách dễ dàng như vậy.

-apptruyen-

Tiên Đồ bí cảnh.

Bên trong một tòa sơn cốc màu đỏ thẫm, với vẻ ngoài như một con cự thú đã bị liệt hỏa thiêu đốt, vắt ngang qua giữa thiên địa, là một mảnh sương mù lượn lờ, y như một thế giới thần bí khó lường vẫn luôn bị hơi nước bao phủ.

Giờ phút này, trong sơn cốc đang diễn ra một cuộc chiến đấu kinh tâm động phách.

Nhóm tu sĩ của Thanh Lân đường khoác đạo bào màu xanh trên người, cầm trường kiếm trong tay, đang kết thành một tòa Thanh Lân Thủy Long Trận với thanh thế vô cùng to lớn.

Theo quá trình trận pháp vận chuyển, một con Thanh Lân Thủy Thú với hình thể khổng lồ lập tức từ trong trận pháp bay lên, tầng vảy trên mình con thú này lấp lánh u quang, uy vũ mà thần bí.

"Grào!" Đồng thời ở trong tòa sơn cốc trước mặt, một con tam giai yêu thú với cái miệng biết phun lửa, vừa gầm thét một tiếng, đã điên cuồng lao về phía Thanh Lân Thủy Thú kia. Toàn thân nó được bao trùm bởi một tầng lân giáp cứng rắn, da lông đỏ rực lóe lên quang mang cực nóng.

Chỉ thấy con tam giai yêu thú này há miệng, phun ra một luồng hỏa diễm, với mục tiêu chính là con Thanh Lân Thủy Thú đang phóng tới kia.

Chiến đấu giằng co suốt một nén nhang...

"Chúng ta...chúng ta thật sự không gánh nổi!" Một tu sĩ Thanh Lân đường thở hồng hộc hô lên, sắc mặt gã tái nhợt, mồ hôi đầy người, giống như vừa được ai đó vớt từ dưới nước lên.

"Hoàn cảnh nơi này ảnh hưởng quá lớn đến trận pháp của chúng ta, uy lực của Thanh Lân Thủy Long Trận không phát huy được một nửa!" Một tu sĩ khác lau mồ hôi trên trán, trong ánh mắt mang theo vài phần sợ hãi.

"Chọn sai đối thủ rồi, rút lui đi!"

"Không được! Một khi triệt tiêu trận pháp, tất cả mọi người chúng ta không thể đồng thời chạy thoát được." Tu sĩ cầm đầu lộ vẻ mặt kinh hãi nói.

"Vậy còn tốt hơn là mọi người cùng nhau chết ở chỗ này."

"Chư vị đồng môn, ta rút lui trước!" Đột nhiên, một thanh âm vang lên, trong lúc mọi người còn chưa kịp phản ứng, một tu sĩ đã vội vàng xoay người bỏ chạy.

Hành động này giống như đã dẫn phát một loại phản ứng dây chuyền, khiến cho đám tu sĩ Thanh Lân đường nhao nhao chạy trốn.

Chỉ trong nháy mắt, trận pháp kia đã ngừng vận chuyển, thân thể Thanh Lân Thủy Thú rung động kịch liệt, một luồng thủy quang mãnh liệt từ trong cơ thể nó bộc phát ra ngoài, trực tiếp phân tách mảnh sương mù dày đặc và hỏa diễm ở chung quanh ra.

Nhóm tu sĩ Thanh Lân đường giống như pháo hoa vừa nổ, lập tức bỏ chạy tứ tán, trận pháp đã bị bỏ lại, mỗi người đều tự chiến đấu vì mạng sống của mình.

Xích Diễm Hỏa Long há miệng, không chút do dự, lại tiếp tục phun ra một luồng hoả diễm cực nóng, chỉ một nháy mắt, đã có hai tu sĩ bị cuốn vào bên trong.

Hoả diễm hừng hực thiêu đốt, bọn họ ở trong hoả quang, chỉ có thể bất lực kêu lên từng hồi thảm thiết.

Xích Diễm Hỏa Long thừa thắng truy kích, điên cuồng đồ sát đám tu sĩ Thanh Lân đường, thậm chí nó còn chạy ra khỏi sơn cốc, một mực đuổi theo bọn họ ra ngoài núi.

Bình Luận (0)
Comment