Tiêu Mộng Kỳ vừa dứt lời, bốn người chẳng ai bảo ai mà gần như đồng thanh:” Không được.”
Dư Tội mặt tức thì khó coi hết sức, y chẳng ham hố gì chức tổ trưởng này, trong tổ toàn kẻ kiêu ngạo khó bảo, nhưng bị phản đối như vậy, ai mà không tức, quay sang cãi nhau với người trong đội, gằn giọng:” Đây là kiến nghị hợp tình hợp lý, vì sao không được?”
“ Ít tuổi nhất.” Tào Á Kiệt phản đối, lý do rõ vớ vẩn:
“ Tôi có tuổi nghề cao nhất.” Lý Mân muốn làm tổ trưởng, tính cách cô thuộc loại hình nữ vương, không muốn ở dưới người khác:
“ Hành tích học tập kém nhất.” Thử Tiêu cười gian:
Du Phong không kích thích Dư Tội, song đứng về phía mấy người kia.
Không phải là nhắm vào Dư Tội, cho dù ai nhận được đề nghị làm tổ trưởng cũng sẽ bị những người khác phản đối, cái tập thể này có ai không phải cao thủ trong lĩnh vực của mình, chẳng ai phục ai, cả Sử Thanh Hoài với họ mà nói chỉ là “đại bảo mẫu” thôi. Dư Tội nhìn một vòng: “ Các anh chị em ... Chúng ta không nên nội chiến, nếu không sẽ bị thế lực bên ngoài lợi dụng.”
“ Anh nói tôi chứ gì?” Tiêu Mộng Kỳ nhạy cảm xen vào:
Dư Tội cười không đáp, hàm ý rõ ràng, những người khác nghĩ một lúc, tạm thời không tranh cãi chuyện này nữa, chuyện bị hành hạ một tuần qua còn chưa làm rõ, nhưng mà khẳng định mỹ nữ này không vừa đầu.
Tiêu Mộng Kỳ khoanh tay trước ngực, đi qua đi lại, mỹ nữ có vẻ một kế không thành lại nảy ra kế khác: “ Chơi một trò chơi nữa, được không? Lần này tôi cho mọi người một vụ án thực sự xảy ra, ai có thể giải được, tôi sẽ kiến nghị khoa trưởng Sử, thăng lên làm tổ trưởng.”
Quá đồng ý, ở đây luận trí tuệ chẳng ai phục ai cả, chỉ Dư Tội nhíu mày.
“ Sao thế đồng chí Dư Tội, không dám à?”
“ Khích tôi vô ích, cô hái đào trên cây của chúng tôi, lại đặt trước mặt dụ chúng tôi.” Dư Tội nhắc nhở mấy người kia, ai là tổ trưởng chúng ta có thể tự quyết:
Thử Tiêu tỉnh ngộ:” Đúng rồi, chúng ta chẳng cần làm gì, sớm muộn cũng phải đưa ra tổ trưởng.”
Tiêu Mộng Kỳ bị vạch mặt cũng không cuống, còn vui vẻ nói như chỉ là mình chỉ đùa:” Phân tích hay quá, chút mưu đồ nhỏ của tôi bị hai người phá rồi, vậy phải làm sao giờ?”
Mắt hơi cong lên, nụ cười như hoa, Thử Tiêu chao đảo:” Chúng, chúng tôi ...”
Khụ khụ, Lý Mân và Tào Á Kiệt đồng loạt ho, sợ tên này không cầm lòng được làm ra chuyện xấu mặt đội ngũ, Thử Tiêu giật mình, không dám nói nữa.
Hắn không dám, Tiêu Mộng Kỳ dám:” Muốn tôi lấy thân báo đáp sao?”
Thử Tiêu từng mắt, cô nàng này thật hung hãn, thế mà cũng dám nói, Lý Mân lè lưỡi, cô còn chưa tới cấp độ này, thật không thể đánh giá qua bề ngoài, chỉ là trò đùa này quá lớn rồi.
