Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 92 - Chương 92: Nhân Tính Vốn Ti Tiện Như Vậy!

Chương 92: Nhân Tính Vốn Ti Tiện Như Vậy! Chương 92: Nhân Tính Vốn Ti Tiện Như Vậy!

Vật cực tất phản.

Bởi thống khổ thật lớn vặn vẹo thành thỏa mãn cực đại, đã hoàn toàn kích phát nô tính bên trong gã.

Nô tính quá sâu, dù người có hóa thành xương trắng cũng là một bộ huyết nô mặc người sai sử.

Nhìn thấy bộ Bạch Cốt Huyết Nô này, trong con ngươi của Hạ Nhược Tuyết lập tức lóng lánh, sáng lên một tia thần thái khác thường.

Lý Thủy Đạo yên lặng quan sát mọi chuyện, hắn biết mình đã vĩnh viễn mất đi một thê tử phàm nhân.

"Tuyết Nhi..." Hắn nhẹ giọng gọi một tiếng.

"Phu quân." Hạ Nhược Tuyết vẫn đang đắm chìm trong hưng phấn vì đã đạt được lực lượng, giọng nói của nàng vô cùng ngọt ngào, dịu dàng.

"Hơn một tháng nữa, ta sẽ quay lại tông môn. Đến lúc đó, một mình nàng hãy ở lại gia tộc. Ngày thường, nàng không cần tới học đường hỗ trợ nữa, hãy ở nhà tu luyện 《 Huyết Ma Bạch Cốt Công 》đi. Hiện giờ nàng đã là tu sĩ, tu sĩ chỉ quan tâm đến lực lượng không cần suy tư đến chuyện gì khác nữa."

"Ừm!" Nghe trượng phu nói như vậy, Hạ Nhược Tuyết lập tức khôn khéo gật đầu.

"Bây giờ nàng còn rất nhỏ yếu, đừng tùy tiện trêu chọc cường giả, khi gặp chuyện cần phải bình tĩnh suy xét, không thể hành động theo cảm tính." Lý Thủy Đạo dặn dò.

"Được!" Hạ Nhược Tuyết ngoan ngoãn gật đầu.

"Một câu cuối cùng cũng là quan trọng nhất." Vẻ mặt Lý Thủy Đạo lập tức trở nên nghiêm túc.

"Là gì vậy?" Hạ Nhược Tuyết chớp chớp đôi mắt đẹp, hỏi.

"Nếu nàng là phàm nhân, đương nhiên ta sẽ phải chăm sóc nàng cả đời, nhưng nếu nàng là tu sĩ, hai người chúng ta chỉ có thể là đạo lữ với địa vị ngang hàng." Lý Thủy Đạo nhìn Hạ Nhược Tuyết, vẻ mặt nghiêm túc nói.

Nghe vậy, hốc mắt Hạ Nhược Tuyết lập tức ửng đỏ, vẻ mặt ủy khuất nói: "Phu quân muốn vứt bỏ ta sao?"

"Không phải vứt bỏ, mà là tuyên bố rõ ràng mối quan hệ giữa chúng ta. Hiện tại, nàng và ta có địa vị ngang hàng, không ai phụ thuộc vào ai, cũng không có chuyện ai sẽ dựa dẫm vào ai. Chúng ta ngang hàng hỗ trợ lẫn nhau, mỗi người đều có một mục đích của riêng mình, đây mới là đạo lữ." Lý Thủy Đạo cất giọng kiên định nói.

Lý Thủy Đạo vốn làm người hai thế, coi như đã hiểu rất rõ về nhân tính.

Nữ nhân vĩnh viễn sẽ không yêu người vô tư cung cấp tài nguyên cho nàng mà không cầu báo đáp, mà một khi đã không yêu, nàng sẽ lựa chọn phản bội.

Sư nương Tần Ngọc Nga chính là ví dụ tốt nhất.

Nếu đã biết như thế, còn không bằng ngay từ đầu, hắn lập tức thể hiện rõ ràng, công khai định nghĩa mối quan hệ này, tránh để trong tương lai, kẻ yêu thành hận, chém giết lẫn nhau.

Lại nói, huynh đệ ruột thịt muốn đoàn kết còn phải tính toán rạch ròi, huống chi là đạo lữ?

"Nhưng... ta là nữ nhân của chàng." Hạ Nhược Tuyết cau mày nói.

"Nàng muốn nói đến chuyện chúng ta đã ngủ chung một giường?"

"Ừm..." Hạ Nhược Tuyết gật gật đầu.

Lý Thủy Đạo nghiêm túc nói: "Chờ sau khi nàng bắt đầu tu luyện, nàng sẽ phát hiện ra chuyện đó chỉ là niềm vui sướng bậc thấp nhất, huống chi đó là chúng ta cùng vui sướng, mà không phải nàng ban tặng cho ta."

