Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 881 - Chương 881: Nỗi Sợ Hãi Sinh Ra, Ý Rút Lui Bộc Phát!

Chương 881: Nỗi Sợ Hãi Sinh Ra, Ý Rút Lui Bộc Phát! Chương 881: Nỗi Sợ Hãi Sinh Ra, Ý Rút Lui Bộc Phát!

(truy)ện)(y)y)

Trong chớp mắt, Độc Thủ lão nhân cũng bị hút vào trong trận pháp.

Lão nhìn thấy biển trúc rậm rạp chằng chịt cùng với vô số kim châm sắc bén giống hệt những tu sĩ lúc trước kia, thậm chí còn nhìn thấy đám tu sĩ tam giai của Tử Dương môn vừa mới tham dự chiến đấu đã bị kim châm đâm xuyên thân thể, tất cả đều vẫn lạc. Và hiện giờ, toàn bộ đống kim châm ở trong thế giới này đang chỉ thẳng vào một mình Độc Thủ lão nhân.

Trong lòng Độc Thủ lão nhân trầm xuống.

Lão biết, giờ phút này mình đã rơi vào tuyệt cảnh rồi, đôi mắt nhanh chóng quan sát bốn phía, muốn tìm được một chút sơ hở của tòa trận pháp này, nhưng cả tòa trận pháp kim châm trước mặt vô cùng kín kẽ, gần như hoàn toàn không có một chút sơ hở nào.

Mỗi một cây kim châm trong này đều tản ra ra lực lượng ngũ hành cường đại, mang đến cho lão từng đợt hoảng hồn, hít thở không thông.

"Ngũ Sắc Thần Châm, Khốn Ma Tỏa Hồn!" Tử Lâm Tán Nhân lóe lên ánh mắt kiên định, trong miệng quát lạnh một tiếng.

Chỉ thấy hai tay lão nhanh chóng kết ấn, mỗi một động tác đều tràn ngập cảm giác lực lượng và tiết tấu đồng đều. Ngay sau đó, năm cây Ngũ Sắc Châm kia như những con linh xà vùn vụt bay ra, cực kỳ chính xác đâm về phía Độc Thủ lão nhân.

Ánh mắt Độc Thủ lão nhân thoáng run lên vì sợ hãi, lão muốn tránh né, nhưng thân thể lại đứng yên tại chỗ, như thể bản thân đã bị một luồng lực lượng vô hình nào đó gắt gao khóa chặt rồi, dù làm cách nào cũng không thể nhúc nhích được.

Trong lòng Độc Thủ lão nhân vô cùng kinh hãi, quang mang của Ngũ Sắc Châm đã hoàn toàn bao phủ cả người lão rồi.

"Lão thất phu! Ngươi muốn giết ta sao?" Lại nghe Độc Thủ lão nhân quát lớn một tiếng, trong đôi mắt phun ra ngọn lửa phẫn hận điên cuồng.

Đột nhiên thân hình lão run lên nhè nhẹ, giống như không thể kiềm chế được cơn phẫn nộ trong lòng.

Hai tay lão nhanh chóng kết ấn, một luồng lực lượng vô hình trực tiếp ngưng tụ quanh thân, thậm chí còn sinh ra cộng minh với vầng Tử Nhật sau lưng lão.

Chỉ nghe "Ầm" một tiếng, bỗng nhiên vầng Tử Nhật kia bùng nổ, một luồng năng lượng cường đại xông thẳng lên trời.

Chứng kiến cảnh tượng này, vẻ mặt Tử Lâm Tán Nhân lập tức trở nên nghiêm túc, lão không ngừng điều động Ngũ Hành chi lực đi tới bao vây tiễu trừ Độc Thủ lão nhân vừa bùng nổ lực lượng.

Từng tia Ngũ Hành chi lực trùng trùng điệp điệp đi tới, lại từng vòng từng vòng đan xen vào nhau...

Đột nhiên, từ bên trong vầng Tử Nhật ở sau lưng Độc Thủ lão nhân lại xuất hiện một hư ảnh thật lớn. Đó là một sinh vật khoác trên mình lân giáp thật dày, trên đỉnh đầu có hai sừng, trong đôi mắt lấp lóe hồng quang, khóe miệng khẽ nhếch vẽ lên một nụ cười tàn nhẫn.

Nó chậm rãi bước ra từ bên trong Tử Nhật, thân hình dần dần ngưng thực, biến thành một con Hoang Thần Cức Ma với thân hình khổng lồ.

Toàn thân Cức Ma được bao phủ bởi vô số những chiếc gai sắc bén, mỗi chiếc đều cứng rắn như sắt thép. Nó mở miệng rít gào một tiếng, bật ra thanh âm đinh tai nhức óc.

