Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 573 - Q5 - Chương 056: Thành Quả Ban Đầu.

Q5 - Chương 056: Thành quả ban đầu. Q5 - Chương 056: Thành quả ban đầu.

Tiêu ca lúc này đang ngầm quan sát, hai người này như chó với mèo, song thi thoảng lại nói với nhau vài câu thâm thúy, rồi tựa hồ phát sinh đồng cảm với nhau vậy, ánh mắt nhìn nhau rất “ám muội”, làm hắn ghen tị muốn phát cuồng.

Đảo đôi mắt bé như hạt đỗ liếc nhìn nữ lãnh đạo chuyên tâm lái xe, cô gái này thuộc loại vừa xinh đẹp lại có thể nhìn lâu, tuy khác biệt khí chất, nhưng so với An mỹ nữ đúng là một chín một mười chẳng thua kém, lại còn cực kỳ biết ăn mặc nữa chứ. Vì tư thế ngồi, mép váy cuốn lên một đọn, khoe ra cặp đùi săn chắc, làn da trắng hồng khoe sắc màu khỏe khoắn. khiến người ta không nỡ di chuyển ánh mắt ra chỗ khác, thật là đẹp, nhưng đẹp nhất không phải là da thịt lộ ra ngoài mà là cái mũi hếch kia, môi trên hơi vểnh lên kia, hồng hồng, ươn ướt, tựa hồ khiêu khích người ta, chỉ cần được hôn một cái thôi cũng thỏa mãn lắm rồi ...

“ Nghiêm Đức Tiêu.” Tiêu Mộng Kỳ đột ngột quát một tiếng uy nghiêm, không có dấu hiệu báo trước:

“ Á …” Thử Tiêu run người, rụt ngón tay ra khỏi miệng:

“ Không xem vụ án, nhìn tôi làm gì?” Tiêu Mộng Kỳ mắt sắc như dao quét sang:

“ Tôi xem rồi.” Thử Tiêu sợ bị lãnh đạo hỏi vặn, đề phòng nói trước: “ Nhưng loại vụ án này tôi chưa bao giờ tiếp xúc, trước kia tôi quản trị an, tra giấy tờ, chỉ một lần gặp án mạng, do người trung gian ăn bớt 100 của công nhân nên bị đâm chét, mất hai tiếng đã tìm ra.”

Tiêu Mộng Kỳ không kiếm được cớ gì đành bỏ qua, bỏ lại cái lườm cảnh cáo, kỳ thực nếu hắn không vừa mút ngón tay chảy dãi nhìn cô phát tởm như thế, cô chẳng thèm để ý.

Không lâu sau tới nơi, hiệu làm đẹp tên Khuynh thành giai lệ, nơi này hoạt động theo chế độ hội viên, đặt ở dải hoàng kim của ngõ Liễu, nơi này gần như người và xe đi chung đường, tốc độ rất chậm, cả ba cùng chung suy nghĩ, ở nơi thế này khó có khả năng mở nắp xe giở trò.

“ Khi đó cô ấy đỗ xe cách hiệu làm đẹp 20 mét, ở đó 3 tiếng.” Tiêu Mộng Kỳ chỉ lối vào tiểu khu, xe đỗ chật kín:

“ Ở nơi nhiều cửa hiệu bên phố cùng qua lại đông như vậy, tôi không tin có kẻ dám ra tay, chúng phải nghĩ tới an toàn bản thân chứ.” Thử Tiêu khẳng định chắc chắn:

Ba người vào hiệu làm đẹp, lấy giấy tờ ra, gặp bà chủ cùng phục vụ viên, nói chuyện nửa tiếng, không phát hiện gì.

Tiếp theo đó ba người tới tiểu khu An Cư, nơi này nhà cửa rất bình thường, nếu nhìn qua tối đa chỉ được coi là tiểu khu tầm trung bình khá thôi. Nhưng những gia đình sống ở trong đó không tầm thường, gác cửa rất nghiêm, dù Tiêu Mộng Kỳ mang phù hiệu ra cũng không được vào, nhất định phải được người sống trong đó cho phép mới vào, cô từ bỏ luôn, ra tay ở chỗ này khác nào tự tìm cái chết.

Cả ngay không có thu hoạch gì, không ngờ ở nhà lại truyền tới thông tin làm lòng người phấn chấn, Lý Mân và Tào Á Kiệt từ camera hành trình trên xe đi qua đường cao tốc có kết quả không ngờ, ngay chủ xe cũng biết camera của mình ghi lại tận 10 phút hình ảnh nghi phạm.

Tiêu Mộng Kỳ mừng rỡ, lập tức lái xe về tổng đội.

….. ….

“ Xem đi, chính là hắn ..” Lý Mân chỉ tay, mừng hết cỡ, kỹ thuật viên xung quanh luôn mồm khen Chị Béo anh minh thần võ:

Nghe nói chủ xe khi bị cảnh sát tìm tới nhà còn sợ hãi, cứ nghi là lái xe vượt tốc độ cho phép bị cảnh sát tìm tới tận nơi, khi tìm thấy cả phòng nổ tung, cả tổng động trưởng cũng bị kinh động.

Màn hình toàn là hình ảnh xe nghi phạm, trùng khớp với hình ảnh ở trạm thu phí, Tào Á Kiệt đang tỉ mỉ phân trách từng chi tiết nhỏ, như sơn trước có chấm nhỏ, bánh xe chỗ nào có đặc trưng, từng cm một được hắn phóng lên.

