Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 908 - Chương 908: Tù Ma Ở Đây, Không Được Mở Cửa!!!

Chương 908: Tù Ma Ở Đây, Không Được Mở Cửa!!! Chương 908: Tù Ma Ở Đây, Không Được Mở Cửa!!!

Ngoại trừ đồng tham của Lý Thủy Đạo, hầu như tất cả những sinh vật bên trong thế giới này đều cảm nhận được luồng lực lượng bài xích ấy.

Những con cá đang bơi lội kia đột nhiên bị lạc phương hướng, bầy cua tôm vốn đang kết đội đi cùng, cũng chỉ trong nháy mắt đã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Chúng rời khỏi thế giới này, được đưa đến vùng hải dương chân chính.

Nhưng những con dị thú nửa người nửa mực, đối tượng mà Lý Thủy Đạo thật sự muốn diệt trừ kia, lại không có một con nào rời đi cả.

Bọn chúng dựa vào thực lực của mình để chống lại thứ lực lượng bài xích ấy.

Trên thực tế, lực lượng bài xích của chủ nhân Hư cảnh vô cùng nhỏ yếu, ngay cả một con nhất cấp yêu thú cũng có thể dễ dàng chống cự được.

Cách đó không xa...

Ánh mắt Vân Hiểu Linh dần trở nên thâm thúy, giống như mặt nước trong đầm băng, cố gắng che giấu đi nỗi bi thống và cừu hận vô biên trong lòng. Vô số ký ức trước kia giống như những mảnh gương vỡ, đâm sâu vào lòng nàng, khiến cõi lòng nàng âm thầm rỉ máu.

Nàng siết chặt hai tay, bởi vì dùng sức quá độ mà những đốt ngón tay chuyển thành trắng bệch.

Ngọn lửa cừu hận hừng hực thiêu đốt trong mắt nàng, đó là thù hận khắc cốt ghi tâm đối với lũ ma tu của Tử Dương môn.

Trước đó, tại khoảnh khắc Tử Dương Ma Quân công phá sơn môn của Bích Hải môn, sau lưng gã cũng xuất hiện một vòng Tử Dương giống Lý Thủy Đạo như đúc.

Một màn này khiến cõi lòng Vân Hiểu Linh trực tiếp biến thành lạnh như băng trong nháy mắt.

Nàng vẫn luôn cho rằng Lý Thủy Đạo chính là trụ cột vững vàng để đối kháng với Tử Dương môn, cũng là hi vọng của toàn bộ thế giới này.

Nhưng ai có thể ngờ… chân tướng lại tàn khốc như vậy.

Lý Thủy Đạo này lại chính là Tử Dương Ma Quân thứ hai.

Càng nghĩ, nỗi phẫn nộ trong lòng Vân Hiểu Linh càng phun trào như núi lửa, nàng hận Lý Thủy Đạo ngụy trang, càng hận bản thân ngu xuẩn.

Đột nhiên, Vân Hiểu Linh cảm nhận được một luồng lực lượng bài xích. Nàng có chút sững sờ, lúc này mới hiểu ra, Lý Thủy Đạo đang muốn dùng quyền lực mà hắn vừa mới đạt được để xua đuổi đám dị thú đã tản ra trong vùng biển sâu kia rời đi.

Lợi dụng quyền lực xua đuổi dị thú, đúng là một loại thủ đoạn đơn giản nhất, nhưng đương nhiên, nó chẳng mang đến bao nhiêu hiệu quả.

Mặc dù Tinh Hải Thú vốn là thú hồn, không xảo trá như nhân loại, nhưng ý chí của nó vẫn chưa chân chính bị phá hủy. Linh hồn của nó vẫn còn phân tán ở trên người tất cả những con hóa thân dị thú kia.

Nói cách khác, cuộc chiến này vẫn còn có thể tiếp tục, tuyệt đối không thể kết thúc đơn giản như vậy.

Mà đối với Vân Hiểu Linh, đây là một cơ hội. Một cơ hội báo thù tuyệt diệu. Nàng lập tức dựa vào luồng lực lượng bài xích này, một mực đi theo lực lượng chỉ dẫn, lặng lẽ rời khỏi Hư cảnh này.

Trong nháy mắt tiếp theo, Vân Hiểu Linh lập tức xuất hiện dưới đáy biển đen kịt, trước mắt nàng là một cái nhà giam khổng lồ dưới đáy Hắc Uyên hải.