Chỉ trong nháy mắt mặt đất bên dưới đã rung chuyển không ngừng.

Độc Thủ lão nhân cũng ngửa mặt lên trời thét dài, trực tiếp hòa làm một thể với Cức Ma, triệt để hóa thân thành Hoang Thần Cức Ma.

Giờ phút này, Độc Thủ lão nhân đã không còn là nhân loại, mà là một con ma vật tràn ngập tà ác và lực lượng rồi. Thân hình lão cao lớn, cơ bắp cuồn cuộn, toàn thân không ngừng tản ra khí tức cường đại.

"Ha ha ha!" Hoang Thần Cức Ma cất tiếng cười lớn: "Đám kiến hôi hạ giới, ta sẽ cho ngươi chứng kiến thực lực chân chính của ta!"

Hoang Thần Cức Ma với bộ thân thể đen kịt lại phát ra một tiếng rống giận rung trời, khí tức quanh thân trực tiếp tăng vọt trong nháy mắt.

Chỉ thấy nó vung bộ móng vuốt thật lớn lên, mỗi một lần nện xuống đều mang theo lực lượng mãnh liệt như muốn hủy diệt hết thảy mọi thứ xung quanh.

Phải hứng chịu vô số đòn công kích đến từ Hoang Thần Cức Ma, hàng loạt pháp bảo kim châm đều bị nó điên cuồng nghiền nát, hóa thành từng mảnh vụn, rải rác khắp nơi.

"Ngũ Hành Ngũ Tượng, Ngũ Độc Pháp Thiên, Khốn!" Thân hình Tử Lâm Tán Nhân nhanh chóng lùi lại phía sau, kéo giãn khoảng cách với con quái vật kia, đồng thời hai tay bắt quyết, trong miệng lẩm bẩm.

Theo quá trình lão bắt quyết, linh khí chung quanh bắt đầu khởi động, hình thành nên một tòa pháp trận cực lớn. Bên trong tòa pháp trận khổng lồ ấy là một mảnh hào quang năm màu không ngừng lóe sáng, theo thứ tự là kim, mộc, thủy, hỏa, thổ năm loại thuộc tính.

Năm loại thuộc tính này lần lượt đan xen vào nhau bên trong pháp trận, hình thành nên một vùng lực trường thần bí.

Công kích của Hoang Thần Cức Ma rơi vào trong pháp trận lập tức bị vầng hào quang năm màu kia vây khốn.

Dưới sự áp chế của luồng lực lượng năm thuộc tính kia, sức mạnh của nó dần dần suy yếu, mỗi một lần giãy dụa đều lộ ra vẻ mệt mỏi lạ thường.

Tử Lâm Tán Nhân thấy vậy, trong lòng cũng khe khẽ thở dài một hơi.

Nhưng chỉ trong nháy mắt tiếp theo, "Rống!" Hoang Thần Cức Ma lại phát ra một tiếng rống giận rung trời, hắc quang trên người đại thịnh, chỉ trong nháy mắt, nó đã phá tan sự trói buộc của Ngũ Độc Pháp Thiên Trận.

Không ngăn được!

Phải chạy!

Hoang Cổ Cự Ma mạnh mẽ bậc này, ta không cần phải liều mạng với hắn.

Nỗi sợ hãi sinh ra, ý rút lui bộc phát.

Lại nói, khi tu vi đã đến cấp độ này, thì không có thứ gì càng quan trọng hơn chuyện bảo vệ tánh mạng của mình, trừ phi là cơ hội phi thăng hư vô mờ mịt kia.

Tử Lâm Tán Nhân nhanh chóng thúc giục pháp quyết, lại phóng ra từng luồng ngũ sắc quang mang, ý đồ muốn ngăn cản Hoang Thần Cức Ma đang từ từ tiến đến gần, còn bản thân lão lại hóa thành một luồng hồng quang nhanh chóng phi độn rời đi.

Hoang Thần Cức Ma trực tiếp xé nát ngũ sắc quang mang, khiến cho tốc độ phi hành của nó hoàn toàn không bị ảnh hưởng chút nào.

Ngũ Độc Thần Chướng vô dụng, trong lòng Tử Lâm Tán Nhân càng thêm hoảng loạn.

Pháp bảo vô dụng, trận pháp vô dụng, đạo pháp cũng vô dụng.

Nên làm gì bây giờ?

Chỉ có thể chạy, mấu chốt là với tốc độ này, chưa chắc lão đã thắng được đối phượng.

Bình Luận (0)
Comment