“ Chính xác, theo hai người lái xe ngang qua mà chúng tôi tìm được, chỉ có một người có ấn tượng hình như khói bốc lên, không nói được chi tiết, vì tốc độ thực sự là quá nhanh, chỉ trong một thoáng. Từ lúc bắn hôn mê nạn nhân tới hỏi ra mật mã ngân hàng, lái xe đi chỉ mất 15 phút, sau đó rời đường cao tốc ở phía trước cách 12 km ...” Tiêu Mộng Kỳ xác nhận phán đoán của Dư Tội:
“ Vậy vấn đề vẫn là ở xe sau khi gặp sự cố vẫn đi được ... Chúng phải có ít nhất ba người, 2 tên tra hỏi, 1 tên sửa xe, ...” Dư Tội đang khôi phục hiện trường trong đầu, vẻ mặt trầm tư mang chút giảo hoạt:” Một tên ngồi ở ghế phụ lái cầm thẻ tra hỏi, tên thứ hai ngồi sau uy hiếp nạn nhân, tên thứ ba vừa sửa xe vừa trông chừng ... Chỉ cần xe hơi nguội đi là được, ra hiệu đồng bọn rời hiện trường, không cần 15 phút, vừa đi vừa tra hỏi, như thế khả năng bị bại lộ thấp hơn ...”
Tiêu Mộng Kỳ thấy Dư Tội nói tới đó im lặng lúc lâu, hỏi: “ Có phát hiện gì sao?”
“ Tìm chỗ xe biến mất, chiếc xe van gây án ấy, khả năng tìm được nó cao hơn xe Audi nhập khẩu.”
“ Vì sao?”
“ Vì mục đích đã đạt rồi, tất cả mọi thứ không liên quan bị xử lý, chúng không lái xe van đi, chúng phải có cách nhanh chóng rời nơi gây án, rời khỏi tỉnh, chúng đi đâu .... Đại Đồng có sân bay, trừ Đại Nguyên ra thì ở đó có sân bay thứ hai của tỉnh ta. Hoặc tàu hỏa, quay về đám đông sẽ kín đáo hơn nhiều ... nếu là tôi thì tôi sẽ chọn máy bay, dù sao chúng không thiếu tiền.”
Thử Tiêu nói vào:” Phải có mục tiêu mới tra được chứ, lượng hành khách không đùa đâu.”
“ Cho nên tôi mới không kỳ vọng cao.” Dư Tội móc tay vào túi, tất nhiên là không có gì, đụng tới vụ án một cái là lại thèm thuốc, không có thuốc người bải hoải hẳn, cái thứ chất độc đó thật hại người:” Thôi về đi.”
“ Đi đi về về gần 200 km ...” Thử Tiêu lên xe càu nhàu mãi, giả sử thu được hiệu quả đã đành, đằng này phí công phí sức:
Tiêu Mộng Kỳ cố tình trêu:” Buổi chiều chúng ta còn phải đi tới tất cả những nơi đỗ xe và gặp người chứng kiến.”
Thử Tiêu tịt luôn, chuyển sang nghĩ cách làm để bị đuổi về đơn vị cũ.
9 giờ ngày 24, bộ chỉ huy tổng đội đặc cảnh, một gian phòng phải tới hơn 200 mét vuông, mấy chục chiếc máy vi tính phát ra tiếng ồn khó chịu, Lý Mân dụi mắt, cầm cốc lên uống thì hết cà phê rồi.
“ Đừng uống nữa, nếu không mấy tháng qua giảm cân không bằng một tối uống cà phê sữa của chị đâu.” Tào Á Kiệt nhỏ giọng nhắc:
“ Ừ ...” Chị Béo há mồm ra ngáp một cái thật to, sau đó vỗ vỗ mồm như lên cơn nghiện: “ Không được, không uống lại mệt, uống xong lại giảm béo.”
Nói xong lại xé gói cà phê hòa ta có đường, Tào Á Kiệt chỉ còn biết lắc đầu, nhìn Du Phong cũng đang ngủ gà ngủ gật, từ hôm qua tới giờ chỉ ngủ hai tiếng, chẳng những phân tích lượng lớn tư liệu giám sát, còn phân tích tin tức 6 tổ thực địa truyefn về, lượng thông tin cần xử lý thực sự là quá lớn.
Không chỉ một người mệt, trong gian phòng này ai cũng thế, đều là kỹ thuật viên bị một cú điện thoại gọi tới trong đêm, sớm nhất là 5 ngày, mắt đầy tơ máu, người xoa dầu gió lên mặt, người cứ thế ngủ gục luôn bên bàn phim.
Lý Mân khá quen với chuyện này rồi, bên trên ra lệnh, bên dưới liều mạng, đống thịt của cô từ đó mà ra, có lần hơn 30 tiếng không chợp mắt, lại hớp một ngụm cà phê:” Tà thật, không ngờ tới giờ vẫn chẳng phát hiện ra cái gì hết.”
“ Ngoại vi không có tin tức xác thực hơn thì chúng ta dùng đầu không cũng chẳng nghĩ ra gì.”
“ Tại camera giám sát ít quá thôi, nếu có thêm vài ống kính, tôi sẽ lấy được rất nhiều tư liệu giá trị ...” Lý Mân không cam lòng, đường cao tốc hai chỗ ra vào, thêm vào bốn cái xử lý vi phạm, thế nên làm khó cao thủ kỹ thuật.
