Lý Thủy Đạo thay thế thân phận Lam Trúc Kiều, mặc một bộ y phục trắng như tuyết trên người, đang đứng trong Thiên Thư các.
Hắn nhẹ nhàng đưa cây chổi tới, cẩn thận quét từng tấc đất trên cái sân trung tâm. Ánh mắt lóe lên một tia thâm thúy, thỉnh thoảng lại quan sát bố cục bên trong Thiên Thư các, giống như đang tìm kiếm một loại bí mật nào đó vậy.
Thiên Thư các đang thờ phụng 《 Ngũ Độc Thánh Điển 》ở trong đại điện trung tâm. Bộ điển tịch này chính là tâm pháp cao nhất của Ngũ Độc môn, tất cả nhóm tu hành giả của môn phái này đều cần nó là gốc rễ căn bản.
Không cần biết bọn họ tu hành loại công pháp nào, thì đến cuối cùng đều phải xem loại điển tịch này, lĩnh ngộ ảo diệu trong đó, mới có thể mở ra cảnh giới càng sâu hơn.
《 Ngũ Độc Thánh Điển 》 không chỉ là một cuốn sách bình thường, nó còn là một món pháp bảo đã được truyền thừa qua vô số năm tháng.
Sự tồn tại của nó đã khiến mảnh sân trung tâm bên trong Thiên Thư các tràn ngập các loại linh cơ hỗn loạn.
Phải biết rằng, chỉ khi được xem《 Ngũ Độc Thánh Điển 》, tu sĩ Ngũ Độc môn mới có thể mở khóa thêm nhiều loại đồng tham khác nhau.
Ngũ Hành đồng tham không chỉ tương đương với một con đường thu nạp năng lượng mới, nó còn có nghĩa là bản thân tu sĩ đã nắm trong tay một nhóm lực lượng trong ngũ hành, chỉ có ngũ độc hội tụ, ngũ hành đầy đủ, mới có thể tu luyện tới cấp độ Vô Tướng Chân Quân, chỉ khi đạt đến cấp độ kia, mới có thể lấy độc nhập đạo.
Nói cách khác, nếu đã là tu sĩ Ngũ Độc môn thì nhất định phải xem 《 Ngũ Độc Thánh Điển 》, nếu không thì đừng tu luyện công pháp của Ngũ Độc môn.
Ánh mắt Lý Thủy Đạo lóe lên một tia lạnh lẽo, hắn lặng lẽ tới gần cửa vào đại điện, xuyên qua khung cửa sổ tinh xảo, hắn lập tức tức nhìn thấy Thạch Cơ Ông đang khoanh chân ngồi ở chỗ sâu bên trong.
Một mảnh sát ý lóe lên trong mắt, hắn hít sâu một hơi, cưỡng ép đè cảm giác kích động kia xuống.
《 Ngũ Độc Thánh Điển 》 là chí bảo của Ngũ Độc môn, bên trong môn phái còn có bốn vị Vô Tướng Chân Quân. Thực lực của mỗi vị đều sâu không lường được, vượt xa năng lực trước mắt của hắn, tuyệt đối không thể hành động thiếu suy nghĩ.
Hắn lại cúi đầu xuống, tiếp tục công tác quét dọn.
Tuy Lam Trúc Kiều chân chính đang nửa chết nửa sống ở bên trong Hư cảnh, nhưng gã vẫn có thể sống được một đoạn thời gian rất lâu. Chỉ cần Lam Trúc Kiều không chết thì hắn vẫn có thể ẩn núp ở nơi này, thay thế cho Lam Trúc Kiều.
Hôm nay bên ngoài đang rơi vào tình trạng gió nổi mây phun, nói không chừng Vô Tướng Chân Quân còn lại của Lam gia đang bí mật điều tra Thiên Trì phường.
Với tình hình trước mắt, hắn trở về Lý gia cũng cực kỳ nguy hiểm, còn không bằng ở lại nơi đây.
Nơi nguy hiểm nhất thường là nơi an toàn nhất.
Tin Tử Lâm Tán Nhân chết đã được hắn thả ra ngoài, hiện giờ thực lực của bốn đại gia tộc bên trong Ngũ Độc môn đã phát sinh biến hóa, khẳng định là Thiên Thư các này sẽ bị ảnh hưởng, khi đó chính là cơ hội của hắn...
Cơ hội ấy sẽ đến nhanh thôi!
truye^..ny..y..pr..o
Mấy ngày sau, có ba tu sĩ tới cửa.
