Trước 18 tuổi, con người chỉ phân biệt thành nam và nữ, nhưng sau khi bước qua tuổi 18, nam và nữ sẽ phân hóa thành Alpha hoặc Omega, còn một số người không có sự phân hóa thì trở thành Beta. Do đó, Liên Minh Nhân Loại chia thành tổng cộng sáu giới tính.
Theo luật Liên Minh Nhân Loại, con người trưởng thành ở tuổi 20. Trước khi trưởng thành sẽ không có hiện tượng gọi là thời kỳ động dục, chỉ sau khi trưởng thành mới bắt đầu. Trước đó, hầu hết mọi người chỉ hiểu biết về vấn đề này qua các buổi học sinh lý.
Mỗi môn học của Tư Duẫn đều đạt điểm A+, nên hắn tất nhiên hiểu thời kỳ động dục là như thế nào. Sách nói rằng Omega trong thời kỳ động dục sẽ tỏa ra một loại hương liệu mạnh mẽ có sức quyến rũ mãnh liệt với Alpha, khiến Alpha cũng bước vào thời kỳ động dục. Khi hai người kết hợp, Omega sẽ mang thai và góp phần vào việc gia tăng dân số của Liên Minh.
Sách cũng nói rằng nếu một Omega hoặc Alpha không có bạn đời hay bạn đời tạm thời trong thời kỳ động dục, họ có thể sử dụng thuốc ức chế để vượt qua. Tuy nhiên, việc sử dụng thuốc ức chế lâu dài không được khuyến khích vì sẽ làm giảm khả năng sinh sản thành công. Ngoài ra, Alpha có thể tạm thời ức chế thời kỳ động dục của Omega bằng cách rót pheromone của mình vào sau gáy Omega, gọi là đánh dấu tạm thời.
Nhưng sách lại không đề cập đến trường hợp một Alpha bị biến thành Omega nhờ một loại chất chuyển hóa pheromone chết tiệt nào đó và bước vào thời kỳ động dục thì nên làm thế nào.
Tư Duẫn nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Tạ Thiên Hòa. Lần này rõ ràng không giống như khi họ uống thử nghiệm hóa chất lần trước. Hương liệu đậm đặc mùi sữa đã tràn ngập khắp không gian nhỏ bé khiến Tư Duẫn cảm thấy ngạt thở. Hắnthậm chí còn cảm nhận được bản thân cũng đang dần bước vào thời kỳ động dục.
Muốn áp sát anh, muốn đánh dấu anh... Những suy nghĩ đó như đang cuồng nhiệt bùng cháy trong tâm trí Tư Duẫn. Hắn cố gắng kiềm chế cảm xúc đưa tay đẩy nhẹ Tạ Thiên Hòa.
Tạ Thiên Hòa mở mắt ra, đôi mắt long lanh ánh nước, đôi môi đẹp đẽ mím chặt, trông yếu đuối bất lực mà nhìn hắn.
Tư Duẫn cảm thấy mình sắp phát điên tới nơi rồi.
"Có chuyện gì vậy?" Tạ Thiên Hòa mở miệng, giọng nói khàn khàn của chính bản thân làm anh hơi nhíu mày, hơi thở gấp gáp vì phản ứng mãnh liệt từ cơ thể.
"Cậu bước vào thời kỳ động dục rồi." Tư Duẫn nắm lấy cánh tay anh, nhưng không thả ra.
Tạ Thiên Hòa cảm nhận được vùng da bị chạm vào như bốc cháy. Anh cố gắng tránh đi, nhưng cơ thể lại không tự chủ được mà nghiêng về phía Tư Duẫn.
"Chúng ta... không có thuốc ức chế." Tư Duẫn khó khăn nói.
Tạ Thiên Hòa hiểu rõ, thời kỳ động dục thực sự không giống như lần trước, khi hai người chỉ cố gắng chịu đựng mà qua. Pheromone mùi chanh tỏa ra từ hắn đang ngang nhiên tuyên bố chủ quyền.
"Đánh dấu tạm thời." Tạ Thiên Hòa khàn khàn nói.
Tư Duẫn không trả lời, chỉ nghe theo bản năng kéo anh vào lòng mình, hắn thấp giọng nói: "Xin lỗi."
Ngay sau khi lời xin lỗi phát ra, Tạ Thiên Hòa cảm thấy sau gáy mình đau nhói. Anh theo bản năng muốn tránh đi, nhưng lại bị Tư Duẫn mạnh mẽ giữ chặt đầu.
