Ánh mắt Lý Thiên Vũ quét qua bảy tu sĩ trước mặt, khẽ mỉm cười nói: "Thời điểm các ngươi đạt được đồng tham đó là Thông Linh cảnh sơ kỳ. Đến hiện giờ, với cảnh giới của các ngươi, hẳn là ai cũng thức tỉnh được một, hai dạng thần thông đồng tham rồi, nhưng không có pháp lực thì cả vũ kỹ lẫn đạo thuật đều không thể tu luyện được. Với cảnh giới hiện tại, nhanh thì một năm, chậm thì năm năm, không có bình cảnh, các ngươi đều có thể thông qua..."
"Khi tới Thông Linh cảnh trung kỳ, trong cơ thể các ngươi có thể sản sinh pháp lực, dựa vào đó mới có thể tu hành đạo pháp. Tại cảnh giới này, khi các ngươi đối chiến cùng người, gần như đều dựa vào vũ kỹ và thần thông đạo pháp của mình. Tại cảnh giới này, nhanh thì mười năm, chậm thì ba mươi năm, cũng sẽ đột phá mà không có bình cảnh..."
"Tới Thông Linh cảnh hậu kỳ, đồng tham của các ngươi sẽ trưởng thành đến nhất giai thượng phẩm, thức tỉnh độc vân thần thông dũng mãnh. Tại cảnh giới này, khi các ngươi đối chiến cùng người, vừa ra tay là độc vân ngập trời. Muốn đột phá cảnh giới hiện tại, các ngươi phải tu luyện ít nhất là hai mươi năm, mà đa phần sẽ kẹt ở bình cảnh, vĩnh viễn cũng không tấn chức được..."
"Nếu ngươi mất năm năm tại Thông Linh cảnh sơ kỳ, lại mất thêm ba mươi năm tại Thông Linh cảnh trung kỳ, lúc ấy, tuổi tác đã gần đến năm mươi, căn bản không có cơ hội đột phá đến Dung Linh cảnh trước sáu mươi tuổi..."
"Bởi vậy một đường tu hành nhất định phải dũng mãnh tinh tiến! Thông Linh cảnh chỉ là công phu mài nước, không có bất cứ bình cảnh gì. Chỉ cần ngươi ăn nhiều Hành Khí đan, tích góp nhiều pháp lực, lại cho đồng tham cắn nuốt nhiều linh vật, tích góp nhiều yêu lực, thì cả ngươi và đồng tham đều có thể nhanh chóng thăng cấp. Bởi vậy trong khoảng thời gian này, các ngươi nhất định phải tham gia nhiều lần thí luyện, chỉ có như vậy, bản thân ngươi mới kiếm được đan dược để ăn, đồng tham của ngươi mới có linh vật hưởng dụng..."
"Hơn nữa, gia tộc quy định, các ngươi phải tham gia một lần tông môn thí luyện trước năm mười tám tuổi."
Lý Thiên Vũ trầm giọng nói, ánh mắt tràn ngập ánh lửa thách thức.
"Tông môn có quy củ đối với thí luyện, nhất là chiến võ đài. Đó là cạnh tranh với người cùng tuổi. Giữa những người tham gia thí luyện sẽ không chênh lệch quá ba tuổi. Chỉ người không sợ sinh tử, có gan mạo hiểm mới có thể đạt được cơ hội trưởng thành chân chính." Lý Thiên Vũ tiếp tục dõng dạc nói.
Có điều, lão nói Đông nói Tây, cuối cùng vẫn quay về mục đích là muốn bọn họ sớm tham gia thí luyện.
Nghe xong những lời này, nhóm người trẻ tuổi lập tức hưng phấn lên, ai nấy đều nóng lòng muốn thử, trong mắt lóe lên quang mang kiên định. Mà Lý Thủy Đạo lại lộ ra vẻ mặt ngưng trọng, một mực cau mày suy tư.
"Tham gia thí luyện quá sớm, đạo pháp vũ kỹ của chúng ta còn chưa được tôi luyện kỹ càng, rất dễ chết trong thí luyện." Trong giọng nói của Lý Thủy Đạo lộ ra một tia sầu lo.
Lý Thiên Vũ lập tức ngoảnh mặt lại, nhìn về phía Lý Thủy Đạo, ánh mắt kiên định nói: "Đừng lo trước lo sau như vậy! Thủy Đạo à, ngươi đạt được đồng tham mới vẻn vẹn một năm đã đột phá tới Thông Linh cảnh trung kỳ rồi, hẳn là ngươi cũng biết chỗ tốt khi cho đồng tham của mình cắn nuốt linh vật. Huống chi gia tộc chỉ yêu cầu trước mười tám tuổi, các ngươi tham gia một lần tông môn thí luyện. Đừng do dự, hãy nghĩ tới người nhà của các ngươi, nghĩ tới thê nhi của các ngươi, nghĩ lại những gì gia tộc đã trả giá vì các ngươi trong bao nhiêu năm gần đây. Chúng ta không thể lùi bước, chỉ có dũng cảm tiến tới mà thôi!"
