Chùm sáng kia mang theo lực lượng vô cùng mạnh mẽ.
Hắc Hồ lão tẩu chỉ cảm nhận được một luồng lực lượng mang tính hủy diệt kinh người trực tiếp xỏ xuyên qua thân thể mình. Dưới ảnh hưởng của chùm sáng ấy, cánh tay phải của lão đã hóa thành một mảnh hư vô, chỉ còn lại một đoạn tay cụt nhỏ còn dính tại bả vai.
Hắc Hồ lão nhân thống khổ kêu lên một tiếng thảm thiết, trong thanh âm tràn ngập sợ hãi và tuyệt vọng.
Lão tuyệt đối không ngờ công kích của Lý Thủy Đạo lại ác liệt như thế, hắn chỉ đánh ra một kích lại gần như đã lấy đi tính mạng của lão rồi.
Lý Thủy Đạo không hề có chút thương hại nào, hắn lại dùng khí thế sét đánh không kịp bưng tai, lao thẳng đến bên người Hắc Hồ lão tẩu, tốc độ cực nhanh, phảng phất như thuấn di.
Hai bàn tay Lý Thủy Đạo vươn dài, nhìn như hai cây kìm cá sấu, tay trái bắt được cánh tay còn lại của Hắc Hồ lão tẩu đen, còn tay phải nắm chặt cổ họng lão, trực tiếp cắt ngang, chặt đứt tiếng kinh hô của lão.
Tay trái dùng sức!
Một lôi, một xoay, một kéo.
Hắc Hồ lão tẩu lại cảm nhận được luồng lực lượng mang tính hủy diệt cao độ, vừa một lần nữa đánh thẳng vào thân thể mình. Một cánh tay khác của lão cũng bị xé xuống, vừa rơi vào giữa không trung đã bị một luồng hắc hỏa điên cuồng thôn phệ, trực tiếp hóa thành hư vô.
Hắc Hồ lão nhân đã đứt hai tay, cái đầu còn sót lại của lão cũng bị Lý Thủy Đạo gắt gao bóp chặt, chỉ cần hắn thoáng dùng lực một chút, lão sẽ hồn quy cửu tuyền.
Vào khoảnh khắc này, Hắc Hồ lão tẩu đã triệt để minh bạch, cái gì gọi là người là dao thớt, ta là thịt cá.
"Ngươi đã thăm dò được thực lực của ta, hiện giờ ngươi hài lòng chưa?" Lý Thủy Đạo cười lạnh nói, khuôn mặt vặn vẹo đến dữ tợn.
"Lý Thủy Đạo, ngươi hiểu lầm rồi, chúng ta không tới đây để thăm dò ngươi." Hắc Hồ lão tẩu vội vàng giải thích.
Lý Thủy Đạo thoáng sững sờ, trong mắt lóe lên một tia nghi hoặc vừa đúng lúc: "Vậy rốt cuộc là vì sao hai người lại tới đây?"
"Là về vụ án mất trộm của Vạn Độc Thâm Uyên! Có một vị cao nhân lại tìm được phương pháp để tự do ra vào Vạn Độc Thâm Uyên. Chúng ta đang tìm kiếm người này. Ngươi thần thông quảng đại như vậy, không thể là tên trộm kia được." Hắc Hồ lão tẩu vội vàng giải thích.
Lý Thủy Đạo chau mày hỏi: "Thật sao?"
"Tuyệt đối chính xác! Ta có thể lấy tính mệnh ra đảm bảo." Hắc Hồ lão tẩu nói chắc như đinh đóng cột.
Lý Thủy Đạo trầm mặc một lát, nhưng sát ý trong mắt vẫn không giảm: "Ngươi là kẻ duy nhất đã từng chứng kiến "Tử Dương Thần Công" của ta, ta không thể lưu lại cho mình một mối họa ngầm được."
"Yên tâm, ta sẽ giữ kín như bưng, tuyệt không hai lòng!" Hắc Hồ lão tẩu gấp giọng cam đoan.
"Lời thề vô căn cứ như vậy, ngươi cho rằng ta sẽ tin sao?" Lý Thủy Đạo cười lạnh hỏi.
