Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 784 - Chương 784: Hỏa Diễm Cự Long!

Chương 784: Hỏa Diễm Cự Long! Chương 784: Hỏa Diễm Cự Long!

Bên trong bí cảnh.

Hai người Lý Thủy Đạo và Nam Cung Cầm đi lại trên một mảnh đất cát cực kỳ bằng phẳng, xung quanh không có bất cứ vật gì che giấu, vừa nhìn là thấy ngay.

"Cẩn thận một chút, khả năng cao là có yêu vật đang ẩn giấu trong vùng Sa địa này." Lý Thủy Đạo nhắc nhở.

Nam Cung Cầm nhẹ gật đầu.

Hắn nhắc nhở Nam Cung Cầm là có lý do, bởi vì từ nãy đến giờ, miếng ngọc bội bên hông hắn vẫn luôn lập lòe tỏa sáng, điều này có nghĩa là trong sa mạc đang ẩn chứa rất nhiều nguy hiểm.

Tất cả nguy hiểm đều bắt nguồn từ những điều chưa biết…

Hắn cũng không biết nguy hiểm đang lẩn trốn ở nơi đâu? Là bên trong vùng đất cát trống trải này, hay là ẩn mình tại một ngọn núi đá đen như thanh kiếm sắc bén ở cách đó không xa?

Lý Thủy Đạo nhìn về phía Hắc sơn, trong mắt đầy vẻ cảnh giác.

Đột nhiên, từ đỉnh núi Hắc Thạch sơn kia chợt chảy ra một dòng nham tương màu đỏ thẫm, lại có mười mấy luồng độn quang như tiên nữ tán hoa vội vàng chạy trốn.

Vừa nhác thấy những luồng độn quang vội vàng chạy trốn tứ tán này, trong lòng Lý Thủy Đạo đã biết bọn họ đang bỏ chạy trối chết rồi.

Mà chạy trốn cũng đồng nghĩa với chuyện có cường giả đang đuổi giết sau lưng!

Vấn đề là hoàn cảnh xung quanh nơi này cực kỳ trống trải, căn bản không có bắt cứ vật gì che chắn. Rơi vào tình huống này, Lý Thủy Đạo quả quyết tế mai rùa ra.

Một viên sao băng lửa khổng lồ vừa rạch phá hư không phía chân trời, đập thẳng tắp về phía Sa địa, kèm theo đó là một dòng nham thạch nóng rực cùng với ngọn lửa hừng hực thiêu đốt.

"Mau! Mau trốn vào trong mai rùa!" Lý Thủy Đạo gấp giọng hô, đồng thời cũng vươn tay lôi kéo Nam Cung Cầm nhanh chóng chui vào nơi che chở là mai rùa.

Bọn họ vừa mới tiến vào nơi che chở, viên sao băng lửa ấy đã đập xuống Sa địa, tiếng vang đinh tai nhức óc một mực quanh quẩn trong không khí.

Một luồng nham thạch nóng bỏng cùng với hỏa diễm bắn tung tóe ra ngoài, thậm chí một vài mẩu vụn văng ra trong quá trình va đập ấy còn bắn về phía mai rùa.

Mai rùa Huyền Nham Quy được chế tác kiên cố vô cùng, may mắn đã chịu đựng được khảo nghiệm đến từ đống mảnh vụn của sao băng. Dù bên tai có tiếng chấn động ầm ầm truyền đến, nhưng mai rùa vẫn không bị phá hư.

Lúc này, một gã tu sĩ Thanh Lân đường lăn ra từ trong đống mảnh vụn đầy hỏa diễm ra ngoài, nhìn gã chật vật không chịu nổi, y phục rách nát, mái tóc trên đầu cũng bị đốt trụi.

Sau khi nhìn thấy mai rùa, gã lập tức núp phía sau nó, coi mai rùa như một vật che đậy cho mình.

Xuyên qua khe hở của mai rùa, Lý Thủy Đạo có thể rõ ràng nhìn thấy dung mạo của đối phương. Khuôn mặt gã khá là thanh tú, nhưng giờ phút này, lại lộ ra biểu cảm cực độ hoảng sợ, chỉ hận không thể vùi mình vào trong Sa địa.