"Ngươi đi thông báo một chút, nói là Tần gia Ngọc Hồ tiên tử và Phi Tinh Thánh Thủ đưa Tần Vân Phi vừa tấn thăng tam giai tu sĩ tới nơi nàyđăng môn bái phỏng." Người nói chuyện chính là một vị nữ tử xinh đẹp kiều diễm, nàng chính là Ngọc Hồ tiên tử của Tần gia.
Hôm nay lại vừa vặn đến phiên trực của Lý Thủy Đạo, hắn đang phụ trách quét dọn đình viện phía trước Thiên Thư các.
Khi nghe được lời nói chanh chua mang theo vẻ kiêu căng khó chịu của Ngọc Hồ tiên tử, hắn chẳng những không giận, ngược lại còn mỉm cười đáp lại: "Xin chờ cho một chút, ta đi thông báo ngay."
Dứt lời, Lý Thủy Đạo đã xoay người tiến vào bên trong Thiên Thư các. Hắn đi xuyên qua hành lang, đến phía trước thư phòng của Thạch Cơ Ông, nhẹ nhàng gõ cửa.
"Vào đi." Tiếng Thạch Cơ Ông truyền từ trong nhà ra.
Lý Thủy Đạo đẩy cửa bước vào, lập tức báo cáo tình hình vừa rồi cho Thạch Cơ Ông biết.
Thạch Cơ Ông chau mày, sau đó đứng dậy, sửa sang lại chiếc áo bào trên người một chút, cuối cùng mới mở miệng nói: "Ngươi trở về nói cho bọn họ biết, ta sẽ lập tức đi ra bên ngoài nghênh đón khách quý."
Trong phòng trà dùng để đón khách nằm ngay bên cạnh sân trung tâm, Thiên Thư các, có mùi trà nhàn nhạt tỏa ra.
Ngọc Hồ tiên tử và Phi Tinh Thánh Thủ đang sóng vai đứng thẳng, còn Tần Thiếu Vân theo sát phía sau.
Tần Thiếu Vân có khuôn mặt thanh tú, trong ánh mắt để lộ ra tâm thái bướng bỉnh và khát vọng.
Thạch Cơ Ông đi tới nghênh đón bọn họ, bước chân trầm ổn, trên mặt mang theo ý cười không dễ phát hiện ra.
Ánh mắt của lão dừng lại trên người Ngọc Hồ tiên tử và Phi Tinh Thánh Thủ, sau đó mới rơi xuống người Tần Thiếu Vân, khẽ gật gật đầu, xem như chào hỏi.
"Thiếu niên anh tài, tiền đồ vô lượng." Thạch Cơ Ông thản nhiên tán thưởng một câu, trong giọng nói có mang theo một tia khen ngợi.
"Nhà chúng ta lại xuất hiện một vị tam giai tu sĩ, mong Thạch Cơ đạo hữu hết sức tạo điều kiện." Ngọc Hồ tiên tử tự nhiên cười nói.
"Điều này... đương nhiên là có thể." Thạch Cơ Ông mỉm cười gật đầu: "Tần công tử, mời đi theo lão phu."
Ngọc Hồ tiên tử và Phi Tinh Thánh Thủ cũng đi theo phía sau. Chuyện này khiến Thạch Cơ Ông khẽ nhướng mày, vì thế mới chủ động mở miệng nói: "Hai vị đạo hữu có thể mời trở về được rồi."
"Thực không dám giấu giếm, Thiếu Vân chính là vãn bối của hai người chúng ta, chúng ta nhất định phải đi theo bảo vệ hắn." Phi Tinh Thánh Thủ mỉm cười nói.
"Bất kể là ai muốn xem 《 Ngũ Độc Thánh Điển 》đều sẽ do lão phu tự mình bảo vệ, chẳng lẽ hai vị không biết quy củ?" Thạch Cơ Ông nhíu mày hỏi ngược lại.
"Ha ha ha ha... Chỉ Lam gia các ngươi được quyền chế định quy củ thôi sao?" Ngọc Hồ tiên tử không chút khách khí, lập tức mở miệng châm chọc.
"Hừ! Muốn mượn đọc《 Ngũ Độc Thánh Điển 》 thì phải tuân thủ quy củ của Lam gia chúng ta! Các ngươi làm như vậy là muốn cái gì? Muốn giọng khách át giọng chủ sao?" Thạch Cơ Ông không chút nhượng bộ, lập tức tỏ thái độ cương quyết nói.
Khóe miệng Ngọc Hồ tiên tử khẽ nhếch, để lộ ra một đường cong đầy ý mỉa mia: "Thạch Cơ Ông, đệ tử của Tần gia chúng ta không cần người ngoài đến bảo vệ."