“ Tôi có cách, chỉ là không biết chị có làm không?”
Lý Mân thấy Tào Á Kiệt làm ra vẻ thần bí như thế thì phát bực:” Có thật thì mau nói đi, giờ đang sốt ruột vì không có phương hướng mà điều tra đây.”
“ Đương nhiên là thật, chỉ là phức tạp chút, chúng có thể né được camera giám sát công cộng, nhưng không tránh được một loại camera.”
“ Là ...”
“ Camera hành trình chứ sao.”
“ A! Phải rồi ...” Lý Mân lẩm bẩm tự trách:” Làm sao lại quên mất chuyện này chứ nhỉ, giờ đa phần xe đều có loại camera này, nếu như may mắn, có khi chụp được cả nghi phạm ... 200 km, lưu lượng xe mỗi tiếng là hơn 100, chắc chắn là có không ít xe đi qua chiếc xe van kia, chỉ cần thông qua thời gian là có thể tìm ra xe cần tìm ... Để tôi.”
Không nói nhiều, Lý Mân ngửa cổ uống hết cà phê, đích thân ngồi xuống máy gõ phím rào rào, chỉ 10 phút lấy toàn bộ xe đi qua nơi xảy ra sự cố, sau khi sàng lọc điều kiện, giảm xuống còn hơn 400, vẫn quá lớn, cô không tra tiếp đi tìm Tào Á Kiệt tính xem khả năng này cao tới đâu.
Tổng đội trưởng Dương Vũ Bân vừa nghe tới khả năng này lập tức an bài xử lý, thông báo từ tổng đội tới các đại đội từ Đại Nguyên tới Đại Đồng, thế là không biết bao nhiêu dân cảnh, hình cảnh ra quân, liên hệ với chủ xe, tìm kiếm hình ảnh có khả năng ghi lại ....
Đúng 9 giờ, Thử Tiêu và Dư Tội từ quán thịt dê đi ra, hai tên này chẳng có tí thương hương tiếc ngọc nào, thanh toán tiền là Tiêu Mộng Kỳ, cô thì chẳng ăn được, húp mấy ngụm canh, ăn nửa cái bánh sau đó lên xe đợi.
“ Hai người xem đi.” Tiêu Mộng Kỳ lái xe tới điểm điều tra tiếp theo, đưa PDA cho Dư Tội, trong đó có thông báo vụ án mới nhất từ tổng đội:
Tìm được một người chứng kiến, tình huống chi tiết là: Buổi trưa ngày xảy ra vụ an, chiếc xe dừng ở bên bãi rác ngoại ô Đại Đồng, có người đi xe ba bánh chú ý, vì biển số xe rất nổi bật 3 con số 6, hắn nhìn thấy một nam tử da ngăm đen kéo cái túi du lịch lớn xuống, hắn tiếp tục đi không lâu thì chiếc xe kia vượt qua ... Hai tiếng sau một người nhặt rác phát hiện cái túi, đưng mừng rỡ thì phát hiện cái "xác", sợ đái ra quần.
“ Bọn chúng dùng thuốc gì thế?” Thử Tiêu thắc mắc, hình như chưa thấy nói:
Tiêu Mộng Kỳ lắc đầu:” Tạm thời chưa kiểm tra ra, trừ an thần trộn vào mấy loại gây ảo giác, đây là thuốc tổng hợp,”
“ Giả sử hôm đó không ai tìm ra thì người bị hại có nguy hiểm tính mạng không?” Đến lượt Dư Tội hỏi:
“ Không đâu, theo vụ án trước, có người 50 tiếng sau khi vụ án xảy ra tự tỉnh lại.” Tiêu Mộng Kỳ cũng không hề kém:” Anh cho rằng hành vi này nói lên điều gì à?”
“ Lấy tiền không lấy mạng, đây là một thằng khốn có nguyên tắc.” Dư Tội kết luận ngắn gọn:
“ Hẳn là thế, nếu không phải là án mạng sẽ không có cảnh sát đeo bám ráo riết, những vụ án vượt địa bàn này vì khó khăn trong công tác phối hợp nên thường bị gác lại, xem ra hắn hiểu công tác cảnh vụ lắm.” Tiêu Mộng Kỳ thở dài:” Được rồi, tôi biết anh khó chịu, tôi thừa nhận, nếu không phải nạn nhân lần này thân phận mẫn cảm thì không có động tĩnh lớn thế này.”
“ Chẳng có gì lạ, đi đêm lắm có ngày gặp ma, bọn chúng không dừng lại được thì sớm muộn cũng có ngày gặp vấn đề.” Dư Tội trầm tư: “ Giống như chúng ta vậy, dù chẳng có thiện cảm với người bị hại, chẳng có ác cảm với tội phạm, nhưng lại chẳng thể lãnh đạm lờ đi, cái nghề nghiệp khốn kiếp này hay ở chỗ đó, không hay cũng ở chỗ đó.”
Tiêu Mộng Kỳ nghiền ngẫm lời này, nhìn Dư Tội qua gương chiếu hậu, tựa hồ rất mệt mỏi, nhưng mới một ngày mà, sao mệt thành như thế.
..........
Hôm nay dừng ở đây thôi, tổng kết 7 ngày đua NP, Dư Tội number 1, mình chưa rõ là quà gì, mình ko hỏi, đợi khi nhận cho bất ngờ.