"Ngươi hãy nghe ta nói, nếu hiện giờ ngươi giết ta, Hồn Đăng sẽ tắt, Ngũ Độc môn sẽ biết ngươi là kẻ đã giết ta. Mà Hồn đăng của ngươi đang ở lại bên trong từ đường của Lam gia, dù ngươi có chạy trốn tới chân trời góc biển, cũng khó thoát được một kiếp này. Hơn nữa, nếu ngươi giết ta, Hư cảnh của ta sẽ tự bạo, ngươi sẽ không chiếm được thứ gì. Nhưng để ta còn sống, ta có thể giúp ngươi làm được rất nhiều chuyện, thậm chí còn có thể trợ giúp ngươi, cho ngươi một cơ hội quan sát 《 Ngũ Độc Thánh Điển 》. Nếu không, cả thiên hạ này đều sẽ biết bí mật của ngươi,” Hắc Hồ lão tẩu nhả ra từng chữ như châu ngọc, bình tĩnh phân tích cực kỳ đầy đủ và chi tiết về sinh tử chi đạo này.
Lão có cảm giác, cái đầu của mình chưa từng linh hoạt như vậy.
Có lẽ đây chính là năng lực ứng biến của một người đã trải qua sinh tử trong suốt ba trăm năm trời, mưới có thể rèn luyện ra.
Trên mặt Lý Thủy Đạo lộ ra vẻ trầm tư, dường như hắn đang cân nhắc điểm lợi và hại trong chuyện này.
Từng cơn gió lạnh không ngừng gào thét bay qua Hư cảnh, khiến cho bóng dáng của hai người bên trong lộ ra vẻ hiu quạnh vô cùng.
"《Tử Dương Thần Công 》của ta..." Lý Thủy Đạo chậm rãi mở miệng, trong giọng nói mang theo một loại dụ hoặc không nói nên lời: "Ngươi muốn học không?"
Vừa nghe được câu này, hai mắt Hắc Hồ lão tẩu lập tức sáng lên, đó là vẻ mừng như điên: "Đương nhiên là muốn học! 《Tử Dương Thần Công 》có uy lực như thế, đúng là thứ ta chưa từng nghe thấy. Có thể nói, nó chính là môn công pháp chí cao vô thượng trong thiên hạ, ai mà không muốn học?"
Khóe miệng Lý Thủy Đạo khẽ cong lên, để lộ ra một nụ cười thật tươi: "Muốn học thì phải giữ bí mật cho tốt!"
"Nhất định, nhất định!" Hắc Hồ lão tẩu vội vàng trả lời.
"Nhưng đạo không thể dễ dàng truyền đi, pháp không thể tùy tiện bán tháo, muốn học《Tử Dương Thần Công 》của ta, ngươi phải giúp ta làm hai việc." Lý Thủy Đạo dùng giọng điệu cực kỳ nghiêm túc nói.
"Đừng nói hai chuyện, dù ngươi bảo ta làm hai trăm chuyện, lão phu cũng phải làm." Hắc Hồ lão tẩu không chút do dự, lập tức đáp lời.
Lý Thủy Đạo dựng thẳng một ngón tay lên, nói: "Ta muốn nội đan của mười con tam giai yêu thú."
"Được!" Hắc Hồ lão tẩu nhận lời vô cùng sảng khoái.
Lý Thủy Đạo dựng thẳng ngón tay thứ hai lên, nói: "Ta muốn xem 《 Ngũ Độc Thánh Điển 》."
"Ta nhất định nghĩ biện pháp." Hắc Hồ lão tẩu khẽ cắn môi, nhưng vẫn nhận lời.
Lý Thủy Đạo mỉm cười nói: "Ngươi cứ chữa được cánh tay trước đã lại nói sau, tránh bị lộ tẩy. Ở đây, ngươi có Đoạn Chi Trọng Sinh Phù chứ?"
"Có, có." Hắc Hồ lão tẩu có chút chua xót gật gật đầu.
Đúng là lão có giấu mấy tấm Đoạn Chi Trọng Sinh Phù ở trong Hư cảnh này, vốn dĩ đã định lưu lại cho đám hậu bối sử dụng, ai ngờ hôm nay lại phải dùng nó trên người của chính mình.
Hiện giờ hai tay của lão đều mất đi rồi, muốn dùng Đoạn Chi Trọng Sinh Phù, cũng chỉ có thể dùng răng xé nó ra, đúng là thê thảm.
Lý Thủy Đạo hài lòng gật gật đầu nói: "Mặt khác, để biểu đạt thành ý cho lần hợp tác này, ngươi phải trả tiền cọc trước đã."
"Ngươi muốn tiền đặt cọc là gì?" Hắc Hồ lão tẩu có chút khẩn trương hỏi.