"Ngoan nào." Tạ Thiên Hòa nghe thấy Tư Duẫn nói như vậy.
Tư Duẫn hơi nghiêng đầu. Người trong lòng hắn mềm mại ngoan ngoãn, hoàn toàn ỷ vào hắn mà không giữ lại chút gì, mặc dù đó chỉ là cảm giác do việc Tạ Thiên Hòa tạm thời trở thành Omega mang lại.
Bên ngoài mưa lớn như trút nước. Làn mưa lạnh lẽo bị gió thổi vào lều làm ướt sũng quần áo của cả hai, nhưng không ai để ý.
Một lát sau, Tư Duẫn ôm Tạ Thiên Hòa, tựa lưng vào cành cây dùng làm khung dựng lều ánh mắt hắn lướt qua cổ sau của người kia, rồi nhanh chóng dời đi vì cảm thấy hơi áy náy.
Người ngoan ngoãn nằm trong lòng hắn khẽ cựa mình. Tư Duẫn không kìm được mà siết chặt vòng tay hơn, xoa nhẹ đầu anh nói: "Đừng động đậy."
"Thả ra." Tạ Thiên Hòa cuối cùng cũng thoát khỏi trạng thái mơ màng, ánh mắt dần trở nên tỉnh táo.
Tư Duẫn vòng tay ôm lấy eo anh, tay siết nhẹ một cái nhân tiện kéo người kia sát vào mình hơn, động tác này khiến Tạ Thiên Hòa gần như nằm nửa người lên hắn, "Cậu chưa học sinh lý à?"
Tạ Thiên Hòa lạnh lùng nhìn chằm chằm vào hắn. Tư Duẫn bị anh nhìn đến phát chột dạ, sợ rằng đầu mình sắp bị đập nát mất bèn đưa tay đặt lên sau gáy anh, ấn đầu người lên vai mình, "Dấu tạm thời của Alpha cần phải chờ đến khi pheromone hoàn toàn thấm vào Omega-"
"Im đi." Giọng nói lạnh lùng, trầm đục của Tạ Thiên Hòa vang lên từ vai hắn.
Tư Duẫn nhìn đôi tai đỏ ửng của anh, không nhịn được cười khẽ: "Được thôi."
Vốn tính cách của Tư Duẫn là sẽ tranh thủ chế giễu anh trong tình huống này, nhưng một dấu tạm thời của Alpha đối với Omega chẳng khác gì việc đóng dấu sở hữu tạm thời khiến Alpha trở nên cực kỳ dịu dàng và chu đáo.
Suy cho cùng, trong tiềm thức của Tư Duẫn lúc này, Tạ Thiên Hòa đã là của hắn, ai dám đoạt anh với hắn thì hắn sẽ liều mạng, đây là bản năng của Alpha.
Người trong lòng dần chìm vào giấc ngủ, Tư Duẫn nhìn cơn mưa ngoài kia một lúc lâu rồi quay đầu thấy nửa khuôn mặt trắng ngần của Tạ Thiên Hòa lộ ra, không kìm được cúi xuống hôn một cái.
Giây tiếp theo Tư Duẫn như bị sét đánh, tâm trạng hắn bỗng bùng nổ sắc màu.
Tôi là ai?
Tôi đang ở đâu?
Tại sao tôi lại hôn Tạ Thiên Hòa?
Dù hắn đã đánh dấu tạm thời cho anh nhưng đó là do hoàn cảnh bắt buộc, còn bây giờ thì khi không lại hôn người ta? Dù Tạ Thiên Hòa tạm thời trở thành Omega, nhưng về bản chất anh vẫn là một Alpha!
Tư Duẫn nhìn Tạ Thiên Hòa như thể trời sập, nhưng một lúc sau hắn lại cảm thấy nhẹ nhõm.
Đúng rồi, đây chắc chắn là tác dụng phụ của dấu tạm thời, là bản năng Alpha gây ra thôi.
Tư Duẫn thở phào, hài lòng gật gật đầu, sau đó lại thản nhiên cúi xuống hôn thêm cái nữa.
Giờ cậu hoàn toàn là của tôi, hôn một cái thì sao chứ?
Cơn mưa lớn kéo dài cả đêm.
