5 phút nghi ngơi không dài, khi huấn luyện viên thổi còi thì 5 người đã xếp thành hàng, đợi nội dung huấn luyện tiếp theo.
“ Nghiêm, nghỉ.” Huấn luyện viên không hô bắt đầu, vậy thì là chuẩn bị giáo huấn rồi: “ Nghe nói có lời oán trách hả, tôi không hứng thú biết đó là gì, nhưng tôi nói cho mà biết, không phải cảnh sát nào cũng vô tổ chức vô kỷ luật, lười biếng như các người.”
Lý Mân trừng mắt lên định cãi, Thử Tiêu vội kéo cô lại, nghe giáo huấn còn hơn là bị ngược đãi, chọc giận rồi chạy thêm 5km nữa thì thảm.
“ Nghiêm, hôm nay dẫn mấy người đi xem thế nào mới là huấn luyện thực sự, cho 5 phút thay quần áo, tập trung trước lầu.”
Oa, được ra ngoài rồi, năm người hoan hỉ chạy về phòng, dùng tốc độ nhanh nhất lau mồ hôi, thay trang phục huấn luyện, chạy xuống lầu thì chiếc xe thùng mang ký hiệu đặc cảnh đợi sẵn.
Lên xe rời đi, mở cửa sổ, hạnh phúc làm sao, mấy người chen lấn qua ô cửa sổ nhìn cảnh đường phố, chẳng có gì mới lạ vậy mà cảm giác này thật mới mẻ ...
Xe đi về phía tây, ra ngoại thành, cách lối vào đường cao tốc không xa, nơi này núi trập trùng, cây cối rậm rạp, tọa lạc cơ sở huấn luyện đặc cảnh, bọn họ qua trạm giác nhỏ, qua cổng lớn vào sân.
Xuống xe một cái, ai nấy sáng mắt, sân huấn luyện rộng mấy trăm mẫu, vô số tiếng hô đồng thanh, tiếng quát, tiếng bước chân chỉnh tề, ở trong hoàn cảnh đó, ai cũng bị cảm nhiễm tới nhiệt huyết sục sôi.
Huấn luyện viên dẫn đỗi ngũ đi, như cố ý khoe khoang:” Ở nơi này có đội chống bạo động, chống khủng bô, chống bắt cóc, mỗi ngày huấn luyện không dưới 10 tiếng, lượng vận động cao gấp ba lần mấy người đấy ... Xem bọn họ chạy thế nào, đeo ba lô 15 cân.”
Một đội ngũ đang chạy bộ quanh thao trường, trừ súng ra còn có ba lô lớn, mồ hôi đầm đìa, đã thế lại còn là nữ, nhìn mà khiếp sợ, chẳng lẽ bọn họ cũng phải tiếp nhận loại huấn luyện này?
“ Đừng cho rằng tôi dã man, đó là bảo vệ mấy người đấy, đối kháng với tội phạm ác tính thì bạo lực là lựa chọn hàng đầu của bọn chúng.”
Đám anh em cứ nhè nữ cảnh mà nhìn, lại phát hiện đội nữ đang luyện tập trên bãi cỏ, từng cú đá chan chát vào đồ phòng hộ. Lý Mân nhìn thấy một nữ cảnh sát quát lớn, tung chân đá cho đồng đội đối luyện văng ra sau, ngã xuống đất, bật dậy thủ thế, làm cô bất giác cũng nắm chặt tay.
“ Oa, đó là nữ nhân thật à?” Tào Á Kiệt rùng mình, ước chừng bản thân trúng một cước đó chắc nằm ba ngày:
“ Ai mà cưới về thế nào cũng phát sinh bạo hành gia đình.” Thử Tiêu há hốc mồm bình phẩm:
Dư Tội miệng co giật, giờ hiểu rồi, chị Lâm của y ở đây những 6 năm, cảm thụ trực quan nhất chính là, ở trên giường đa phần y ở dưới. Con bà nó, nếu mà y tới đây sớm vài năm, chắc không dám trêu ghẹo vào bà chị đó, giờ hối hận đã muộn.
Đi một vòng, huấn luyện viên dẫn họ tới trước một khu nhà, có người đợi sẵn rồi là Tiêu Mộng Kỳ trong trang phục nữ cảnh mùa hè, huấn luyện viên báo cáo hoàn thành nhiệm vụ huấn luyện. Tiêu Mộng Kỳ hô nghiêm, năm người đứng thành hàng.
Đối với mỹ nữ này, giờ mọi người yêu ghét đều có, nếu vì Dư Tội chỉ ra sơ hở mà làm việc này, mọi người sẽ coi khinh mấy phần.
“ Được sự ủy thác của khoa trưởng Sử Thanh Hoài, tôi đảm nhận vai trò lãnh đạo tiểu tổ trong một tuần, hôm nay là ngày cuối cùng, xin lỗi mọi người, tôi bận nên không tới thăm được. Mọi người hẳn là cao hứng rồi chứ, tuần sau sẽ không huấn luyện cường độ lớn như vậy nữa.”
Dư Tội lập tức đi đầu vỗ tay, số còn lại khỏi nói, thoát khỏi biển khổ rồi.
“ Xem ra mọi người không hoan nghênh tôi lắm nhỉ ... Bây giờ là 10 giờ sáng, còn mười mấy tiếng nữa mới hết ngày cho tôi ra lệnh cơ mà, mọi người không ngại chứ?” Tiêu Mộng Kỳ cười hỏi, hiển nhiên là không ai ngại, dù thế nào cũng tốt hơn là huấn luyện giữa thao trường nắng chang chang đúng không, không ai đáp, cô vỗ tay:” Nghỉ ... Đi theo tôi, chúng ta vào văn phòng có điều hòa trà nước, làm cuộc đấu trí, thế nào?”