Trong bảy người bọn họ, chỉ có một mình Lý Thủy Long là im lặng không nói gì, sắc mặt gã có vẻ vô cùng tái nhợt.
Người khác đi tham gia thí luyện, còn có cơ hội sống, nhưng gã tham gia thí luyện lại phải chết không thể nghi ngờ, bởi vì ngay cả đồng tham, gã cũng không có.
Hai năm sau, bọn họ đã tròn mười tám tuổi. Đến khi ấy trong người gã không có pháp lực, không có bất cứ một môn đạo pháp nào, chỉ có thể dựa vào vũ kỹ thuần túy, mang theo một cây đao hoặc một thanh kiếm, lại dựa vào tình yêu thương với phụ mẫu thân nhân, tình yêu thương với thê tử, để đi liều mạng sinh tử, để tưới máu trong thí luyện, dẫu chết cũng không hối hận...
"Thí luyện đơn giản nhất của tông môn chính là giai đoạn từ mười lăm tuổi tới mười tám tuổi này, tục xưng là đại chiến suất bài (ném bài, ngả bài…), hàng năm đều phải tổ chức một lần, quy tắc cũng rất đơn giản... Nếu các ngươi có tin tưởng, hãy thử báo danh tham gia. Thí luyện này chính là dưỡng cổ, càng tham gia sớm càng tốt, tham gia càng nhiều, chiến lực càng mạnh, càng có thể trổ hết tài năng, trở thành cường giả chân chính..."
"Thủy Đạo... Ngươi đã bước vào Thông Linh cảnh trung kỳ được nửa năm thời gian, trong lòng có tin tưởng báo danh tham gia tông môn thí luyện năm nay hay không?" Hải Xà đạo nhân Lý Thiên Vũ lộ vẻ mặt mỉm cười dò hỏi.
Lý Thủy Đạo có chút do dự trả lời: "Thiên Vũ thế bá, tuy ta rất khát vọng có thể nhanh chóng tham gia tông môn thí luyện, mở ra sở trưởng, mang lại vinh quang cho gia tộc, nhưng hiện giờ ta vừa tròn mười sáu tuổi, đạo pháp tu luyện còn chưa đạt tới tiểu thành, tham gia đại chiến suất bài, rất có khả năng gặp phải nguy cơ chết non. Ta quyết định đợi đến khi mười tám tuổi lại đi nghênh chiến. Đến lúc đó, khẳng định là ta đã tu luyện đến cảnh giới càng cao hơn, hoàn toàn có thể dùng thực lực mạnh nhất nghênh đón khiêu chiến."
Lý Thiên Vũ nghe xong, nói: "Thủy Đạo, ngươi quá mức cẩn thận. Đúng vậy, tuy đại chiến suất bài là loại tông môn thí luyện đơn giản nhất, nhưng bên trong cũng vô cùng tàn khốc, đại đa số người tham dự thí luyện đều đạt tới mười tám tuổi rồi. Có điều, người có thể sống sót chân chính lại thường là những đệ tử nhỏ tuổi kia."
Lý Thủy Đạo cười nhạt.
Những tu sĩ tuổi còn nhỏ lại dám tham gia tông môn thí luyện, điều này có nghĩa là gì?
Nghĩa là thủ đoạn của đám người này vô cùng ngoan độc!
Nếu so về thủ đoạn ngoan độc, đương nhiên hắn có thể sống đến cuối cùng.
Cái này gọi là thiên kiến kẻ sống sót [1]!
[1] : Thiên kiến người sống sót (hay survivorship bias) có thể hiểu nôm na là chúng ta hay nhìn vào những người hay vật đã vượt qua một quy trình chọn lọc nào đó, và tin rằng những gì họ làm có tác dụng giúp họ vượt qua quy trình chọn lọc đó.
Thiên kiến này rất phổ biến qua những bài báo như: “Thói quen của người thành đạt” hay “Sách tỷ phú khuyên đọc”. Các bài báo này đã khiến mọi người nhầm lẫn rằng, nếu người thành đạt có thói quen này nghĩa là thói quen đó giúp họ trở nên thành đạt, nhưng lại không biết rằng có bao nhiêu người khác cũng duy trì thói quen đó mà không thành đạt.