Lý Thủy Đạo đứng trên mặt biển, lạnh lùng nhìn bóng dáng nam tử mặc áo xanh đang ở dưới mặt biển, sát ý cuồn cuộn trào dâng trong lòng, nhưng trên mặt lại không để lộ cảm xúc.
Vào thời điểm ấy, một vầng thanh nguyệt vừa dâng lên trên mặt biển.
Dưới ánh trăng như ẩn như hiện, người ta có thể nhìn thấy bộ y phục trên người nam tử áo xanh đã hoàn toàn bị xé nát, để lộ ra phần cơ bắp trần trụi cứng rắn tựa như sắt thép bên trong.
Ánh mắt gã tràn đầy oán độc, đang nhìn chằm chằm vào Lý Thủy Đạo, trong miệng gầm nhẹ một đoạn chú ngữ của Hoang Thần giới.
Theo quá trình ngâm xướng chú ngữ, gã và luồng lực lượng sau lưng lập tức dung hợp lại, hóa thành một con Hoang Ma dữ tợn.
Hình thể của gã biến lớn lên chừng mấy trượng, trên người mặc lân giáp, làn da biến thành màu xanh đen, tản ra ra một luồng sáng lạnh như băng mà cứng rắn bóng mượt, chiếc sừng trên đỉnh đầu gấp khúc mà sắc bén, không ngừng lóe lên một tia hàn mang nhọn hoắt.
Hai mắt gã bùng lên một ngọn lửa màu xanh, khiến người ta nhìn vào mà phát khiếp.
Sau khi hoàn thành quá trình biến thân, Hoang Ma lập tức ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng, âm thanh đinh tai nhức óc.
Nó vung bộ móng vuốt khổng lồ của mình, trực tiếp gợn lên một mảnh sóng to gió lớn, ầm ầm lao thẳng về phía Lý Thủy Đạo.
Cùng thời điểm ấy, một luồng sát khí phô thiên cái địa ùn ùn bay đến, thổi mái tóc Lý Thủy Đạo tung bay về phía sau.
Hắn ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Hoang Ma đã bay lên bầu trời, thân hình nó trực tiếp hóa thành một cái bóng đen, sau đó là cuồng phong gào thét, khí thế khủng bố dường như muốn thôn phệ cả thế giới này.
Móng vuốt của Hoang Ma sắc bén như lưỡi đao, chỉ khẽ vung lên, đã có cảm giác không khí xung quanh trực tiếp bị xé rách. Nó lại phát ra tiếng rít bén nhọn, khiến người ta nghe mà sợ hãi.
Đứng trước thanh thế to lớn của địch nhân, chẳng những Lý Thủy Đạo không hề lùi bước, ngược lại hắn còn hung hăng tiến tới, thân như linh xà, ngón tay gấp khúc như miệng rắn, không ngừng phun ra nuốt vào xà tín.
Một luồng khí màu tím nhạt cũng nhanh chóng phun từ trong cơ thể hắn ra ngoài, nhanh chóng ngưng tụ ở lòng bàn tay.
"Phá!"
Vòng khí màu tím trong lòng bàn tay Lý Thủy Đạo trực tiếp hóa thành một cột sáng màu tím đen. Cột sáng nọ bay vút lên trời, như mũi tên xuyên phá trường không, mang theo uy lực kinh hồn như muốn hủy diệt tất cả, bắn thẳng đến phần eo của Hoang Ma.
Cột sáng màu tím đen kia trực tiếp va chạm với mảnh lân giáp trên người Hoang Ma, phát ra một tiếng nổ mạnh đến đinh tai nhức óc.
Uy lực của cột sáng đã vượt qua sức tưởng tượng của Hoang Ma.
Chỉ trong nháy mắt ấy, tầng lân giáp trên người nó đã nổ tan, yếu ớt như một món đồ sứ lập tức vỡ vụn ra thành từng mảnh.
Hoang Ma cảm nhận được một cơn đau đớn thấu xương thấu tủy, da thịt nó cháy đen. Dưới ảnh hưởng của cơn đau dữ dội ấy, đôi mắt nó lập tức chuyển thành màu đỏ bừng.
Nó điên cuồng gầm lên một tiếng long trời lở đất, khiến cả vùng biển run rẩy không thôi.
