Phải biết rằng, một cái vực sâu bên trong biển rộng, phải sâu đến mấy vạn thước mới có thể gọi là “Uyên”.
Mà ở thời điểm hiện tại, trong vùng hải vực hắc ám này lại đang ẩn giấu vô số hóa thân của dị thú. Chúng có được nửa người trên của nhân loại cùng với nửa người dưới của bạch tuộc.
Bản tôn chân chính của Tinh Hải Thú vẫn chưa từng hiện thân.
Nếu muốn săn giết Tinh Hải Thú chân chính, Lý Thủy Đạo nhất định phải mở rộng Hư cảnh của mình.
Cuộc chiến Hư cảnh, thế giới giao hòa.
Đó mới thật sự là bản tôn chém giết, không có một chút cơ hội xoay chuyển đi tìm đường sống nào cả.
Vân Hiểu Linh lặng lẽ lui sang một bên. Nàng biết rõ trận chiến này vô cùng nguy hiểm.
Lý Thủy Đạo chậm rãi hạ xuống, bàn chân đạp lên mặt biển, tạo nên từng luồng gợn sóng lăn tăn. Hư cảnh bên trong đan điền của hắn bắt đầu nhẹ nhàng rung động, một thế giới chậm rãi hiện ra.
Chỉ thấy trước mắt vừa có thêm một mảnh thảo nguyên rộng cả ngàn mẫu như thơ như họa, với thật nhiều những bông hoa dại có đủ màu sắc tô điểm thêm cho thảm cỏ xanh vô biên vô hạn này. Một cơn gió nhẹ thổi qua, dường như người ta còn có thể ngửi được mùi hoa tươi thơm mát.
Bên cạnh mảnh thảo nguyên kia lại có một cái hồ nước lá sen rộng cả ngàn mẫu, nhìn xa giống hệt một chiếc gương sáng, bên trong chứa đủ cả loại ếch nhái kêu ộp ộp không ngừng.
Đưa mắt nhìn ra xa, còn có thể bắt gặp một ngọn núi tuyết rộng chừng trăm mẫu nguy nga sừng sững, tản ra một mảnh quang mang lóng lánh mà lạnh lẽo dưới ánh mặt trời.
Đó vẫn chưa phải khu vực cuối cùng bên trong thế giới như thật như ảo này, bởi vì bên cạnh ba khu vực kia vẫn còn một vùng hoang mạc đá tảng rộng trăm vạn mẫu. Nơi này ngập tràn mênh mông và cô tịch, một tòa tháp cao đứng sừng sững ở nơi này càng lộ ra vẻ quỷ dị mà hùng vĩ khó miêu tả thành lời.
Giờ phút này, tòa Thập Phương Cao Tháp ấy đã ngừng vận chuyển, không tiếp tục hấp thu Tử Dương chi lực nữa. Nó chỉ lẳng lặng đứng trong vùng hoang mạc, tựa như một pho tượng từ thời viễn cổ.
Hư cảnh của Lý Thủy Đạo nhanh chóng bành trướng. chỉ trong phút chốc, khu vực hoang mạc đá tảng vốn rộng chừng trăm vạn mẫu, đã hóa thành một mảnh đại lục, trực tiếp cắm rễ trong đại dương mênh mông.
Ở thời điểm này, Lý Thủy Đạo đang ngạo nghễ đứng trên đỉnh núi tuyết, đôi mắt sáng như đuốc, một mực nhìn chằm chằm xuống mảnh hải vực đang tuôn trào phía dưới.
Vùng biển yên tĩnh này đã phát sinh biến hóa long trời lở đất, nó giống như cái nồi khổng lồ đang sôi, với sóng biển rít gào thổi quét đi hết thảy.
Hư cảnh tương dung!
Một khi Hư cảnh tương dung, thì hai vị chúa tể của hai thế giới giả thuyết này đã không thể tránh né được nữa, chỉ có thể quyết chiến, cũng nhất định phải quyết chiến. Người thắng giành được tất cả, kẻ bại chỉ còn lại hai bàn tay trắng.
Đây là phương thức quyết chiến chỉ thuộc về tu luyện giả Hư cảnh.