Ở thời điểm hiện tại, cánh cửa đá bên ngoài lao tù còn đang rộng mở, vô số những con tôm cá, thậm chí còn có hàng đống phù du bé nhỏ đang ầm ầm phun ra bên ngoài.

Những sinh vật này đều bị Lý Thủy Đạo vận dụng quyền lực của chủ nhân Hư cảnh để trực tiếp bài trừ ra ngoài.

Đáng tiếc, chúng đều là mấy con tôm tép, có đẩy đi cũng không mang đến một chút ý nghĩa nào.

Lý Thủy Đạo cũng tự ý thức được điểm này, nên không tiếp tục thử nghiệm sức mạnh quyền lực của mình nữa.

Phải biết rằng, khu lao tù dưới đáy biển này vốn không phải thứ tầm thường, nó chính là kiến trúc được đích nhân Vô Tướng Chân Quân của Bích Hải môn tự mình chế tạo, dùng để trấn áp Tinh Hải Thú.

Khu lao tù được thiết kế vô cùng xảo diệu, nó lợi dụng lực lượng của biển rộng, trực tiếp liên kết chặt chẽ với Hư cảnh của Tinh Hải Thú.

Phải biết rằng, kể cả tam giai tu sĩ lẫn dị thú nếu muốn đưa Hư cảnh vào trong cơ thể, thì nhất định phải bài trừ thiên địa nhị khí ra ngoài, để cho Hư cảnh phụ thuộc vào huyết khí của tu sĩ mà tồn tại.

Nhưng trong trường hợp Hư cảnh bị giam cầm bên trong khu lao tù này, thì trừ phi tu sĩ có thể áp chế toàn bộ hải dương, nếu không đối phương tuyệt đối không thể bài trừ được thiên địa nhị khí, cũng không thể thu Hư cảnh vào trong cơ thể mình được.

Trừ phi Lý Thủy Đạo trực tiếp vứt bỏ Hư cảnh của mình, buông tha một thân tu vi, nếu không, hắn sẽ vĩnh viễn bị vây khốn trong này. Bởi vì dù Lý Thủy Đạo có mạnh hơn nữa, hắn cũng không có khả năng lay động được toàn bộ hải dương!

Vân Hiểu Linh hít sâu một hơi, hai tay lập tức kết ấn, từng đạo pháp quyết nhanh chóng lưu chuyển, rồi phun trào từ đầu ngón tay của nàng ra ngoài.

Ngay sau khi pháp quyết hoàn thành, cánh cửa lao tù dưới đáy biển cũng chậm rãi đóng lại...

Khóe miệng Vân Hiểu Linh nhẹ nhàng nhếch lên, để lộ ra một nụ cười lãnh khốc.

Trong ánh mắt nàng lóe lên vẻ vui sướng vì chiến thắng, nhưng đồng thời cũng xuất hiện một tia tàn nhẫn.

Sau đó, nàng hít sâu một hơi, hai tay kết ấn, trong miệng lại lẩm bẩm liên hồi.

Theo từng động tác của nàng, những hàng chữ màu đỏ như máu dần dần xuất hiện trên cửa đá, mỗi một chữ đều đỏ tươi ướt át như được dùng máu tươi chân chính khắc nên, bên trên tản ra một loại khí tức quỷ dị mà thần bí.

"Tù ma ở đây, không được mở cửa."

Mấy chữ to màu đỏ như máu vừa xuất hiện trên cánh cửa đá kia, có vẻ đặc biệt bắt mắt, hệt như đang ẩn chứa một loại ma lực nào đó, làm cho người ta không rét mà run.

Ánh mắt Vân Hiểu Linh thoáng dừng lại trên hàng chữ này một lát, sau đó dứt khoát phi thân rời khỏi vùng biển tăm tối này, chỉ để lại sau lưng, mấy chữ to màu đỏ máu không ngừng lóe ra một mảnh hào quang quỷ dị ở trên cửa đá.

Dưới ánh chiều tà, Vân Hiểu Linh rời khỏi Hắc Uyên hải.

Lão ma đầu Lý Thủy Đạo kia nói không sai, nếu nàng muốn sống sót cũng chỉ có thể đi thẳng về phía Bồng Lai Hải, chỉ có truyền thừa của Bồng Lai tiên hải, mới có thể giúp nàng thoát khỏi quá trình đuổi giết của Tử Dương môn.

Chẳng qua lúc này… hết thảy mọi chuyện đều phải dựa vào bản thân nàng...

Bình Luận (0)
Comment