Đối A - Quy Hồng Lạc Tuyết

Chương 18

Hầu hết sinh viên ở học viện Duy Hòa đều là Alpha, một phần nhỏ là Beta và Omega. Trong các ngành như Chiến đấu, hầu như không có một sinh viên Omega nào, các Alpha trong ngành này luôn nhìn chằm chằm vào Omega của các ngành khác, các Alpha của các ngành khác thấy thế luôn đề phòng Alpha ngành Chiến đấu như muốn đâm ra thành cái sàng.

Vì vậy, việc Tu An có thể thu hút Omega đến dự thính như nhận được một phần thưởng lớn, dù sao cũng có Omega chịu đến ngành Chiến đấu- Mặc dù họ chủ yếu đến để xem thầy Tu An.

Đáng tiếc là số tiết học của thầy Tu An không nhiều, chỉ có ba tiết mỗi tuần, nên cơ hội để thấy Omega trong Ngành chiến đấu vẫn là quá ít ỏi.

Nhưng mà!

Vào lúc 9 giờ 30 sáng hôm nay, có một Omega xinh đẹp dễ thương đến ngành Chiến đấu, còn đẹp hơn cả Tống Vũ của ngành Y học!

Nghe nói cậu ấy có một mái tóc đen mềm mại, đôi mắt tròn đen bóng, mũi cao, môi hồng, gương mặt nhỏ bằng bàn tay, nhìn thấy Alpha sẽ ngại ngùng cúi đầu xuống...

Quả thật là hình mẫu lý tưởng của Alpha!

Trong vài phút ngắn ngủi, tin tức này lan truyền khắp ngành Chiến đấu như thể có cánh, thậm chí các Alpha từ các ngành khác cũng tìm đến hóng người.

Hình mẫu lý tưởng của các Alpha đang dừng lại trước cửa lớp ba của ngành Chiến đấu!

Nhiều Alpha cố ý hoặc vô tình giả vờ đi qua, giả vờ đi vệ sinh, nói chung chỉ mong muốn được ngắm nhìn thử.

Omega này có vẻ hơi không vui, môi mím lại đứng ở cửa nhìn ra, cúi đầu xuống nắm chặt tay nhỏ, trông có vẻ lo lắng.

Tư Duẫn đang gắng kiềm chế cơn tức giận:...

"Chị dâu! Chị đến tìm anh Tạ à?" Trần Khải đang chuẩn bị vào lớp, thấy hắn thì mỉm cười chào hỏi, "Để tôi giúp chị gọi anh ấy ra nhé."

Tư Duẫn lùi lại một bước, hàng mi dài nhẹ nhàng rung rung, cười một cái thì mắt cũng cong cong theo, "Cảm ơn."

Một đòn phập ngay tim!

Trần Khải hít một hơi lạnh, Omega dễ thương như vậy nếu là Omega của cậu thì cậu chắc chắn sẽ dành những thứ tốt nhất trên thế giới cho đối phương! Anh Tạ thiệt là hạnh phúc!

"Anh Tạ! Chị dâu đến tìm anh nè!" Trần Khải thò đầu vào trong lớp gọi to.

Tạ Thiên Hòa đang ghi chép thì tay run lên, không cẩn thận ấn vào nút xóa, toàn bộ công sức một tiết học cứ vậy đổ sông đổ biển.

Sinh viên trong lớp đột nhiên im lặng, Tạ Thiên Hòa nhận lấy vô số ánh mắt khó chịu.

Tạ Thiên Hòa nheo mắt lại, đứng dậy đi ra cửa lớp.

Tư Duẫn dựa vào tường, mỉm cười nhẹ nhàng với anh, nhìn thế nào cũng không có ý tốt.

"Cậu sao lại đến đây?" Tạ Thiên Hòa cúi đầu nhìn hắn, nhưng chỉ thấy xoáy tóc nho nhỏ và đôi tai hồng hồng.

Tư Duẫn mím môi, nhỏ giọng nói: "Em không có đồ để mặc."

Những Alpha xung quanh nhìn Tạ Thiên Hòa với ánh mắt chỉ trích lẫn khinh thường.

Anh ta lại để một Omega dễ thương đáng yêu thế này phải cầu xin mua đồ cho!

"Cậu không phải có một tủ đồ đầy à?" Tạ Thiên Hòa nhíu mày, "Cậu ra ngoài vì chuyện này?"

Nếu chẳng may gặp phải thời kỳ phát tình hoặc đột nhiên biến trở lại thành Alpha thì sao, hơn nữa việc xuất hiện ở học viện với tư cách là một người lạ rất nguy hiểm.

