Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 828 - Chương 828: Người Lừa Ta Gạt!

Chương 828: Người Lừa Ta Gạt! Chương 828: Người Lừa Ta Gạt!

Rất nhanh, luồng hỏa diễm màu tím đen kia đã tiếp xúc với băng kiếm. Hai bên kịch liệt va chạm với nhau, phát ra từng luồng quang hoa sáng chói.

Bóng dáng Lý Thủy Đạo như ẩn như hiện ở đằng sau băng kiếm, mỗi một lần kiếm khí chém ra, đều mang theo hàn khí lạnh thấu xương, phảng phất như muốn đóng băng toàn bộ thế giới.

Trong khi Ngô Trọng Cửu lại giống như một con Phượng Hoàng với ngọn lửa màu đen kịt đang hừng hực thiêu đốt trên người. Gã không hề sợ hãi, mỗi một lần vung nắm đấm, đều mang theo ngọn lửa nóng rực, dường như muốn đốt cháy tất cả.

Bóng dáng hai người nhanh chóng di động trên không trung, kiếm khí và quyền kình không ngừng va chạm, phát ra dao động năng lượng lớn đến kinh người.

Trên trời cao liên tục truyền ra những tiếng sấm đì đùng, chỉ cần thoáng nghe thấy âm hưởng này, ai cũng biết đây là tam giai tu sĩ đang quyết đấu sinh tử!

Trong mắt Lý Thủy Đạo lóe lên một tia kinh dị, thực lực của Ngô Trọng Cửu đã vượt ra ngoài dự đoán của hắn. Rõ ràng người này là kiếm tu, nhưng lại dựa vào nhục thân để tung hoành ngang dọc, và dưới những đòn tấn công đầy bạo lực ấy, ngay cả hắn cũng khó có thể chống đỡ nổi.

Ngô Trọng Cửu phẫn nộ nhìn chằm chằm vào Lý Thủy Đạo, trên người lập tức bộc phát ra một luồng khí tức cường đại. Đây là tu vi Tử Dương Ma Công của gã, giờ phút này, nhìn gã tựa như một vị Ma Thần không ai bì nổi.

"Vì sao ngươi lại phản bội Tử Dương môn?" Trong giọng nói của Ngô Trọng Cửu tràn đầy phẫn nộ và khó hiểu. Ở thời điểm hiện tại, trong mắt gã không ngừng lóe lên một tia hào quang màu tím, đó là dấu hiệu Tử Dương Ma Công của gã.

Chiến đến giờ phút này, hai người đang rơi vào tình trạng ngươi đuổi ta chạy, Lý Thủy Đạo vốn không định đi liều mạng với Ngô Trọng Cửu, chỉ nghe hắn mở miệng giễu cợt: "Vấn đề của ngươi quá mức ngây thơ, ở đây chỉ có sinh tồn và tử vong, không có đúng sai."

Ngô Trọng Cửu nghe được câu trả lời này, ánh mắt càng thêm băng lãnh: "Vậy ngươi hãy đi chết đi!"

Trên người gã lập tức bùng lên một luồng khí màu tím đen nóng rực. Đây là tu vi cực hạn của Tử Dương Ma Công. Chỉ thấy hai tay Ngô Trọng Cửu nắm chặt lại, ngay sau đó, gã dùng khí thế vô địch xông thẳng về phía Lý Thủy Đạo.

"Chịu chết đi! Hoang Thần bí thuật, Tử Dương Thiên Trụy." Tiếng rống to của Ngô Trọng Cửu vang lên, một luồng lực lượng thần bí lập tức bay tới, trói buộc Lý Thủy Đạo ngay giữa không trung. Lực lượng này cực kỳ khủng bố, tựa như cả thiên địa đều đang áp chế hắn, khiến hắn không thể nhúc nhích được.

Đồng thời giọng nói giống như ác ma từ dưới Cửu U Thâm Uyên, mang theo cảm giác lãnh khốc mà tàn nhẫn của Ngô Trọng Cửu lại vang lên: "Hôm nay ta sẽ cho ngươi nếm thử uy lực chân chính của Tử Dương Ma Công!"

"Băng Sương kiếm khí cũng chỉ như vậy mà thôi, xem ta phá nó như thế nào!"

"Ta muốn ngươi hình thần câu diệt!"

"Lý Thủy Đạo, Tử Dương Ma Công, vô địch thiên hạ, hôm nay ta sẽ cho ngươi hiểu rõ đạo lý này!"

