Tại thời điểm tính mạng như ngàn cân treo sợi tóc, sắc mặt Bạch Xà Nho Sinh trở nên kiên quyết dị thường. Gã hít sâu một hơi, hai tay nhanh chóng kết ấn, mảnh hư không sau lưng bắt đầu nổi lên tầng tầng gợn sóng.
Vầng trăng đỏ vừa rồi lại xuất hiện, bóng người bên trong càng trở nên rõ ràng.
Đó là một sinh vật có thân hình cao lớn, cả người được bao phủ bởi một mảnh lân phiến lập lòe tỏa sáng, mỗi một mảnh đều sắc bén như lưỡi đao.
Khuôn mặt sinh vật nọ vặn vẹo, vô cùng dữ tợn, hai mắt đỏ ngầu y hệt hai ngọn lửa đang hừng hực thiêu đốt.
Thứ làm người khác chú ý nhất trên cơ thể sinh vật này chính là bàn tay to lớn, móng vuốt sắc bén như đao, có cảm giác đôi bàn tay này đủ sức xé rách tất cả mọi thứ dám cản trở trước mặt nó.
Theo quá trình bóng người nọ dần dần trở nên ngưng thực, thân thể Bạch Xà Nho Sinh cũng bắt đầu phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất. Thân thể gã trở nên tráng kiện khác thường, từng đường cong cơ bắp nổi gồ lên, như những dãy núi nhấp nhô, tràn đầy lực lượng kinh người. Lân phiến nhanh chóng bao trùm toàn thân gã, mỗi một mảnh đều kết nối chặt chẽ với nhau, thoạt nhìn cũng có thể cảm nhận được lực lượng phòng ngự kinh người.
Trên đỉnh đầu gã mọc ra một cái sừng sắc nhọn như đao kiếm, tựa như có thể đâm thủng cả bầu trời, thậm chí, đằng sau lưng gã lại có thêm một cái đuôi to lớn, trong lúc vung vẩy còn tạo ra tiếng rít gió bén nhọn.
Sau khi hoàn thành quá trình biến thân, toàn bộ vết thương trên người Bạch Xà Nho Sinh hoàn toàn khép lại chỉ trong nháy mắt. Những vết thương vốn đang không ngừng chảy máu, chỉ còn lại một chút vết tích nhàn nhạt, phảng phất như chưa bao giờ bị thương.
Khí tức của gã cũng đột nhiên biến thành mạnh mẽ vô cùng, phảng phất như một luồng lực lượng vô hình nào đó đang phun trào xung quanh người gã, làm người nhìn vào mà sợ hãi không thôi.
Thời khắc này, Bạch Xà Nho Sinh đã hoàn toàn không còn hình tượng của nhân loại.
Gã vừa hóa thân thành một tên thổ dân cường đại của Hoang Thần giới, trên người không ngừng tản ra khí tức làm cho người ta kinh hoàng.
Lý Thủy Đạo lại bổ một kiếm tới, Bạch Xà Nho Sinh trực tiếp nhảy lên, thân hình hóa thành một luồng hư ảnh, lộn vòng ngay giữa không trung, linh hoạt tránh né một kích trí mạng này.
Ngay sau đó, bỗng nhiên gã lao thẳng về phía Lý Thủy Đạo, hai tay hóa thành hai bộ móng vuốt sắc bén, nhắm thẳng vào cổ họng địch nhân.
Lý Thủy Đạo phản ứng nhanh chóng, lập tức nghiêng người né tránh đòn công kích này.
Ầm!
Bạch Xà Nho Sinh hất mạnh cái đuôi, hung hăng quất bay Lý Thủy Đạo ra ngoài.
Xoát!
Lý Thủy Đạo ném Xích Hà Trảm Ảnh Kiếm trong tay tới, thanh pháp bảo phi kiếm này trực tiếp đâm thẳng vào ngực Bạch Xà Nho Sinh.
“Răng rắc” một tiếng, Bạch Xà Nho Sinh vừa vung bộ móng vuốt sắc bén lên, đã trực tiếp chộp được thanh pháp bảo Xích Hà Trảm Ảnh Kiếm đang bay đến vào bàn tay mình.
Một luồng lực lượng hoang man kinh khủng ầm ầm bộc phát. Xích Hà Trảm Ảnh Kiếm vốn tinh mỹ tuyệt luân lại nhanh chóng bị phá hủy thành vô số mảnh nhỏ.