"Nhưng mà..." Hạ Nhược Tuyết cau mày, muốn nói lại không biết nên nói như thế nào.

"So sánh với loại vui sướng bậc thấp này, ta càng để ý hơn tới tình cảm của chúng ta, mà cảm tình lại là thứ cần phải lâu dài, tất nhiên phải đối xử ngang hàng."

Hạ Nhược Tuyết cau mày, nàng không rõ vì sao phu quân phải nói cho mình nghe những lời này. Nàng thực sự không hiểu, chẳng qua lúc nghe vào, lại cảm thấy có chút đau lòng.

Đương nhiên Lý Thủy Đạo biết mình làm như vậy, âu cũng có chút tuyệt tình, nhưng hắn cũng biết, nữ nhân chỉ cảm thấy nhớ mãi không quên đối với những nam nhân tuyệt tình, thậm chí bọn họ còn chỉ yêu thương những nam nhân không ngừng đòi hỏi bản thân.

Nhân tính vốn ti tiện như vậy.

Có lẽ càng phải trả giá, trong lòng càng không nỡ, cuối cùng lại càng trầm luân.

Lý Thủy Đạo sẽ không đơn phương đòi hỏi, lại càng không đơn phương trả giá, hắn chỉ cần công bằng.

"Thiếp thân muốn xin phu quân truyền thụ bộ《 Huyết Ma Bạch Cốt Công 》hoàn chỉnh,

Không biết thiếp thân cần phải trả giá điều gì?" Hạ Nhược Tuyết cẩn thận dò hỏi.

"Hiện tại... đúng là trong tay nàng cũng chẳng có thứ gì có thể dùng để trao đổi cùng ta, vậy tạm thời cứ dùng thân thể của nàng đi?" Lý Thủy Đạo suy tư một lát, cuối cùng mở miệng nói.

"Chán ghét ~" Hạ Nhược Tuyết gắt giọng.

Sau đó, mỗi ngày Lý Thủy Đạo đều phải tiêu phí một canh giờ truyền thụ 《 Huyết Ma Bạch Cốt Công 》 cho Hạ Nhược Tuyết, tuy cả hai người bọn họ đều chưa từng học qua môn ma công này, nhưng kiến thức trong đầu Lý Thủy Đạo lại không giống bình thường.

Hắn hoàn toàn có thể giảng giải môn ma công phức tạp này trở thành nội dung sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu, Hạ Nhược Tuyết chỉ cần hơi chút tự hỏi là hiểu được tinh túy bên trong.

...

Gần đây nha hoàn Lạc Tiểu Tiểu rất luống cuống...

Nàng cẩn thận quan sát thấy cả phu nhân lẫn lão gia đều trở nên thần bí dị thường.

Phu nhân không còn giống thường ngày, cứ sáng sớm là rời giường châm trà cho lão gia nữa, mà cả ngày nàng ấy đều nhốt mình trong phòng, không cho bất cứ ai tiếp cận.

Lạc Tiểu Tiểu lo lắng, bởi vì phu nhân không có mang hài tử, khiến trong lòng thống khổ, mới làm tính tình đại biến.

Vì thế là một tiểu nha hoàn trung thành, nàng đã dự tính sẽ chủ động quan tâm tới phu nhân.

Sau khi cẩn thận lựa chọn từ ngữ, Lạc Tiểu Tiểu nhẹ nhàng đi vào phòng trong phu nhân. Rất nhanh, nàng đã kinh ngạc phát hiện từ bên trong cửa phòng của phu nhân tản ra một luồng hồng quang quỷ dị, thậm chí nàng còn nghe được tiếng bước chân của khô lâu truyền đến từ trong phòng.

Trong lòng Lạc Tiểu Tiểu sợ hãi không thôi, đôi mắt nhìn chằm chằm vào cửa phòng của phu nhân, một luồng hàn ý không thể nói rõ ra lập tức lan tràn trong lòng.

Nàng tiến thêm vài bước, luồng hồng quang bên trong cửa phòng càng thêm mãnh liệt, nóng cháy giống như hỏa diễm, khiến người ta không dám tới gần.

Nếu là trước kia, có lẽ nàng sẽ không chút do dự đẩy cửa bước vào, thân thiết hỏi thăm tình huống của phu nhân. Nhưng lúc này, luồng hồng quang quỷ dị ấy cùng tiếng bước chân xa lạ kia, làm Lạc Tiểu Tiểu cảm thấy sợ hãi vô cùng.

Một loại cảm giác kinh hoàng không thể nói rõ ra nảy lên trong lòng, thậm chí nàng còn hoài nghi chuyện mà phu nhân đang gặp phải hoàn toàn không bình thường.

Bình Luận (0)
Comment