Tiêu Mộng Kỳ càng trêu:” Có chắc là muốn thế chứ? Tôi ra đề sẽ càng khó hơn đấy.”
Thử Tiêu nhìn Dư Tội, Dư Tội lắc đầu:” Đứng nhìn tôi, tôi nuôi không nổi đâu, Thử Tiêu, anh đưa mỹ nữ về đi.”
Mọi người cười rộ lên trêu Thử Tiêu.
“ Không phải, không phải ... Ý tôi là, đừng để chúng ta cạnh tranh với nhau, phá hoại tình cảm, chúng ta cùng nhau giải đề, bên nào thua thì mời một bữa hải sản, thế nào?” Thử Tiêu phản ứng rất nhanh, thoát ra khỏi thế yếu, còn kéo theo bốn người đệm lưng, mấy người kia gật đầu:
Tiêu Mộng Kỳ không ngờ kế hoạch chia rẽ của mình phá sản hoàn toàn, nhìn lại Thử Tiêu lần nữa, bề ngoài của tên béo này đúng là dễ làm người ta bị lửa:” Được, 5 phút chuẩn bị.”
Nói rồi duyên dáng bước đi, để lại làn hương thơm dìu dịu, cửa khép lại, Lý Mân cảm giác được mùi âm mưu:” Không có chuyện gì gian trá đấy chứ?”
“ Hẳn là không, cô ấy dù gì cũng là một cảnh đốc, chẳng lẽ lừa của chúng ta bữa ăn, Thử Tiêu khá lắm, thế này thắng thua đều có cơ hội ăn với mỹ nữ rồi.” Tào Á Kiệt nhìn ra rồi, cái tên này không ngốc chút nào hết, mà là thứ đại gian:
Du Phong giờ mới lên tiếng: “ Dư Tội, làm sao thế, cậu nhíu mày nãy giờ?”
“ Đừng vui mừng quá sớm, cô ấy nắm chắc phần thắng rồi, không bận tâm thắng bại, vì kết quả nào e cũng là cái bẫy.” Dư Tội có linh cảm không tốt, cô gái này trình độ chuyên môn đợi xét chứ thủ đoạn lãnh đạo rất cao, mà lãnh đạo thì không tốt lành gì:
Còn chưa thảo luận ra kết quả thì hết giờ, có một người tới mời họ đi, tới tầng ba, qua cửa cám ứng điện tử, lại qua tầng cửa nữa, tới phòng hội nghị nhỏ, Tiêu Mộng Kỳ đã đợi sẵn, giống lần trước, kéo rèm, tắt đèn ...
Đó là văn phòng chuyên dụng khá cao cấp, màn hình lắp chìm vào tường, đồ của Panasonic, khá đắt, chỉ cấp chi đội trở lên mới có thiết bị thu phát cao cấp thế này. Bàn hội nghị hình tròn có thể dung nạp mười người, trên bàn có hoa tươi, gạt tàn, tính cảnh giác của Dư Tội rất cao, ngồi xuống ngửi thấy mùi thuốc lá, tức là cái phòng này vừa được dọn ra.
“ Chú ý, đồng chí Dư Tội, tôi đang nóng lòng đợi bữa hải sản đây.” Tiêu Mộng Kỳ khiêu khích:
Đôi mắt xếch với nụ cười kia nhìn thế nào cũng thấy vị lả lơi, có điều cô nàng này không để bụng chuyện lần trước, ấn tượng của Dư Tội miễn cưỡng được.
Bắt đầu rồi.