Nhưng những Alpha xung quanh không hiểu sự tình lại tức giận, nghe xem, Alpha này nói chuyện kiểu gì vậy!

Tư Duẫn ngẩng đầu lên mê mang nhìn anh, nước mắt lặng lẽ đảo quanh nơi khóe mắt, "Anh đang nạt em à?"

Tạ Thiên Hòa bỗng chốc bị chặn họng, mặc dù nhất thời không rõ mục đích của Tư Duẫn là gì nhưng khi Tư Duẫn khóc thì thực sự là muốn anh chết đây mà, anh lạnh lùng đe dọa: "Không được khóc!"

Tư Duẫn bĩu môi, hít một hơi trông như muốn nhịn nước mắt lại, trông rất tủi thân.

Trần Khải đứng bên cạnh không nhịn được nữa, cậu ta lên tiếng cẩn thận khuyên nhủ: "Anh Tạ, chị dâu khó khăn lắm mới đến tìm anh, nhìn xem, quần áo của chị ấy toàn là của anh, hôm qua còn- Đúng không?"

Tạ Thiên Hòa mặt không biểu cảm nhìn Trần Khải.

Cách ký túc xá đến tòa nhà giảng dạy đi bộ chỉ mất mười phút, đi bộ còn không biết đi như thế nào à!

Quần áo hắn mặc là của hắn!

Hôm qua không có chuyện gì xảy ra cả!

Hơn nữa, hắn không phải là chị dâu của cậu!

Nghĩ vậy nhưng Tạ Thiên Hòa không nói gì, chỉ có thể ngăn cơn tức giữ lại ở cuống họng, anh đau đầu nhìn Tư Duẫn, hạ thấp giọng hỏi: "Cậu rốt cuộc muốn làm gì?"

Nhìn thấy biểu cảm bị nghẹn khuất của Tạ Thiên Hòa, Tư Duẫn bên ngoài càng tỏ ra chít chít ủy khuất, chớp chớp mắt một cách mềm mại nói: "Chiều nay anh không có tiết, có thể đi cùng em đi mua sắm không?"

Tiểu nhân trong lòng Tư Duẫn đang chống nạnh cười điên cuồng, tự khen chính mình: Ôi, ông đây thật sự dễ thương đến mức không thể chịu nổi mà!

Các Alpha xung quanh suýt nữa thì tan chảy, từng người gắt gao nhìn Tạ Thiên Hòa, anh mau nói không đi! Chúng tôi sẽ đi thay anh!

Tạ Thiên Hòa mài răng hàm dưới, miễn cưỡng nặn ra một nụ cười, từng chữ từng câu nói: "Đương, nhiên, có, thể."

"Đám người này tụ tập ở đây làm gì vậy? Không đi học à?" Một giọng nói nghiêm khắc vang lên ở hành lang, Tu An ôm một đống tài liệu đi tới.

Các Alpha xung quanh lập tức tán loạn, nhưng lại có không ít Omega không biết từ đâu chui ra, mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào thầy Tu An, còn dám hô to "Chào thầy!"

l Tu An cũng chỉ lạnh nhạt gật đầu, đi đến trước mặt Tạ Thiên Hòa, thấy Tư Duẫn liền nhíu mày sâu hơn.

Tạ Thiên Hòa ngây người chuẩn bị tiếp nhận giáo dục, hoàn toàn không chú ý đến vẻ ngạc nhiên trong mắt Tư Duẫn khi nhìn về phía Tu An.

Tu An chỉ liếc Tư Duẫn một cái rồi nói với Tạ Thiên Hòa: "Nhớ nộp bài kiểm tra vào ngày mai, chú ý nghe giảng."

"Vâng thầy." Tạ Thiên Hòa gật đầu.

Tu An vào lớp, Tạ Thiên Hòa quay lại, nhưng phát hiện ánh mắt hắn vẫn rất tập trung dõi theo y.

"Thầy Tu An thật sự đẹp trai quá đi mất!" Omega bên cạnh thì thầm bàn tán.

"Chuẩn chuẩn, không một Omega nào có thể chống lại một Alpha đẹp trai quyến rũ như thế! Mau mau, nếu không sẽ không còn chỗ ngồi!" Một Omega khác thúc giục bạn mình.

Tạ Thiên Hòa nhìn Tư Duẫn đang "say mê", không Omega nào có thể chống lại à?

Người từng là Alpha giờ biến thành Omega cũng không thể sao?