“ Lợi hại, bọn họ ở đội nào thế?” Có người tặc lưỡi:

“ Tổng đội hình sự đấy.”

“ Tôi biết chị béo, trước kia ở trung tâm hỗ trợ tin tức, đại tướng của khoa trưởng Lương đấy, giỏi lắm.”

Đứng giữa đám đông là tổng đội trưởng Dương Vũ Bân, có chút ngạc nhiên, không ngờ trăm phương ngàn kế điều tinh anh các nơi, không bằng tiểu tổ nửa mùa, khi nhìn thấy nửa khuôn mặt hoàn chỉnh xuất hiện, mừng lắm:” Quả nhiên chuyên gia có khác, mau mau, khôi phục toàn bộ khuôn mặt càng tốt.”

Câu này của lãnh đạo làm những người khác cười trộm, hình chụp từ mặt bên, có được nửa cái mặt là cực hạn rồi, lại còn muốn cả khuôn mặt. Có điều sự hưng phấn của lãnh đạo là thật, bên này bận rộn thì ông đã thông báo cho Hứa Bình Thu, bên trên dồn ép rát quá, giờ mới có thứ để ăn nói.

Khi Tiêu Mộng Kỳ vội vàng chạy vào trung tâm chỉ huy thì cả đám đông vây quanh Lý Mân và Tào Á Kiệt, ngay cả cô cũng có cảm giác thành tựu, chính cô đưa những người này tới đây. Đi tới nơi hỏi vài câu rồi cũng tham gia đội ngũ chờ đợi, chẳng bao lâu hình ảnh cùng tài liệu điện tử cùng đưa ra, Tiêu Mộng Kỳ ôm chầm lấy Lý Mân.

“ Đừng đừng, đây là công của Lão Tào.” Lý Mân ghé tai nói nhỏ:” Hay là ôm cậu ta cổ vũ một chút, hắn ngưỡng mộ lãnh đạo đã lâu.”

Tào Á Kiệt như bị rắn cắn, vốn định quay đầu lại thể hiện một mặt phong độ nhất với mỹ nữ lãnh đạo, vì câu này hết dám luôn.

Lý Mân ôm miệng: “ Sorry, lộ mất rồi.”

Đã lĩnh giáo tính cách bà chị béo này rồi, Tiêu Mộng Kỳ chỉ coi như câu nói đùa, không để trong lòng, lui ra khỏi đám đông, đợi kết quả chi tiết. Lúc này cả tổng đội trưởng bị tin tức bất ngờ làm mừng ra mặt, vẫy tay gọi Tiêu Mộng Kỳ rời phòng chỉ huy:” Tiểu Tiêu, về kỹ thuật tôi không hiểu, cô nói xem có ảnh chụp rồi thì cách xác định nghi phạm bao xa?”

Đối với đặc cảnh thì lĩnh vực sợ trường là bắt giữ, đả kích chứ không phải điều tra, tổng đội trưởng làm cảnh sát từ thời chưa biết máy vi tính là cái gì. Tiêu Mộng Kỳ tham gia khá nhiều vụ án nhưng không phải là điều tra mà chủ yếu là xử lý sự cố phát sinh, nói cách khác thuộc nhân viên bên rìa đây cũng là lần đầu cô chính thức tham gia điều tra, tuy vậy vẫn hơn hẳn vị tổng đội trưởng ở thế hệ trước này:” Khả năng chỉ một bước thôi, nhưng cũng có khả năng xa nghìn dặm, tổng đội trưởng, không phải tôi cố ý làm chú mất vui đâu.”

“ Vậy tiếp theo làm sao?” Dương Vũ Bân kìm bớt niềm vui hỏi:

“ Căn cứ vào đặc trưng ngoại hình và xe, tra xe bị mất, đối chiếu nghi phạm, lượng thông tin cần sàng lọc lớn, chúng ta vẫn chưa rõ thông tin này hữu ích tới mức nào.” Tiêu Mộng Kỳ càng tiếp xúc với vụ án càng thấy nó không đơn giản, cô không thể không cẩn thận:

Nghe vậy Dương Vũ Bân thở dài: “ Chưa bao giờ gặp vụ nào khó chịu thế này, trên bộ ngày ngày thúc giục, ài, hiện giờ tôi hiểu cái khó của Lão Hứa rồi, chả khác nào dùng đại bác bắn muỗi, căn bản không nhắm chuẩn nổi.”

Tiêu Mộng Kỳ an ủi: “ Chú đừng gấp, có hình cảnh dẫn đường, thực địa có đặc cảnh chúng ta đi theo, sau lưng có tinh anh toàn thành phố ở đây, chỉ cần có đột phá, toàn bộ vụ án sẽ xoay chuyển trong chớp mắt.”

Dương Văn Bân thấy không có ai xung quanh, áp nhỏ giọng xuống:” Bọn này hoành hành nửa Trung Quốc hơn hai năm, không dễ bắt ... Cô biết là được, đừng nói ra. Có điều tôi tin tưởng cô, mấy người đó tướng mạo quá kém, mới đầu tôi nhìn không vừa mắt, ai ngờ là kỳ nhân dị sĩ ... Chiêu đãi họ cho tốt, phân phố vài lái xe, sẵn sàng đưa đội dự bị vào.”

Cái chuyện động não này chỉ có thể dựa vào dân văn phòng bình thường không được quá coi trọng ở đội đặc cảnh này thôi.

Bình Luận (0)
Comment