“ Đây là một vụ cướp, chuẩn xác mà nói là một loạt vụ cướp. Vụ án thông thường không tới lượt đặc cảnh xử lý, có điều một khi đã tìm tới chỗ chúng tôi thì không còn là vụ án nhỏ nữa. Vụ án này xảy ra hai năm trước, đây là xe của người bị hại, BMW, trị giá hơn 80 vạn, người bị hại là Chu Nhuận Thiên, cán bộ trung tầng của quốc xĩ tỉnh Giang Tây, trên đường du lịch, xe gặp sự cố, sau đó một chiếc xe van đi qua, có ba tên nhảy xuống, bắt người bị hại vào xe, tra hỏi mật mã thẻ ngân hàng, cuối cùng cướp xe .... Bốn mươi tiếng sau người bị hại thức dậy ở trong thùng rác ở thành phố khác, người không có một xu, cả quần áo cũng bị lấy, chỉ còn lại quần trong. Khi báo án thì 16 vạn trong tài khoản đã bị truyền đi.”
Tiêu Mộng Kỳ vừa dứt lời, những người khác không nhịn được cười:” Đồng chí Dư Tội thấy thế nào, đúng là án thật chứ?”
“ Đây mới là vụ án thực sự, nghe có vẻ không phải giả.” Dư Tội nhận ra ngay thủ pháp của cao thủ, đó là mang cá tính bản thân bên trong, như vụ án này có điểm kỳ quặc cùng hài hước:
“ Chưa hết, mọi người xem tiếp đi, 6 tỉnh, 11 thành phố đều xảy ra vụ án có phương pháp tương tự, là xe gặp sự cố, ác đồ xuất hiện ... Thủ pháp của chúng đều là hỏi mật mã ngân hàng, sau khi thành công lấy luôn xe, ném người bị hại ở nơi xa lạ, khi báo án thì tiền đã biến mất.”
Tiêu Mộng Kỳ tiếp tục phát thông tin 9 vụ án khác, ngoại trừ một vụ xảy ra ở đường cấp hai thì toàn bộ ở lối khẩn cấp bên đường cao tốc, 6 vụ xảy ra ban ngày, 3 vụ xảy ra ban đêm, người bị hại tuổi từ 20 tới 50, hai nữ bảy nam, xe bị cướp toàn xe tốt đắt tiền.
Chưa tính giá trị xe, riêng số tiền mặt bị rút khỏi tài khoản đã là 483 vạn.
Trong ánh đèn tù mù có tiếng xuýt xoa, mấy người chưa từng tiếp xúc với đại án xoa chân múa tay. 5 phút giới thiệu, với những người trí nhớ cực tốt này đã đủ nắm bắt chi tiết.
Tiêu Mộng Kỳ tạm dừng hỏi:” Mọi người đưa ra phương hướng điều tra đi, nếu như có đầy đủ lý do, chúng ta sẽ nghiệm chứng. Nào, ai trước, Nghiêm Đức Tiêu nhé?”
“ Được.” Thử Tiêu phấn khích chỉ màn hình: “ Nếu xe đã gặp sự cố, vậy cướp đi thế nào?”
Tiêu Mộng Kỳ tán dương nho nhỏ:” Hỏi rất hay, người bị hại nói xe gặp sự cố, không thể không dừng lại, thế nhưng sau đó lại phát hiện ra xe được lái đi bởi camera giám sát ở trạm thu phí.”
“ Vậy là chúng giở trò ở xe rồi, tìm ra nguyên nhân chưa?” Thử Tiêu lại hỏi:
“ Chuyện này rất khó, vì trước tiên phải tìm xe bị mất về đã, khả năng còn khó hơn cả tìm nghi phạm. Nghi ngờ của anh đã được nhân viên phá án nghĩ tới, người bị hại đều có gara cá nhân, ở đó không tìm thấy dấu vết gì, tại điểm xảy ra sự cố cũng không có dấu vết. Đương nhiên có điểm mù, bọn họ đi tới chỗ riêng tư thì không thể giám sát.” Tiêu Mộng Kỳ giải thích rành rọt, hướng đi này e phải bắt nghi phạm mới giải quyết được:
“ Vậy để tôi nghĩ thêm đã.” Thử Tiêu gặp khó rồi, đám tội phạm này gây án lâu như thế mà không bị bắt, chỉ e là những gì mình nghĩ tới người khác cũng nghĩ ra rồi, bữa hải sản này có vẻ không dễ ăn: