Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 890 - Chương 890: Linh Xà Thánh Linh!

Chương 890: Linh Xà Thánh Linh! Chương 890: Linh Xà Thánh Linh!

Dường như ba mươi cân Tinh Hồn Sa kia có mang theo nguồn sinh mệnh lực vô cùng vô tận, nhưng chúng thiêu đốt cũng không kịch liệt, chỉ lặng lẽ bùng cháy lên giống như ánh nến cổ xưa, từ từ chậm rãi.

Cùng lúc đó, pho tượng linh xà bên trong đại điện lại như vừa được rót vào một luồng sinh mệnh. Nó hơi nhô về phía trước, tản ra một luồng linh quang nhàn nhạt. Luồng linh quang kia nhu hòa mà thần bí, mang đến cho người ta một loại cảm giác an bình không thể nói rõ ra.

Trong đại điện Thiên Thư các, ánh mắt Lý Thủy Đạo lóe lên một tia thâm trầm, hắn đang chăm chú nhìn vào pho tượng linh xà trước mặt. Pho tượng linh xà này trông rất sống động, dường như bất cứ lúc nào nó cũng có thể bay lên từ trên bệ đá kia, tận tình triển lộ dáng người thần bí của nó.

Lý Thủy Đạo hít sâu một hơi, sau đó chậm rãi vươn tay đến, nhẹ nhàng chạm vào pho tượng. Thứ mà ngón tay của hắn vừa chạm vào, không chỉ là lớp đá cứng rắn của pho tượng kia, còn là linh hồn của con linh xà ấy.

Trong nháy mắt đó, dường như trước mắt hắn vừa xuất hiện một vài hình ảnh sinh động.

Tại vùng sa mạc mênh mông, một con độc xà đang ẩn mình dưới cồn cát, chờ đợi con mồi xuất hiện.

Trong rừng rậm hoang vu, một con độc xà đang cuộn mình trên nhánh cây, hai mắt lóe lên một tia quang mang giảo hoạt.

Trên khu đầm lầy ẩm ướt, một con độc xà vừa lặng yên lướt qua mặt nước, lưu lại một luồng gợn sóng nhàn nhạt.

Ở chỗ sâu trong khe suối, một con độc xà đang lặng lẽ ẩn mình trên tảng đá, chờ đợi con mồi tới gần.

Phảng phất như thần hồn của Lý Thủy Đạo đã liên kết với những con độc xà này rồi, thậm chí hắn còn cảm nhận được hàm răng độc sắc bén, làn da lạnh như băng cùng với dòng huyết dịch lạnh lẽo của bọn họ.

Hắn có thể rõ ràng cảm nhận được sự trầm tĩnh và khẩn trương của mấy con độc xà này trước khi chúng nó săn bắt, cái loại khí thế vận sức chờ phát động ấy thật khó nói được nên lời.

Thậm chí hắn còn có thể cảm nhận được đặc tính mềm dẻo của bộ thân thể độc xà, phảng phất như bản thân vừa chân chính chạm vào một con linh xà còn sống.

Giờ phút này, rốt cuộc Lý Thủy Đạo cũng hiểu rõ thâm ý của 《 Ngũ Độc Thánh Điển 》.

Cuốn thánh điển này không chỉ dạy năm loại độc thuật đơn giản, nó muốn để cho người khác cảm nhận được tình huống này trước khi chân chính tiếp xúc với Ngũ Độc Thánh Linh. Thông qua cảm giác như vậy, tu đạo giả có thể dễ dàng thành lập nên mối quan hệ đồng tham với linh xà.

Không biết đã qua bao lâu...

Quá trình trao đổi giữa hắn cùng với Linh Xà Thánh Linh đột nhiên dừng lại, Lý Thủy Đạo mở to mắt ra nhìn, lại phát hiện ba mươi cân "Tinh Hồn Sa" vừa rồi còn đầy ắp trên bệ thờ đã tiêu hao hết sạch rồi.

Tiêu hao Tinh Hồn Sa, kích hoạt Ngũ Độc Thánh Linh, trao đổi với thần hồn, đây chính là quan sát 《 Ngũ Độc Thánh Điển 》.

Như vậy có nghĩa là hắn gần như không thể bỏ《 Ngũ Độc Thánh Điển 》vào trong Hư cảnh của mình, trừ phi phá hủy trận pháp của toàn bộ đại điện...

