Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 528 - Q5 - Chương 011: Đêm Nay Không Ngủ.

Q5 - Chương 011: Đêm nay không ngủ. Q5 - Chương 011: Đêm nay không ngủ.

Hai người tản bộ trong gió đêm, thời gian khuya lắm rồi, tới trước một cái nhà nghỉ, hai người tâm ý tương thông dừng lại, Dư Tội hỏi:” Hay là nhà này nhé.”

“ Được, tôi cũng mệt rồi.” Lâm Vũ Tịnh ánh mắt mê ly:

Giống rất nhiều đôi nam nữ khác, mang chút hơi men vào thuê phòng, lên lầu, cửa vừa mới đóng lại, Lâm Vũ Tịnh tựa hồ không thể chờ đợi hơn được nữa, ôm lấy Dư Tội, hai người chìm trong nụ hôn dài, nụ hôn khơi lên lửa dục hừng hực.

Lâm Vũ Tịnh thô bạo, không cho Dư Tội kháng cự, cô cởi quần áo của y, rút thắt lưng của y, có tựa hò có khao khát cần cấp thiết được giải tỏa, giống mọi lần Dư Tội bị cô ném lên giường, sau đó dùng ánh mắt trêu ghẹo nhìn hạ thể nhô lên cao của Dư Tội:” Đó là sở trường duy nhất của cậu đấy.”

Dư Tội chuẩn bị sẵn sàng dâng hiến rồi, Lâm Vũ Tịnh lại không nhào tới như mọi khi, từ từ cời từng cúc áo sơ mi lại từ từ cởi áo lót màu xanh da trời, nhìn Dư Tội hau háu thèm thuồng, lại xấu hổ đưa một tay ra che mắt y, nhưng dùng tốc độ cực chậm cởi quần, khoe ra cặp chân dài miên mang bất tận, khẽ hỏi:” Tôi có đẹp không?”

Nhà nghỉ rõ ràng rất biết phục vụ, ánh đèn màu dìu dịu không quá sáng, khiến thân thể trần truồng cao lớn của cô như tỏa sáng, Dư Tội nuốt nước bọt, mãi mới gian nan gật đầu:” Đẹp.”

Nụ cười thẹn thùng của giai nhân làm người ta ngây ngất, Dư Tội ngồi lên ôm lấy, khẽ hôn lên cánh môi còn hơi men, dần dần hai người ôm nhau, ngã xuống chiếc giường trắng muốt, tiếp đó là khúc giao hưởng hoan ái vô tận.

Đèn trong phòng vẫn sáng.

Chẳng rảnh quan tâm bây giờ là mấy giờ, Dư Tội mệt mỏi hưng phấn gối đầu nhìn gian phòng tắm trong suốt, trong làn hơi nước mịt mù là tấm thân trắng như tuyết, một trải nghiệm rất kích thích. Có chút trái với lẽ thường, trước kia hai người rất truyền thống, tắt đèn chùm chăn lên rồi mới làm bừa, nhưng lần này lại lặng lẽ nhìn nhau, giống như hòa làm một, khiến Dư Tội quyến luyến mãi.

Nước dừng rồi, cô ấy đang lau người, tiếng cửa kính kêu kin kít, Lâm Vũ Tịnh quấn tóc đi ra, giống như chưa tận hứng, nửa nằm nửa ngồi trên giường, cho rằng Dư Tội đã mệt, ra lệnh:” Đừng có ngủ, chúng ta nói chuyện đi.”

“ Nói chuyện gì?” Dư Tội ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng của sữa tắm kết hợp mùi thân thể nữ nhân, rất dễ ngửi sán tới:

Lâm Vũ Tịnh dùng một ngón tay ấn y xuống:” Vẫn còn muốn khiêu chiến sao?”

“ Không muốn.” Dư Tội lập tức ngoan ngoãn ngay, làm nữ nhân đạt cao trào thì dễ, chứ thỏa mãn thì khó nói lắm:

“ Vậy nói chuyện cùng tôi đi ... Nói chuyện ở quê ấy, có phải thích lắm không, tôi rất muốn tới một chuyến mà không có thời gian ...” Lâm Vũ Tịnh nằm nghiêng người, một tay vòng quanh cổ Dư Tội, có chút áy náy hỏi, suốt thời gian Dư Tội xuống quê, cô chưa tới được một lần, ngược lại nghe trong đội kể, Dư Tội thường xuyên lên thành phố đứng đợi cô trước cổng đơn vị:

Ánh mắt đó tựa như lưu luyến, tựa hồ có loại không muốn xa dời, lòng Dư Tội máy động, tùy ý nói:” Có gì mà nói, toàn là chuyện khủng bố, vốn đi tìm vài con trâu thôi, thế nào mà tìm tới tận Hải Nam, vốn thử tra vụ án treo bao năm, thiếu chút nữa chết dưới sông ... Nghĩ mà sợ.”