Cái này càng không có ai phản đối, theo chân mỹ nữ, lên tận tầng thượng, một gian hội nghị lớn, trong không, điều hòa mát lạnh làm Dư Tội sướng run người, bảo sao người ta nói đặc cảnh giàu lắm. Ngồi xuống Tiêu Mộng Kỳ đích thân mang nước lạnh tới, chà, từ địa ngục lên thiên đường, hớp một ngụm khoan khoái khỏi nói ... Đây mới là hưởng thụ.
“ Tôi hi vọng mọi người không oán giận về khối lượng huấn luyện, hai tháng trước mọi người đã có cơ sở rồi, tăng thêm lượng huấn luyện không có hại gì cả, hơn nữa tôi thấy còn có lợi ích lớn, phải không Lý Mân?”
“ So với lúc vào đội giảm được 10 kg rồi, giờ nặng chưa tới 100 kg.” Lý Mân cười thỏa mãn, rất có cảm giác thành tựu:
“ Đúng thế đấy, đôi khi sức ì của một người cản trở người đó tiến bộ, nhưng khi bị người ta thúc giục, truy đuổi sau lưng, đợi một thời gian nhìn lại, mọi người sẽ thấy bản thân tiến lên nấc thang mới.” Tiêu Mộng Kỳ đứng trước bàn hội nghị nói chuyện:
Sau lưng thì mắng nữ nhân này tâm địa rắn rết, thế mà sao đứng trước mặt lại không có ác cảm nhỉ? Thử Tiêu nhúc nhích, trái cọ vào Dư Phong, phải cọ vào Dư Tội, sau đó con mắt lấm lét đảo về phía Tiêu Mộng kỳ, con ngươi hắn biết cử động, cái môi hắn có thể truyền tin không âm thanh, nội dung thông tin Dư Tội nhận được là: Nhìn cái chân kìa, thèm chết người.
Dư Tội mắt đảo qua, váy đồng phục, nghiêng người dựa vào bàn hội nghị, cả đoạn chân trắng muốt lóa mắt, trắng tới phát thèm, là cái chân của nữ lãnh đạo, tiềm thức càng khiến sự dụ hoặc tăng lên bội phần. Cái mũi hếch, cánh môi cong cong, dường như mỗi chi tiết đều đang khiêu khích người ta, đưa cô em này lên giường thì cảm giác thành tựu khỏi nói.
Lão tử đói khát lâu lắm rồi, đừng có mà nhắc tới đề tài này, Dư Tội nhéo Thử Tiêu một cái, sau đó dùng giọng môi lặng lẽ cảnh cáo.
Á, Thử Tiêu đau tới kêu thành tiếng, mọi người quay đầu nhìn, Tiêu Mộng Kỳ lấy làm lạ:” Sao thế, đồng chí Nghiêm Đức Tiêu, có ý kiến với lời tôi nói à?”
“ Không, không.” Thử Tiêu lắc đầu:
“ Vậy vừa rồi tôi mới nói gì?” Tiêu Mộng Kỳ đáo để hỏi tới:
Thôi xong rồi, đồng chí Thử Tiêu có nghe đâu.
Tiếng cười khúc khích vang lên, cả Tiêu Mộng Kỳ cũng không nhịn được cười: “ Vậy xin hãy chú ý, tôi nói lần quan sát trước đó đã tiến hành đánh giá cơ bản tố chất các đồng chí, mọi người có muốn biết kết quả không?”
Đương nhiên rồi, chỉ là có hơi lo lắng về kết quả, có người nhìn Dư Tội, Dư Tội căn bản không thèm bận tâm.
Tiêu Mộng Kỳ chỉ Lý Mân: “ Sở trường của chị ở thu thập và xử lý thông tin, khoa trưởng Sử rất có nhãn quang nhìn trúng chị, ở mặt này chị không kém chuyên gia chúng ta bỏ công bồi dưỡng, trí nhớ tốt, vì thế tôi cho chị đánh giá tốt.”
“ Cám ơn lãnh đạo.” Lý Mân giơ hai ngón tay làm chữ V:
“ Tào Á Kiệt, biểu hiện của anh ở đường lối truy lùng cơ bản có thể đáp ứng cho nhiệm vụ ra thực địa thông thường, hơn nữa anh tinh thông thiết bị, ở tổng đội không có ai so được với anh, nên anh cũng tốt.”
Tào Á Kiệt nghe xong lòng tin tăng vọt, nhìn mỹ nữ với ánh mắt thiện cảm.
“ Du Phong, ở mặt này anh hơi kém một chút, nhưng sở trường truy lùng tái chính, nên cho anh mức khá.”
Du Phong vừa cám ơn, Thử Tiêu đã sốt ruột hỏi:” Tôi thì sao?”
“ Tốt, suy xét tới bố trí lực lượng cơ động chứng tỏ độ nhạy bén của anh, chừng đó là đủ.” Tiêu Mộng Kỳ làm Thử Tiêu đắc ý rồi tủm tỉm cười nhìn Dư Tội, y nhướng mày nhìn lại, đánh giá không dễ dàng, cô trầm ngâm:” Đồng chí Dư Tội, tạm thời chưa thể đánh giá ... Vì tôi ra đề, anh không giải đề, lại phá đề, có điều với năng lực phân tích cùng với sự tỉnh táo đó, anh xứng đáng làm tổ trưởng, mọi người thấy sao?”