"Anh Tạ, mau vào lớp đi!" Trần Khải bước vào, "Đừng trì hoãn quá lâu."

Tạ Thiên Hòa gật đầu nói với Tư Duẫn: "Cậu về ký túc xá đi, chiều đi mua sắm."

"Lớp của cậu chỉ cần là học sinh đều có thể nghe phải không?" Tư Duẫn ý đồ hướng nhìn vào trong lớp.

Tạ Thiên Hòa đưa tay ấn lên trán hắn. đẩy người hắn quay lại, anh nghiêm túc nói: "Không, chỉ có chúng ta ở ngành Chiến đấu mới được nghe."

"Ồ." Tư Duẫn hơi thất vọng gật gật đầu.

"Mau lên mau lên, khó khăn lắm mới đến học lớp Chiến đấu, đến muộn thì sẽ không còn chỗ ngồi." Omega đi qua hứng khởi kéo bạn mình, "Nếu đến muộn thì chỉ có thể đứng thôi."

"Vậy thì tôi cũng chịu, ngành Y hoàn toàn không có Alpha nào đẹp..."

Tư Duẫn nhướng mày, "Chỉ có ngành Chiến đấu mới được nghe à?"

Nói xong, Tư Duẫn vén tay áo quá dài của mình, tự tin sải bước vào lớp.

Tạ Thiên Hòa vô thức nhíu mày, đi theo sau.

Chỗ ngồi của Tạ Thiên Hòa ở giữa lớp, bên cạnh hai chỗ ngồi vừa khéo đều trống. Tư Duẫn ngồi bên phải của anh, nhìn lên bục giảng với vẻ mặt ngẩn ngơ.

Tạ Thiên Hòa gõ nhẹ lên bàn trước mặt hắn.

Tư Duẫn quay đầu nhìn anh, đôi mắt tròn xoe mơ màng, "Có chuyện gì vậy?"

Tạ Thiên Hòa nghiêm túc nói: "Nhớ kĩ, cậu là một Alpha cao lớn uy mãnh."

Tư Duẫn: "??"

"Thiên Hòa, bên này có ai ngồi không?" Một giọng nói nhẹ nhàng cắt ngang cuộc đối thoại của họ.

Tống Vũ đứng bên cạnh mỉm cười dịu dàng.

"Không có." Tạ Thiên Hòa đáp.

Tống Vũ để đồ xuống ngồi xuống, nghiêng đầu cười với Tạ Thiên Hòa: "Tôi nghe nói bài giảng của thầy Tu An rất được ưa chuộng,nên đến nghe thử."

"Ờ." Tạ Thiên Hòa lạnh nhạt đáp.

Tư Duẫn ngồi ở bên nhìn Tống Vũ đang một mạch dựa sát về phía Tạ Thiên Hòa, hắn cảm thấy không vui liền ôm chặt tay Tạ Thiên Hòa, còn nhỏ giọng hỏi: "A Hòa, người này là ai?"

Tạ Thiên Hòa khẽ nhếch môi phối hợp nói: "Tống Vũ."

Nụ cười trên mặt Tống Vũ có phần cứng lại, lúc này mới chuyển hướng nhìn Tư Duẫn, sự kinh ngạc không giấu nổi dưới đáy mắt: "Cậu là?"

Tư Duẫn bị ánh nhìn của cậu ta làm cho lạnh sống lưng, một cảm giác lạnh lẽo từ chân chạy lên tim, hắn theo bản năng ôm chặt tay Tạ Thiên Hòa, giọng điệu cực kỳ giả tạo: "Tôi là bạn trai của A Hòa."

Tạ Thiên Hòa nhíu mày, phát hiện Tư Duẫn đang hơi run thì hỏi nhỏ, "Sao vậy?"

Tư Duẫn hít một hơi thật sâu, "Chỉ cần nghĩ đến việc anh có một bạn trai xuất sắc như em thì em không thể kiềm được xúc động."

Tạ Thiên Hòa: "......"

Tống Vũ: "......"

"Được rồi các bạn học, chúng ta bắt đầu tiết học." Giọng nói trầm và nghiêm khắc của Tu An vang lên, lớp học lớn lập tức im lặng, không chỉ có chỗ ngồi đầy ắp mà phía sau còn có nhiều hàng đứng nghe giảng.

Đa phần là Omega mê nhan sắc đến nghe.

Sự chú ý của Tư Duẫn lập tức bị Tu An thu hút, trong khi Tạ Thiên Hòa, người thường chăm chú nghe giảng thì hôm nay lại có phần không chú ý.

