Khi Tinh Hải Thú giơ cao Tam Xoa Kích lên đánh tới.
"Tử Nhật Viêm Dương!"
Vầng mặt trời màu tím đen sau lưng Lý Thủy Đạo lập tức bộc phát.
Chỉ thấy một cột sáng màu tím đen ầm ầm phóng thẳng lên trời, lại mãnh liệt va chạm với Tinh Hải Thú.
Tiếng gầm rú đinh tai nhức óc vang vọng khắp nơi, tựa như toàn bộ thiên địađều đang run rẩy.
Tam Xoa Kích không chống cự nổi một nhịp hô hấp, đã trực tiếp bị cắt thành hai đoạn, ngay sau đó là thân thể máu thịt của Tinh Hải Thú. Dù toàn thân con dị thú có hình thể to lớn được bao trùm bởi một tầng lân giáp cứng rắn, không ngừng lóe lên quang mang lạnh lẽo, nhưng dưới cột sáng màu tím đen kia chiếu rọi xuống, dường như tầng lân giáp trên người nó đã trở nên trong suốt vô cùng, thậm chí còn có thể thấy rõ từng mảnh xương cốt và bộ phận bên trong.
Những nơi cột sáng màu tím đen ấy đi qua, hết thảy đều bị bốc hơi hầu như không còn. Cả sóng biển cả mưa đen, thậm chí là tấm băng thuẫn cực lớn vừa được con hải thú kia triệu hồi đến để phòng ngự, cũng không chống chọi nổi.
Dưới ảnh hưởng của luồng lực lượng kinh khủng này, có vẻ con Tinh Hải Thú khổng lồ kia cũng trở nên nhỏ bé đến thế, yếu ớt đến thế. Tiếng gầm gừ của nó đột nhiên im bặt lại, toàn bộ thân hình đang ở bên trong cột sáng mà không ngừng run rẩy.
Chỉ trong nháy mắt, bộ thân thể huyết nhục của nó đã bị luồng lực lượng cường đại ấy cắt nhỏ ra, trực tiếp cắt thành hai nửa. Bề mặt của miệng vết thương là một mảnh cháy đen, giống như cả một ngọn núi thịt vì bị ai đó trực tiếp bổ ra.
Hình thể to lớn của Tinh Hải Thú mang đến cho nó một nguồn sinh mệnh lực không gì sánh kịp, dù thân thể đã bị cắt thành hai nửa, dù cái đầu, trái tim hay cốt tủy đều bị chặt đứt cả rồi, nhưng vẫn còn một nguồn sinh mệnh lực mãnh liệt đang thúc đẩy chúng một lần nữa tổ hợp lại.
Nhưng đương nhiên, loại chuyện này tuyệt đối không thể xảy ra!
Ngọn lửa màu tím đen lập tức bám vào miệng vết thương của nó, hừng hực thiêu đốt, trừ phi bên trong cơ thể của con dị thú kia, còn ẩn chứa một loại lực lượng nào đó có đẳng cấp càng cao hơn ngọn lửa màu tím đen này, thân thể của nó mới có thể khép lại được.
Đây mới thực sự là Tử Dương chi lực, thứ lực lượng đẳng cấp cao nhất bên trong Hoang Ma giới.
Một khi đã bị luồng lực lượng này ăn mòn, thì bất cứ loại thủ đoạn chữa trị nào cũng trực tiếp mất đi hiệu quả.
Nói cách khác, thân thể vừa bị cắt đứt của Tinh Hải Thú đã được định sẵn là không thể phục hồi như cũ rồi.
Nhưng hiện tại, bộ thân thể vốn cực kỳ cường tráng kia lại càng bành trướng thêm, vô cùng quỷ dị, phảng phất như bên dưới làn da của nó vừa mọc lên vô số cục u.
Những khối u này không ngừng nhúc nhích, như thể chúng cũng có tính mạng của riêng mình.
Đến cuối cùng, những khối u này trực tiếp đâm rách làn da của Tinh Hải Thú, hóa thành vô số những con dị thú với hình thể nhỏ hơn.