"Ngươi cũng chỉ là một thằng hề nhảy nhót, ta xem ngươi ngăn cản làm sao?"

"Hôm nay cho ngươi chứng kiến cái gì gọi là lực lượng chân chính!"

Lý Thủy Đạo: "..."

Tử Dương Ma Công trên người Ngô Trọng Cửu không ngừng bộc phát, gã giống như một vị Chiến Thần đang bị hỏa diễm thiêu đốt, trong lòng không chút sợ hãi, lập tức lao về phía Lý Thủy Đạo đang bị trói buộc ngay giữa không trung.

Ầm!

Một viên Độc Lôi Châu nổ tung, luồng sương độc màu vàng đất bắn ra, ngăn cản tầm mắt của Ngô Trọng Cửu.

Lý Thủy Đạo lại nhân cơ hội đó, thi triển một chiêu Thiên Oa Di Hành, chạy mất...

Phải công nhận rằng một chiêu này của Ngô Trọng Cửu rất mạnh, nhưng lại không thể chân chính trói buộc Lý Thủy Đạo. Nói cách khác, tình huống Lý Thủy Đạo bị cố định giữa không trung kia, chỉ là hắn phối hợp để diễn kịch với gã, nhằm lừa gạt Ngô Trọng Cửu xuất ra một chiêu "Tử Dương Thiên Trụy" này thôi.

Một chiêu mang theo uy lực cực lớn đã thất bại, Ngô Trọng Cửu có cảm giác khó chịu như vừa ăn phải phân, gã có cảm giác thân thể của mình vừa bị đào rỗng.

Tu vi thật sự của gã chỉ là nhị giai đỉnh phong, vốn dựa vào một luồng chân khí do Tử Dương Ma Quân lưu lại trong cơ thể, mới đủ sức chống lại tu sĩ tam giai chân chính là Lý Thủy Đạo.

Nhưng ở thời điểm hiện tại, một kích mạnh nhất của gã vừa bị đối phương lừa gạt đánh ra rồi, Tử Dương chân khí đã không còn thừa lại bao nhiêu, chỉ cần nghĩ của biết hậu quả kế tiếp tuyệt không phải gã có thể chịu đựng nổi.

Ngô Trọng Cửu đã bắt đầu cảm thấy lực lượng trong người mình từ từ suy yếu. Đồng thời, loại kịch độc đã trúng phải từ trước cũng đang điên cuồng ăn mòn thân thể gã. Động tác của gã trở nên chậm chạp hơn, mà Lý Thủy Đạo lại giống như một con ác lang đang lạnh lùng nhìn gã, kiên nhẫn chờ đợi gã suy yếu, sau đó lao lên đánh chết.

Trong lòng Ngô Trọng Cửu sinh ra một tia hàn ý, nếu cứ tiếp tục như vậy, gã sẽ chết, phải nghĩ biện pháp.

Tròng mắt khẽ xoay chuyển, đúng là gã vừa nghĩ ra một biện pháp rồi.

Kỳ chi dĩ nhược! (giả vờ yếu thế trước mặt địch nhân)

Đây là cơ hội duy nhất để gã chuyển bại thành thắng.

Ngô Trọng Cửu lập tức trợn trắng mắt rơi từ trên không trung xuống, tựa như đã chết rồi.

Lý Thủy Đạo đứng từ xa nhìn gã, chậm rãi tiếp cận, nhưng từ đầu đến cuối vẫn một mực duy trì khoảng cách an toàn.

Một tiếng ầm vang truyền đên.

Ngô Trọng Cửu nặng nề đập mình xuống cánh đồng tuyết.

Hai mắt Lý Thủy Đạo híp lại, chăm chú nhìn hết thảy những chuyện này, và từ đầu đến cuối, trên khóe miệng vẫn treo một nụ cười lạnh.

Ngô Trọng Cửu rơi như một viên thiên thạch, nặng nề đập mạnh xuống cánh đồng tuyết đã bị đóng băng.

Gió lạnh như đao, gào thét bay qua, cắt đứt da thịt trên người gã. Vô số bông tuyết bốn phía đều bị khí tức của gã làm chấn động mà tán loạn bay lên.

Cơn đau nhức kịch liệt ập tới, lồng ngực Ngô Trọng Cửu ê ẩm như bị đá đè, khí tức trong cơ thể rơi vào hỗn loạn.

Bình Luận (0)
Comment