“ Cậu quá cảm tính, cái nghề này của chúng ta là phục tùng mệnh lệnh, cậu cứ thích làm chuyện khác người, húc đầu vào tường còn trách ai?” Lâm Vũ Tịnh khẽ vuốt ve gò má của Dư Tội trách:

Nói tới đó Dư Tội có chút lúng túng, công tác chưa quyết, dù y không để ý, nhưng người quan tâm y để ý, làm cái gì cũng chẳng đi tới đâu, xấu hổ lắm chứ, nhất là đối diện với bạn gái.

Lâm Vũ Tịnh thấy y trầm tư, đưa tay vuốt thẳng lông mày của y, khẽ nói:” Tôi kể cho cậu một chuyện khủng bố cho cậu nghe nhé?”

“ Được.”

“ Cậu không sợ à?” Lâm Vũ Tịnh buông tay ra ngồi dậy:

“ Tôi sợ người, không sợ ma.”

“ Được, tôi kể cho cậu nghe nhé ...” Lâm Vũ Tịnh hít sâu một hơi, hết sức nghiêm túc nói: “ Tôi có thai rồi.”

“ C …” Dư Tội kinh hãi bật dậy tức thì, mồm phải há ra mấy lần mới điều khiển nổi:” Chị nói gì thế?”

“ Tôi có thai rồi, chính là cái lần hai tháng trước.”

Dư Tội nhìn Lâm Vũ Tịnh không hề giống nói đùa, toàn thân đờ ra như tượng, đột nhiên "rầm" một cái, ngã lăn xuống giường, úi da một tiếng, rồi rít bò lên: “ Chị, chị có thai?”

Ở trên giường Lâm Vũ Tịnh tựa xấu hổ chùm chăn, Dư Tội tay run run kéo xuống, phát hiện ra cô đang ôm chặt miệng, ra sức nhịn cười, trái tim đập quá giới hạn của y mới dần lắng xuống, toàn thân đẫm mồ hôi.

“ Có thể khiến cậu sợ ngã xuống giường, đúng là khủng bố.” Lâm Vũ Tịnh cười suốt, nhìn bộ mặt đần thối của Dư Tội, đến khi y mấp máy môi định hỏi gì, cô nói trước:” Lúc nãy Tằng Nam dạy tôi đấy, cô ấy bảo dùng cách này thử xem nam nhân có hợp làm chồng không, thử trăm lần chuẩn cả trăm.”

Hả, thử có thích hợp làm chồng không? Dư Tội ngượng ngùng:” Vậy ... Hình như không hợp cách?”

“ Không, sợ như thế là miễn cưỡng hợp cách.” Lâm Vũ Tịnh cười mãi, Dư Tội thì không nói lên lời, cô cũng thấy cười hai quá, đưa ngón tay quệt chóp mũi Dư Tội: “ Giận à?”

“ Không ... “ Lập gia đình với Dư Tội mà nói luôn chuyện xa xôi, nhưng đột nhiên bị trò đùa của Lâm Vũ Tịnh làm khơi lên khao khát ẩn sâu trong lòng, đó là một gia đình trọn vẹn, vì thế có chút kích động nói:” Chị Lâm, cho em chút thời gian nhé, em thế nào cũng phải chuẩn bị ngôi nhà đàng hoàng mới cưới chị chứ.”

Lâm Vũ Tịnh ngờ ra không ngờ chỉ đùa mà đột ngột nhận một lời hứa hẹn như thế, má đỏ lên không biết ứng phó thế nào, trốn trong chắn:” Đừng nói lời dễ nghe ... Thành thật khai ra, khi tôi không có nhà, có phải nhòm ngó nữ nhân khác không?”

“ Đúng.” Dư Tội thừa nhận thẳng thắn:

“ Cậu dám to gan vậy à, vậy đã thành công chưa?” Lâm Vũ Tịnh ngồi dậy, nửa giống như ghen, nửa giống một câu nói đùa:

Dư Tội nhẹ nhàng nói:” Mỹ nữ có thể khiến nam nhân nảy sinh ý định méo mó thì nhiều lắm, nhưng làm em động lòng chỉ một mình chị thôi.”

