Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 529 - Chương 012: Không Còn Ai Để Chọn. (1)

Chương 012: Không còn ai để chọn. (1) Chương 012: Không còn ai để chọn. (1)

Trung tâm kỹ thuật thông tin cục công an thành phố Đại Nguyên.

Đó là khu nhà do ba tòa nhà nối liền nhau, có chín tầng, cụ thể là thuộc về đơn vị nào, rất nhiều người trong nghề cũng không rõ, bởi vì cần kết nối thông tin, nên ban điều tra kinh tế, điều tra mạng, huấn luyện kỹ thuật, đều đặt ở nơi này. Ví thế đơn vị thuộc cục công an có quy cách không cao này dần dần thành trọng điểm, đầu tư luôn đặt hàng đầu, rất nhiều người còn nghĩ là đơn vị trực thuộc sở tỉnh.

Đi vào sân, qua trạm gác, đại sảnh sáu cánh cửa, phải tìm rất lâu mới thấy lối cần vào, đăng ký điện tử, quét vân tay, làm người tới đây cảm thụ được không khí của công nghệ hiện đại, rời cầu thang Sử Thanh Hoài xem PDA trong tay, trên có lý lịch đơn giản của Lý Mân.

Lý Mẫn, nữ, 32 tuổi, tốt nghiệp học viện kỹ sư thông tin, hai bằng đại học, trong cải cách kỹ thuật điều tra toàn tỉnh, viết một phần mềm phân loại rà soát thông tin, vinh dự được phần thưởng cá nhân loại ba, được hàm cảnh đốc cấp hai, đãi ngộ cấp chính khoa.

Đây là một lý lịch rất hoàn mỹ, nếu lý lịch này mà là nam giới thì đã thành nhân tuyển số một trong lòng Sử Thanh Hoài rồi, nhưng lại là nữ, thể trọng lại còn vượt chuẩn một cách nghiêm trọng, căn bản không thích hợp với công tác thực địa. Nếu chẳng phải đi tới đâu thất bại tới đó thì đoán chừng hắn còn chẳng tới thử chiêu mộ.

Có lẽ căn bản không có khả năng, hắn chỉ mang một phần vạn hi vọng mà thôi.

Tìm được đồng chí phụ trách, hắn không nói rõ mục đích, chỉ lấy danh nghĩa sở tỉnh, muốn gặp đồng chí Lý Mân, phía trung tâm tin tức cho rằng là cán bộ điều tra, không dám chậm trễ, dẫn Sử Thanh Hoài tới phòng công tác, sai người thông bao cho Lý Mân đang không biết bận rộn ở đâu.

Hoàn cảnh rất tốt, Sử Thành Hoài ngồi ở văn phòng của Lý Mân, là một ô ngăn cách bằng kính, toàn bộ đại sảnh trong suốt, có thể nhìn thấy cảnh sát làm công tác phía sau, khắp phòng đều nghe thấy tiếng gõ bàn phím rào rào, những khuôn mặt cúi thấp, có điều còn rất trẻ. Trên những chiếc bàn thi thoảng thấy cái cây nhỏ, thậm chí là ảnh thú cưng, bằng đó chi tiết cũng có thể thấy đây là đội ngũ rất trẻ, làm Sử Thanh Hoài bị không khí trầm lắng trên tỉnh làm già trước tuổi cảm giác được chút tươi trẻ.

Người phụ trách bị hắn đuổi đi rồi, Sử Thanh Hoài ngồi ở ghế của Lý Mẫn, cảm nhận thử một chút, đúng là được đặc ghế, ghế rất rộng, nghĩ tới một cô gái thể trọng trăm cân ngày ngày ngồi đây ra lệnh, hắn không mường tượng được sẽ thế nào.

Cảnh tượng đó sẽ như thế nào nhỉ?

Trong thời gian chờ đợi, bệnh cũ của Sử Thanh Hoài phát tác, bắt đầu phân tích, bàn làm việc rất lớn, máy vi tính chiếm 1/3 diện tích, có cái cốc hình hoạt hình, một ít thức ăn vặt, toài loại dễ gây béo, phía bên trên laptop dán chi chít giấy ghi chú xanh đỏ, còn có ảnh mấy soái ca, khẳng định không phải bạn trai, chắc diễn viên người mẫu gì đó, ở phương diện này hắn không biết.

Nghiêng đầu sang thấy áo khoác lớn màu hồng bằng nỉ, đối với đơn vị công tác sau rèm này, yêu cầu trang phục không nghiêm ngặt lắm, song hoa hoét thế này hiếm có.

Đây là cô gái nhiệt tình phóng khoáng, tính cách sáng sủa, thái độ sống tích cực.

Sử Thanh Hoài đưa ra phán đoán đơn giản, tuyệt đối chính xác, nói tích cực còn là nhẹ, phải nói là phố trương, chứ thứ trang phục lòe loẹt này người thường không dám mặc đi làm.

Thích ân nhạc tiết tấu nhanh, phương tiện giải trí tương đối ít, trong tính cách có thành phần tự luyến, hẳn là cô gái lãng mạn ... Sử Thanh Hoài tổng kết từ từng chi tiết phát hiện ra, không tệ tí nào, song vấn đề ở đâu nhỉ?

À phải rồi, là thể trọng, nếu như toàn bộ cá tính của một tài nữ lại gán lên người cô gái béo phì, phải chăng sẽ cảm thấy rất quái dị?