Tư Duẫn có phần quá nghiêm túc, không giống như đang nghe giảng, mà lại như đang quan sát Tu An một cách suy tư.

Ở bên kia, Tống Vũ cũng nghe rất chăm chú, thỉnh thoảng ghi ghi chép chép.

Tạ Thiên Hòa xoay xoay cây bút trong tay, dừng lại một chút rồi lấy ra một cây bút đưa Tư Duẫn, anh nhẹ nhàng gõ nhẹ lên bàn.

"?" Tư Duẫn bớt chút thời gian đem đầu quay lại nhìn anh.

"Cho cậu." Tạ Thiên Hòa không nhìn hắn, anh vẫn ngồi thẳng, mắt dán vào Tu An, biểu cảm không chút thay đổi vẫn rất lạnh nhạt.

"Ò." Tư Duẫn cầm bút, chống má tiếp tục "chìm đắm" thầy Tu An.

Tạ Thiên Hòa có phần không hiểu mà quan sát Tu An, chiều cao trung bình trong số Alpha, dáng người cũng ổn, không đẹp bằng Tư Duẫn khi còn là Alpha, vậy Omega thích thầy ấy ở điểm nào?

Nói chính xác thì Tư Duẫn thích y ở chỗ nào vậy?

Nhưng mà, ngay cả khi Tư Duẫn bây giờ là Omega, bên trong vẫn là một Alpha, sao lại có thể thích một Alpha như Tu An được chứ?

Biểu cảm trên mặt Tạ Thiên Hòa bỗng cứng lại.

Mình con mẹ nó.. Nghĩ quái gì vậy?

Trần Khải ngồi phía trước đột nhiên quay lại, giơ ngón tay cái về phía anh, dùng khẩu hình nói: "Anh Tạ quá trâu bò!"

Tạ Thiên Hòa nhìn cậu ta đầy khó hiểu.

Trần Khải ra hiệu cho anh bằng cách hất hất cằm, lúc này Tạ Thiên Hòa mới chú ý thấy nhiều Alpha trong lớp đang nhìn mình với ánh mắt vừa ghen tị vừa ngưỡng mộ.

Bên trái anh là Omega xinh đẹp dịu dàng đứng đầu lớp, bên phải là Omega đáng yêu dễ mến, trong số những Alpha độc thân thì thật sự rất nổi bật.

Nhưng người bên trái này được cho là chỉ thích Omega, còn người bên phải này thực ra có thể đánh nhau ba trăm hiệp với anh.

Tạ Thiên Hòa:...Vui mới là lạ.

"Cậu có thấy thầy Tu An là một Alpha đẹp trai không?" Tư Duẫn vuốt cằm hỏi nhỏ.

Tạ Thiên Hòa mặt vô cảm, anh không muốn bàn về việc một Alpha có đẹp trai hay không với một Alpha khác- Này cũng quá không bình thường rồi.

"Đẹp cũng chẳng liên quan gì đến cậu." Dựa theo tình bạn giữa hai người, Tạ Thiên Hòa cố gắng đánh thức lý trí đang lạc lối của bạn mình.

"Đương nhiên có liên quan, tôi thấy hai người khá thân, cậu có số điện thoại của thầy ấy không?" Tư Duẫn cười cười, thoạt nhìn vui vẻ một cách khó hiểu.

"A Hòa, sau giờ học cậu có rảnh không? Tôi mời cậu và bạn trai cậu đi ăn nhé." Ánh mắt Tống Vũ dừng lại trên gương mặt trắng trẻo dễ thương của Tư Duẫn, say mê không thể che giấu.

Tạ Thiên Hòa mặt không biểu cảm mở sổ ghi chép, bắt đầu chăm chú nghe giảng.

Chăm chú đến mức không thể nghe thấy những người xung quanh nói gì.

Học tập thật thú vị, tôi yêu việc học.

Tác giả có điều muốn nói:

Tư Duẫn: Anh đang nạt em? Anh dám nạt em!? Hức hức~ (Nội tâm: Đệt mẹ, đợi tôi trở lại sẽ đập nát đầu của cậu.)

Tống Vũ (say mê): Có thể ăn cơm riêng với bạn trai cậu hông?

Tư Duẫn (mặt đầy hứng thú): Cậu có số liên lạc của thầy Tu An hông?

Tạ Thiên Hòa:...Thỉnh mấy người tỉnh táo lại đi.

#Hóa ra tôi chỉ là một công cụ #Tôi nên làm gì để cứu bạn cùng phòng của mình #Tại sao Tư Duẫn lại như vậy.
Bình Luận (0)
Comment