Lý Thủy Đạo thoáng nhíu mày suy tư, dựa vào quá trình quan sát《 Ngũ Độc Thánh Điển 》vừa nãy, hắn hoàn toàn có thể hiểu được rằng, mình phải xem nó rất nhiều lần, mới có thể kết thúc quá trình này được.

Bởi vì hôm nay hắn chỉ lĩnh ngộ xong "Linh xà", mà trong tương lai, vẫn còn phải lĩnh ngộ được ba đại Thánh Linh khác như ngô công, hạt tử, bích hổ, mới có thể gọi là xem xong 《 Ngũ Độc Thánh Điển 》.

Tu luyện cần phải tiến lên từng bước một, đợi cho đến khi hắn hoàn thành quá trình tu luyện đồng tham linh xà, lại đi quan sát Thánh Linh khác cũng không muộn.

"Đừng giả vờ nữa, mau đứng lên đi." Lý Thủy Đạo liếc nhìn Tần Thiếu Vân đang giả chết dưới đất, lạnh lùng lên tiếng.

Tần Thiếu Vân vốn đang nằm giả chết dưới đất, lại chậm rãi mở to mắt, dùng vẻ mặt vô cùng sợ hãi nhìn Lý Thủy Đạo.

Hiện giờ Hư cảnh của gã cực kỳ bất ổn.

Phải biết rằng, nếu không được thả ra ngoài thì Hư cảnh muốn tồn tại, nhất định phải phụ thuộc vào huyết khí, mà ở thời điểm hiện giờ, bên trong đan điền của gã đang cắm một cây kim châm, một khi huyết khí triệt để bị cắt đứt, chẳng khác nào tu vi tam giai của gã sẽ lập tức sụp đổ.

Người này quá mức khủng bố, chỉ đơn giản là một cái giơ tay nhấc chân cũng có thể chế ngự được gã, thậm chí còn đủ khả năng phế bỏ tu vi của gã.

Ánh mắt Lý Thủy Đạo trở nên sắc bén. Hắn lại tiến lên một bước, dùng bàn tay thô ráp vỗ lên má Tần Thiếu Vân, trong giọng nói có mang theo một tia điên cuồng coi nhẹ sinh tử: "Lão tử đã nói rõ với ngươi rồi, ta chỉ muốn đi vào xem《 Ngũ Độc Thánh Điển 》, bây giờ đã đọc xong, ta đi chuẩn bị trước. Nếu ngươi sáng suốt, hãy quản cái miệng của mình cho tốt. Nếu không, ta hoàn toàn có thể làm cho Hư cảnh của ngươi sụp đổ, lại giết từ nơi này đi ra."

Sắc mặt Tần Thiếu Vân khẽ biến. Gã ngẩng đầu nhìn về phía Lý Thủy Đạo, cất giọng run rẩy nói: "Nơi này là Tổ Sư Đường, có Vô Tướng Chân Quân che chở. Ngươi khẳng định là mình có thể giết ra ngoài?"

Khóe miệng Lý Thủy Đạo hơi nhếch lên, trong mắt lóe lên một tia tàn nhẫn: "Ta không dám xác định, nhưng lại có thể tự tin khẳng định rằng, nếu ngươi đã chọc tới ta thì tu vi của ngươi sẽ mất sạch."

Sắc mặt Tần Thiếu Vân lộ ra vẻ đấu tranh tư tưởng, trong mắt đầy rẫy không cam lòng và bất đắc dĩ, hồi lâu sau, rốt cuộc gã cũng mở miệng hỏi: "Ngươi muốn ta làm như thế nào?"

Lý Thủy Đạo khẽ cười một tiếng, lại lần nữa đưa tay vỗ vỗ lên mặt Tần Thiếu Vân, trong giọng nói có mang theo một tia cảnh cáo: "Ta chỉ cần ngươi giữ cái miệng của mình cho tốt, lời không nên nói thì đừng có nói ra, đơn giản như thế mà thôi. Nếu như ngươi thông minh một chút, thì sẽ biết mình nên nói như thế nào."

Nói xong, khí tức quanh thân Lý Thủy Đạo bắt đầu khởi động, hắn vỗ nhẹ một chưởng đến, chỉ trong nháy mắt, một đạo pháp quyết vô hình đã lan tràn ra ngoài.

Sau khi pháp quyết được thi triển, cánh cửa lớn của đại điện Thiên Thư các cũng chậm rãi mở ra, truyền đến âm thanh ầm ầm vang dội.

Bình Luận (0)
Comment