Vậy thì sẽ có sai lệch rồi, vì trước khi gặp hắn đã có định vị về mục tiêu, Sử Thanh Hoài mỉm cười, lòng nhắc bản thân phải công tâm, nếu như nhìn bằng ánh mắt thành kiến sẽ không thấy được sự thực.

Có người tới rồi, nhìn thể hình là Sử Thanh Hoài biết ngay là Lý Mân.

Oa, một cô gái thật là béo, cảnh phục mặc trên người không biết tốn bao nhiêu mét vải, người gần như rộng bằng lối đi, vừa mới vào cửa đã hô:” Thỏ Con, in một bản đưa tới cho đại mỹ nữ lãnh đạo của chúng ta.”

Một chàng cảnh sát gày gò đáp lời, kính lễ rồi chạy tới phòng khoa trưởng Lương.

Đi tới giữa phòng, Lý Mân vỗ tay đen đét:” Này này, chú ý, tôi nói vài câu, công tác cập nhật kho thông tin tội phạm tháng này đã bắt đầu, tiếp theo đó, giải cứu địa cầu cùng với mỹ nữ soái ca trên hành tinh này dựa vào mọi người cả đấy ... 5ting!”

Tiếng cười nghiêng ngã, có người đòi phần thưởng, đòi nghỉ phép, Lý Mẫn nói tiếp:” Không thành vấn đề, cứ định vị chuẩn xác nhà hàng mới mở tháng này, tra rõ thông tin, sau đó chị dẫn mọi người đi.”

Tiếng vỗ tay rào rào, xem ra cơ sở quần chúng của cô gái này không tệ, đi qua hành lang có người giơ tờ giấy ghi "Xin bao nuôi", bên thêm tờ "xin đi cùng", Lý Mân chỉ tay:” Nhận, lái xe.”

Chỉ bên phải: “ Nhận luôn, pha trà rót nước.”

Hung hãn nói vài câu, đám cảnh sát nam tỏ ra hạnh phúc khoa trương, Sử Thanh Hoài mỉm cười, đúng là phán đoán của mình sai lầm, đây không phải loại hình lãng mạn mà là nữ vương.

“ Chủ nhiệm Lý, có đồng chỉ trên tỉnh xuống tìm chị.” Có chàng trai báo:

“ Thông báo rồi, đang định đi gặp ... Á ...” Lý Mân nhìn thấy có người ngồi ở vị trí của mình, nghiến răng mắng:” Sao không nói sớm, đồ chết tiệt.”

Vừa mắng vừa xoay người, cười thật tươi chạy rầm rập về phía chỗ làm việc, Sử Thanh Hoành đứng lên nhường lại ghế đặc chế, Lý Mân kéo rèm nhựa, câu đầu tiên là:” Sở tỉnh có nhiệm vụ à?”

Thông thường trực tiếp tìm tới nơi cơ bản là nhiệm vụ, hoặc là hiệp trợ điều tra, phân tích tin tức, đây là nơi có thể bao phủ tới mỗi người nạp thuế của tỉnh.

Chớp mắt một cái đã trở nên nghiêm túc thế này, Sử Thanh Hoài thấy không nhẹ nhàng như trước nữa, lấy công văn ra đưa cho Lý Mân:” Xin đồng chí mười phút thôi, xem qua một lượt đi.”

Lý Mân hồ nghi nhìn Sử Thanh Hoài, sau đó nghiêm túc lật xem văn kiện có đóng dấu bảo mật.

Sử Thanh Hoài cuối cùng có cơ hội nhìn kỹ nữ lãnh đạo béo này rồi, thực sự quá béo, mặt tròn, hai cằm, môi dầy, dấu vết trang điệm rất đậm, mái tóc uốn cong, son môi tô đỏ rực, mang tới cảm giác vừa đáng yêu lại vừa buồn cười, không tưởng tượng ra được năm xưa sao lại tuyển vào, hoặc năm xưa không ghê thế này.

Có điều lạ là hắn không có ác cảm, vì vẻ mặt nghiêm túc của đối phương, nhưng mà chuyện tuyển cô gái này, hắn vẫn đặt dấm chấm hỏi.

Xem xong rồi, rất nhanh, Lý Mân tán thưởng:” Rất tốt, có tầm nhìn đấy.”

Giọng điệu rất giống lãnh đạo khen ngợi cấp dưới, ít nhất được khen rồi, Sử Thanh Hoài mừng rỡ vì gặp được tri kỷ:” Thật sao?”

“ Nếu như thực thi kế hoạch này sẽ giảm bớt rất nhiều độ trễ của thông tin hậu thuẫn và phản ứng thực địa, đối với vụ án có yêu cầu thời gian và độ chuẩn xác sẽ được nâng hiệu suất lên rất nhiều ... Ví như vụ án bắt cóc hoặc là tội phạm mạng cần phân tích lượng lớn tin tức và phản ứng tức thì.” Lý Mân thấy Sử Thanh Hoài hớn hở ra mặt, cô cũng cười, nói thẳng: “ Anh ra nhiệm vụ đi khoa trưởng Sử, đứng thấy chúng tôi quản lý đội ngũ tương đối lỏng lẻo, nhưng ở lĩnh vực chuyên môn đều là người ưu tú, chỉ cần là thứ liên quan tới thông tin thì đều không làm khó được họ đâu, không cần ra khỏi cánh cửa này có thể tìm hiểu bảy tám phần tài sản một người ... Đương nhiên là ra ngoài thực địa thì không được.”

Bình Luận (0)
Comment