Vân Hiểu Linh không tham dự cuộc tranh đấu của hai vị chủ nhân Hư cảnh kia, nàng sẽ không mở rộng Hư cảnh của mình.
Đột nhiên một con dị thú khổng lồ trực tiếp xuất hiện từ trong đáy biển sâu, nửa người trên của nó vô cùng hùng tráng và khôi ngô, cơ bắp rắn chắc như sắt đá, với những đường cong rõ ràng, tràn ngập lực lượng và mỹ cảm.
Trên làn da của nó được bao trùm bởi một tầng lân phiến màu xanh đậm, không ngừng lóe ra một mảnh hào quang lạnh lẽo.
Lồng ngực con Tinh Hải Thú này vô cùng rộng lớn, phảng phất như có thể chống đỡ cả bầu trời. Hai cánh tay nó cường tráng mà mạnh mẽ, bàn tay rộng lớn, ngón tay nhỏ dài, đang nắm thật chặt một thanh Tam Xoa Kích khổng lồ.
Toàn thân thanh Tam Xoa Kích này được chế tạo từ Hắc Diệu Thạch, thứ nguyên liệu cứng rắn nhất dưới đáy biển sâu, những cái mũi nhọn sắc bén vô cùng, liên tục lóe lên hào quang chói mắt.
Thân dưới của nó lại được dung hợp với hình thể của một con bạch tuộc có tám nhánh xúc tu thoải mãi giãn ra, xõa tung trên biển, giống như một mảnh mây đen trực tiếp che phủ phía chân trời.
Mỗi nhánh xúc tu đều có độ dài tới mấy trăm trượng, bắp thịt không ngừng nhúc nhích, tràn ngập lực lượng vô tận.
Dưới sự khống chế của Tinh Hải Thú, những nhánh xúc tu kia biến hóa vô cùng linh hoạt, khi thì cuộn lên một mảnh sóng lớn ngập trời, khi thì quấn quanh cùng một chỗ mềm mại như linh xà, có thể phóng ra những đòn công kích vô cùng vô tận.
Cả người con Tinh Hải Thú này cực kỳ khổng lồ, giống như một ngọn núi cao, mang đến cho người ta một loại cảm giác áp bách vô cùng vô tận. Tiếng rống của nó giống như tiếng sấm, làm rung động lòng người cũng làm thiên địa biến sắc.
Sau khi tiếng rít gào của nó truyền ra, làm dấy lên vô số những cơn sóng lớn, phảng phất như muốn bao phủ toàn bộ thế giới này.
Hai mắt Lý Thủy Đạo híp lại, rõ ràng là khí tức của Tinh Hải Thú đã đạt đến tứ giai, chứ không phải là tam giai đỉnh phong. Nhưng đây cũng không phải là cạm bẫy do Vân Hiểu Linh thiết lập, bởi vì nó chỉ vừa mới tấn cấp tứ giai thôi.
Đối mặt với một con dị thú cường đại như vậy, nhưng Lý Thủy Đạo vẫn tự tin cho rằng mình có khả năng đánh một trận với nó, chỉ có điều, muốn làm được như vậy, hắn nhất định phải dùng đến một chiêu kia.
Đó là bí thuật cấm kỵ, cũng là con át chủ bài duy nhất của hắn trong trận chiến cam go này.
Tinh Hải Thú cưỡi sóng tiến đến, thân thể cao lớn kia nhanh chóng trở nên to lớn hơn với tốc độ cực nhanh, dùng mắt thường cũng có thể thấy được, nom giống hệt một ngọn núi đang ầm ầm lao tới.
Lý Thủy Đạo cũng không lùi bước, hắn lập tức dang hai tay ra, bỗng nhiên sau lưng hắn lại nổi lên một vầng mặt trời màu đen tịch mịch.
Ngọn lửa màu đen hừng hực cháy, phát tán ra ngoài từng mảnh tử quang.
Hồng Liên Hắc Hỏa + Tiên Thiềm chân khí, mô phỏng ra "Lực Tướng" trong《 Tử Dương Ma Công 》.
Chỉ thấy một vầng mặt trời màu tím đen từ từ dâng lên sau lưng Lý Thủy Đạo.
Tử Nhật vừa hiện, phảng phất như toàn bộ thiên địa đều đang tán thưởng hát ca.
-apptruyen-