Bạch Xà Nho Sinh nhìn thanh phi kiếm vỡ vụn trong tay, đôi mắt to như chuông đồng chợt lộ vẻ suy tư.
Một thanh âm trầm thấp cực độ lập tức phát ra từ trong miệng gã: "Ta hiểu rồi, thứ ngươi tu luyện vốn không phải là công pháp của Hoang Thần giới, chỉ có vẻ ngoài tương tự mà thôi."
Lý Thủy Đạo không hề có ý định giải thích.
Hiện giờ, Xích Hà Trảm Ảnh Kiếm đã bị phá hủy, tay không giao đấu, uy lực càng yếu, nếu hắn muốn chiến thắng chỉ còn duy nhất một chiêu.
"Tử Nhật Viêm Dương!" Lý Thủy Đạo hét lớn một tiếng, hai tay lập tức kết ấn, một luồng lực lượng vô hình nhanh chóng ngưng tụ giữa hư không.
Chỉ trong nháy mắt, một vầng mặt trời màu tím đen đã xuất hiện ra ở sau lưng Lý Thủy Đạo, nó không ngừng tản ra khí tức hủy diệt điên cuồng, phảng phất như có thể đốt cháy hết thảy mọi thức xung quanh mình.
Lý Thủy Đạo nhanh chóng đẩy vầng mặt trời màu tím đen đang bốc cháy hừng hực ấy ra ngoài, chỉ thấy nó hóa thành một chùm sáng rực rỡ, bắn thẳng về phía Bạch Xà Nho Sinh.
Những nơi chùm sáng ấy đi qua, dường như cả hư không cũng bắt đầu bốc cháy.
“Oanh” một tiếng nổ thật lớn truyền đến.
Tử Nhật Viêm Dương vừa hung hăng đánh thẳng lên người Bạch Xà Nho Sinh.
Dù ở thời điểm hiện tại, Bạch Xà Nho Sinh đã hoàn thành quá trình biến thân, nhưng ngay cả bộ thân thể khủng khiếp kia cũng không thể chịu nổi sức nóng kinh người cùng với lực lượng phá hủy hết thảy này.
Toàn bộ thân thể gã bị liệt hỏa thôn phệ, có tiếng la thất thanh vang lên từ trong vùng hỏa diễm: "Là thật! Đây là Tử Dương chi lực! Sâu kiến, đến cùng là ngươi đã làm như thế nào?”
Bạch Xà Nho Sinh thống khổ giãy giụa trong liệt hỏa, nhưng không làm nên chuyện gì. Thân thể gã giống như một bức tượng đất nhanh chóng bị ngọn lửa kia hòa tan. Giọng nói của gã trở nên khàn khàn, không ngừng rống giận muốn phát tiết cảm giác bực bội không cam lòng của mình, nhưng đương nhiên, hết thảy cũng chỉ là phí công.
Bị hỏa diễm màu tím đen kia cắn nuốt, gã càng ngày càng suy yếu, cuối cùng đã hóa thành một đống tro tàn đầy đất.
Sau khi tất cả đều kết thúc, Lý Thủy Đạo nhẹ nhàng bước tới, đi đến phía trước đống hài cốt của Bạch Xà Nho Sinh, nhặt một viên tinh hạch màu đỏ từ trong đống tro tàn lên.
dg:Tách-Trà-Thanh-Xuân
Vùng thảo nguyên trải rộng cả ngàn mẫu bên trong Hư cảnh của Lý Thủy Đạo.
Một mình Khâu Lan Anh đang chậm rãi bước đi trên vùng thảo nguyên mênh mông bát ngát và xanh biếc dạt dào ấy.
Nàng bình thản tiến tới, dáng người uyển chuyển, giống như một đóa kỳ hoa đang nở rộ trên vùng thảo nguyên.
Khâu Lan Anh nhẹ nhàng giơ tay lên, một luồng lực lượng vô hình lặng lẽ phóng thích ra xung quanh. Nàng đang thi triển pháp thuật bồi dưỡng linh thực của mình.
Bỗng nhiên, nàng chọn một cây cỏ xanh bình thường dưới chân, nhẹ nhàng vươn tay, lướt qua phiến lá.
Chịu tác động đến từ lực lượng của nàng, cây cỏ xanh kia bắt đầu phát sinh biến hóa.