Tư Duẫn mơ thấy mình bị một tảng đá khổng lồ đè suốt đêm, khó thở vô cùng. Khi mở mắt ra, hắn thấy trước mặt là một khuôn mặt đẹp trai với đường nét sắc sảo.
Tư Duẫn tưởng mình nhìn nhầm, còn dùng sức nháy mắt vài lần.
Tạ Thiên Hòa mở mắt liền thấy Tư Duẫn đang nhìn mình với vẻ không thể tin nổi.
Hai người cách nhau rất gần, gần đến mức Tư Duẫn có thể nhìn thấy rõ đôi mắt của mình phản chiếu trong mắt Tạ Thiên Hòa, nhưng đó không phải điểm quan trọng.
Quan trọng là, Tạ Thiên Hòa trước mặt cực kì anh tuấn, khí chất lạnh lùng, đôi mắt đen thâm thuý làm hắn theo bản năng cảnh giác dè chừng. Lạnh nhạt đến mức đóng băng luôn người ta.
Omega ngoan xinh yêu của tôi đâu rồi?
"Cậu... trở lại rồi à?" Tư Duẫn hỏi.
"Ờ." Tạ Thiên Hòa đáp.
Hai người nhìn nhau đầy ngượng ngùng, ai nấy vội vàng đứng dậy, lặng lẽ tháo lều tiếp tục lên đường.
Sách có viết, sau khi Alpha đánh dấu tạm thời cho Omega, Alpha sẽ có ham muốn chiếm hữu mạnh mẽ đối với Omega, còn Omega sẽ phụ thuộc Alpha hơn bao giờ hết. Cả hai sẽ quấn quýt không rời, ngọt ngào như mật.
Nhưng sách lại không nói nếu Omega biến thành Alpha thì sẽ thế nào.
Dù thế nào thì cũng sẽ không ngọt ngào như mật.
Tư Duẫn đi sau Tạ Thiên Hòa, nhìn anh dẫn đường phía trước, ánh mắt hắn như đang nhìn một tên cặn bã không giữ lời.
Bản năng thúc giục hắn muốn ôm hôn Omega ngoan ngoãn đáng yêu của mình, nhưng thực tế thì đối phương đã trở lại thành một Alpha có chiều cao và thân hình xấp xỉ hắn.
Tôi là một Alpha mạnh mẽ sắt đá, Tư Duẫn cười nhạt.
Một tiếng sau, Tư Duẫn đi trước dẫn đường, cẩn thận đá văng các chướng ngại trên đường để đối phương không bị vấp ngã. Rồi hắn quay lại hỏi với giọng điệu dịu dàng, "Cậu mệt không, có muốn nghỉ chút không?"
Chắc chắn đây là tác dụng phụ của dấu tạm thời, Tư Duẫn đầy tức tối nghĩ.
"Ừm." Tạ Thiên Hòa đáp nhẹ.
"Ừm!?" Tư Duẫn nhìn anh, hắn muốn nói gì đó nhưng rồi lại thôi, cuối cùng tìm một chỗ sạch sẽ ngồi xuống.
Tạ Thiên Hòa liếc hắn một cái, rồi ngồi xuống cạnh.
"Chân cậu đỡ hơn chưa?" Tư Duẫn cúi xuống nhìn chân anh.
"Vẫn hơi đau." Tạ Thiên Hòa đáp mà mặt không có chút biểu cảm.
Tư Duẫn lo lắng đứng dậy ngồi xổm trước mặt anh, vừa vén ống quần lên vừa nói: "Để tôi xem nào."
Tạ Thiên Hòa liền nắm lấy cổ tay hắn. Tư Duẫn giật mình ngước lên, hai người mắt chạm mắt, đều nhìn thấy sự ngạc nhiên trong ánh mắt đối phương.
Mình đang làm cái mẹ gì vậy hả?
Hai người đồng thời tự hỏi trong lòng một câu hỏi nhức nhối.
Lời tác giả:
Tư Duẫn: Alpha mạnh mẽ sắt đá, tuyệt đối không cúi đầu trước một Alpha nào khác. (Xoay người xem chân bị thương của một Alpha khác) Cậu có mệt hông? Đau hông? Để tôi xem nào.
Tạ Thiên Hòa: Tuy là không cẩn thận biến thành O, nhưng tuyệt đối không phải là người yếu đuối." (Mệt đến mức không muốn nhúc nhích) "Hơi mệt. Có chút đau. Xem cho tôi đi."