Nửa thân trên của dị thú giống như người, còn nửa thân dưới lại giống như bạch tuộc. Bọn chúng phát tán ra khắp nơi trong biển, có con tản ra uy áp của tam giai yêu thú, có con lại là nhị giai, thậm chí còn có cả nhất giai.
Số lượng vô cùng nhiều, lít nha lít nhít, phảng phất như vô cùng vô tận, không sao đếm xuể được.
Lý Thủy Đạo nhíu chặt mày, thế cục trước mắt lại vượt quá dự liệu của hắn.
Dường như hồi tranh đấu giữa hai vị chủ nhân của Hư cảnh này sẽ rơi vào một cuộc chiến giằng co kéo dài.
Dù trong trận đại chiến vừa rồi, Lý Thủy Đạo đã hoàn toàn chiếm được thế thượng phong, thậm chí còn có thể nói rằng, hắn đã trở thành chủ nhân của cái Hư cảnh sau khi dung hợp này, nhưng muốn chân chính khống chế mảnh Hư cảnh này, thậm chí là nhét nó vào bên trong đan điền của mình, hắn lại nhất định phải chém sạch toàn bộ những con dị thú đang âm thầm ẩn nấp trong vùng biển sâu kia.
Vấn đề là số lượng của những con dị thú này cực kỳ khổng lồ, chúng lại một mực tiềm ẩn bên trong mảnh hải vực tối tăm u ám này, muốn tìm ra chúng, rồi tiêu diệt chúng, tuyệt không phải chuyện dễ dàng.
Giờ phút này, trong lòng Lý Thủy Đạo chợt dâng lên một loại cảm giác bối rối, khó giải quyết vấn đề.
Trong lúc hắn đang trầm tư, Vân Hiểu Linh đứng bên ngoài quan chiến, lập tức nhìn thấy vẻ sợ hãi thật sâu lộ ra trong mắt hắn, nàng lập tức nhẹ giọng nỉ non: "Tử Nhật Lăng Không. Thì ra hắn cũng là tu sĩ của Tử Dương môn."
Sức mạnh to lớn ngập trời, giống như nước lũ về biển, cuối cùng lại quy về Hư cảnh.
Sau khi đánh bại Tinh Hải Thú, tinh thần lực của Lý Thủy Đạo đã không còn một tia ngăn trở nào nữa, nó lập tức như gợn sóng bao la quét ngang toàn bộ Hư cảnh, không nơi nào không đến, không chỗ nào không xông.
Hai Hư cảnh dung hợp làm một, tạo thành một mảnh thiên địa mới rộng lớn vô ngần. Tổng diện tích lên tới sáu trăm vạn mẫu, mà năm trăm vạn mẫu trong đó đều là hải dương.
Mảnh hải dương này thâm thúy khó lường, chỗ sâu nhất đạt tới ba vạn mét, tựa như một mảnh thâm uyên.
Địa hình dưới đáy biển phức tạp như mê cung, với vô số những hang động đá vôi trải rộng khắp nơi. Những cái hang động đá vôi này cực kỳ độc đáo, với muôn hình vạn trạng khác nhau, có nơi rộng lớn như dãy núi, nhưng cũng có nơi hẹp như khe suối, uốn lượn khúc chiết.
Bên trong hải dương, vạn vật sinh sôi nảy nở vô cùng mãnh liệt. Thật nhiều những nhánh rong biển màu xanh lục không ngừng lắc lư lắc lư, lại có vô số những con sinh vật phù du bay múa đầy trời, hàng đống tôm tép bơi qua bơi lại, mà những dị thú nửa người nửa mực kia lại là tồn tại ngạo thị quần hùng, đứng trên đỉnh của chuỗi thức ăn.
Lý Thủy Đạo đang đứng trên đỉnh núi tuyết, chăm chú quan sát thế giới này. Ngay khi cảm nhận được quyền hành trong tay mình, hắn bắt đầu vận dụng quyền uy của chủ nhân Hư cảnh, trực tiếp rót vào cơ thể của tất cả những sinh vật bên trong thế giới này một luồng lực lượng bài xích.
Thế giới này không chào đón ngươi, cút đi!