“ Xì ...” Lâm Vũ Tịnh tỏ vẻ không tin, nhưng rõ ràng rất thích nghe lời này, ôm Dư Tội cùng nằm xuống:

“ Chị, khi nào chị đi?” Giọng Dư Tội gần như không nghe thấy:

“ Cậu nói gì?” Lâm Vũ Tịnh khẽ run lên:

“ Khi nào chị đi?” Dư Tội lặp lại lần nữa, nhìn cô rất chăm chú:” Đừng nói dối, chị không biết nói dối.”

Lâm Vũ Tịnh dùng cả hai tay ôm mặt Dư Tội, đôi mắt chứa đựng muôn vàn yêu thương quyền luyến:” Cậu đoán được sao?”

“ Còn phải đoán à, thường bao nhiêu lần chị cũng không thỏa mãn, lên giường là giày vò em đủ trò, không như lần này, vậy là chị sắp đi rồi, hơn nữa còn đi rất lâu.” Dư Tội kéo tay Lâm Vũ Tịnh xuống, để bên miệng hôn nhè nhẹ:

Phán đoán chuẩn xác đó làm Lâm Vũ Tịnh vừa xấu hổ lại luống cuống, không trả lời, cứ si dại nhìn Dư Tội, hai người họ tới với nhau qua một cơn cảm nắng, sau đó là gắn bó vì tình dục, tựa hồ không có quá nhiều tình cảm, nhưng bây giờ cô vô tình phát hiện đã tích tụ nhiều thứ bận lòng như vậy rồi.

Dư Tội không hỏi nữa, y biết đây là đêm trước kia biệt ly, sau đêm nay lại phải dày vò trong nhớ nhung, còn không biết tới bao giờ.

Vì Thế Lâm Vũ Tịnh cởi khăn tắm ra, ôm Dư Tội, hôn rất ôn nhu, như muốn tận hưởng từng giây từng phút còn lại bên nhau.

Đêm hôm đó là một đêm không ngủ.

Rạng sáng, Lâm Vũ Tịnh lặng lẽ thức dậy, mặc chỉnh tề, cô định lặng lẽ rời đi, nhưng trong bóng tối nghe thấy tiếng Dư Tội:” Em tiễn chị.”

Cô không trả lời, hai người im lặng rời nhà nghỉ, không lâu sau, Lâm Vũ Tịnh mang từ nhà ra một túi du lịch lớn, ngồi sau xe taxi, nhìn Dư Tội, nắm tay y, không nói gì tới tận chỗ tập hợp.

Điểm tập hợp là cơ sở huấn luyện thuộc vũ cảnh, trong bóng đêm đỗ một chiếc xe khách lớn, trong chiếc xe bật đèn lờ mờ, chắc có nhiều đồng chí ngay cả họ cũng không biết sắp đi đâu, ở chiến tuyến này có rất nhiều đồng nghiệp đáng tôn kính, nhưng không đáng học theo, bọn họ đa phần sống mà cả tên mình cũng phải che dấu.

Xuống xe cách một quãng, Dư Tội bảo lái xe taxi đợi, xách hành ly ra cho Lâm Vũ Tịnh, đi được vài bước, cô dừng lại nói nhỏ:” Đừng tiễn nữa, có kỷ luật.”

“ Em biết, vậy chị bảo trọng.” Dư Tội gật đầu:

“ Đừng buồn như thế, cười một cái cho chị xem nào.” Lâm Vũ Tịnh ghé mặt tới trêu đùa:

Dư Tội cười, Lâm Vũ Tịnh ôm y, đặt lên môi một nụ hôn thật cuồng nhiệt, sau đó đẩy mạnh ra, vẫy tay chạy về phía điểm tập hợp, bóng người biến mất trong xe.

Không lâu sau, thêm vài người nữa tới, xe ầm ầm khởi động, chở theo nỗi nhỡ nhung của Dư Tội đi tới phương xa không rõ tên, càng đi càng xa, tới khi không còn thấy đâu nữa.

…..

Cuối Hắc Oa, Tằng Nam cũng dùng trò này thử Giản Phàm, đoạn này coi như lời giải thích vì sao Tằng Nam không có thai.

Bình Luận (0)
Comment