Lý Thủy Đạo được thế không buông tha người, lại tiếp tục lao đến.
Chỉ thấy thân hình hắn nhẹ nhàng như gió, nhanh chóng bay về phía Hoang Ma, quyền phong gào thét, ầm ầm đánh ra. Nương theo hành động đó, lực lượng hùng hồn trong cơ thể Lý Thủy Đạo cũng giống như cự long ra biển, ào ào phun ra, uy mãnh vô cùng.
Một quyền này đánh thẳng vào chính giữa vết thương trên người Hoang Ma. Mảnh lân giáp vốn bao bọc phần eo nó đã bị nghiền nát đến tả tơi không chịu nổi, máu thịt lẫn lộn.
Đã vậy, trọng quyền của Lý Thủy Đạo còn trực tiếp đánh vào sâu bên trong vết thương của nó, khiến Hoang Ma đau đến mức điên cuồng la hét không thôi.
"Lý Thủy Đạo này lại có thần thông như thế!" Vân Hiểu Linh vẫn đang ẩn nấp trong biển sâu, chăm chú quan sát cuộc chiến trên không trung kia, càng xem cõi lòng càng nổi sóng chập trùng, ngay cả nàng cũng khiếp sợ không thôi.
"Hắn có thể chiến đấu cận thân cùng Hoang Ma mà không rơi xuống hạ phong, đây đúng là chuyện không thể tưởng tượng nổi!" Vân Hiểu Linh một mực nhìn chằm chằm vào bóng người trên bầu trời kia, trong lòng ngổn ngang cảm xúc.
Mỗi một lần Lý Thủy Đạo xuất thủ, nàng đều nhìn thấy rõ ràng.
Cái cột sáng màu tím đen kia giống hệt một mũi tên phá không, đâm thẳng vào bên hông Hoang Ma. Ngay sau đó, hắn lại dựa vào thân pháp linh hoạt của mình, hung hăng đánh ra từng quyền phá giáp. Vậy mà lại đánh cho con Hoang Ma có hình thể cực lớn không hề có một chút lực lượng chống đỡ nào?
"Đến cùng là Lý Thủy Đạo này đã tu luyện môn công pháp gì? Lại có thể đối kháng với Hoang Ma? Chỉ sợ thực lực của hắn đã hoàn toàn không thua kém tam giai tu sĩ đỉnh phong rồi."
Hắc Xà Xuất Động!
Cùng thời điểm ấy, thân hình Lý Thủy Đạo lại lướt đi như gió, lần lượt đánh ra một đòn trọng quyền, lực lượng hùng hồn giống như cự long ra biển, uy mãnh vô cùng.
Một quyền này lại đánh trúng miệng vết thương trên người Hoang Ma, khiến khu vực huyết nhục mơ hồ kia càng gặp phải họa vô đơn chí.
Ầm!
Hoang Ma cũng bắt được cơ hội, hung hăng đánh một trảo về phía Lý Thủy Đạo. Lý Thủy Đạo không kịp né tránh, bị một đòn kinh người này đánh vào trong biển rộng.
Nước biển lập tức nhấn chìm Lý Thủy Đạo. Chỉ thấy trên mặt, trên ngực và vùng bụng của hắn đều có một vết cào thật sâu, vết thương sâu đến mức có thể trông thấy cả xương bên dưới.
Đạo pháp - Thủy Nguyệt Lưu Châu.
Dưới đáy biển sâu, vết thương trên người Lý Thủy Đạo bắt đầu nhanh chóng khép lại, huyết nhục trùng sinh. Chỉ trong vòng mấy hơi thở, vết thương trên người hắn lại hoàn toàn biến mất, không lưu lại một chút dấu vết nào.
Cùng thời điểm đó, một mảnh thanh quang cũng phun trào trên người Hoang Ma. Nó đang tự chữa trị vết thương cho mình.
Rõ ràng là sinh mệnh lực của nó vô cùng cường đại, theo lý thì bất cứ vết thương nào trên người cũng có thể nhanh chóng chữa khỏi được, nhưng vết thương bên hông lại không có một chút dấu hiệu nào cho thấy nó sẽ lành lại.
Dường như ngọn lửa màu tím đen lúc trước có mang theo một loại lực lượng thần bí nào đó, với hiệu quả ngăn trở vết thương kín miệng.