Lý Thủy Đạo lại xuyên qua khe hở của mai rùa để ngửa đầu nhìn lên bầu trời, chỉ thấy một con cự long hỏa diễm vẫn miệt mài bay vòng vòng giữa không trung.

Toàn bộ thân thể khổng lồ của nó đều được bao trùm bởi một tầng hỏa diễm nóng bỏng, như thể cả người con cự long này đều được cấu tạo từ hỏa diễm thuần túy nhất vậy.

Cái đầu của cự long ngẩng cao, một đôi mắt nóng bỏng lóe lên hồng quang chói lóa, phảng phất như dùng đôi mắt này, nó có thể thấy rõ tất cả mọi thứ trên thế gian.

Mấy sợi râu dài của nó tung bay trong hỏa diễm, giống như mấy sợi ruy băng hỏa diễm cực kỳ linh động.

Con cự long kia vẫn đang lượn vòng trên bầu trời, mỗi một lần nó xoay tròn đều mang theo luồng hỏa diễm nóng rực và khí tức cường đại, hung hăng chèn ép xuống dưới.

Luồng khí tức nóng bỏng kia vô cùng đáng sợ, phảng phất như có thể nung chảy tất cả mọi thứ, làm cho người ta sợ hãi và kính sợ vô cùng.

Sự xuất hiện của cự long hỏa diễm khiến cả bầu trời đều trở nên nóng bỏng, giống như toàn bộ thế giới đã bị ngọn lửa hừng hực bao vây.

Xuyên qua khe hở của mai rùa, Lý Thủy Đạo nhìn chằm chằm vào con cự long hỏa diễm kia, trong lòng tràn ngập kính sợ.

Đều là tam giai yêu thú, nhưng con Hỏa Diễm Cự Long này còn lợi hại hơn con Kim Điêu lúc trước rất nhiều.

Trong tay Lý Thủy Đạo đang cầm một viên Độc Lôi Châu, lỡ như con yêu thú này muốn bổ nhào xuống cái mai rùa của hắn, hắn sẽ lập tức cho hạt châu trên tay mình nổ, sau đó bỏ chạy trước.

Cũng may, dường như con Hỏa Diễm Cự Long này cũng không cảm thấy hứng thú đối với cái mai rùa lẫn trong đống cát sỏi, chỉ coi nó là một tảng đá bình thường.

Nó xoay quanh thêm một vòng, cuối cùng cũng chịu quay trở về bên trong sơn cốc.

Chứng kiến cảnh này, Đào Tông Tỳ chính là gã tu sĩ vừa nhờ cái mai rùa của Lý Thủy Đạo che kín thân hình, cũng thoáng thở phào nhẹ nhõm một hơi.

May mà ở vùng Sa địa này lại có một cái mai rùa, cộng thêm công pháp thu liễm khí tức của bản thân gã không giống bình thường, nếu không gã dám khẳng định là mình sẽ vẫn lạc ở đây.

Nhưng đúng vào lúc này, đột nhiênlại có một nam tử chui ra từ bên trong mai rùa.

Đào Tông Tỳ nhìn mà trợn mắt há hốc mồm.

Hóa ra cái mai rùa ấy lại là một kiện pháp khí?

Đây là ý tưởng kỳ diệu tới cỡ nào?

Lại có thể luyện chế ra một kiện pháp khí như vậy?

Nam tử vừa chui ra từ bên trong mai rùa kia khẽ mỉm cười với Đào Tông Tỳ, tỏ ra vô cùng thân mật với gã.

"Pháp khí này thật là thần kỳ, không biết ngươi có thể cho ta vào bên trong ngồi xuống chữa thương một thoáng hay không?" Đào Tông Tỳ thăm dò một câu.

Nam tử kia lắc đầu, kiên quyết trả lời: "Không được."

"Ha ha..." Đào Tông Tỳ vuốt vuốt khuôn mặt đen kịt, rõ ràng là tên tán tu này không biết điều, mà gã cũng không định nhiều lời vô nghĩa với đối phương.

"Đạo hữu, xin lỗi." Đào Tông Tỳ nhẹ giọng nói.

Chỉ trong nháy mắt sau đó, một tầng vảy đột ngột nhô lên trên người gã, đồng thời bộ móng vuốt sắc bén cũng hung hăng đâm về phía bụng nam tử kia.

-apptruyen-

Bình Luận (0)
Comment