Hai người co chân đuổi theo, cái gian này rất rộng, Hậu Ba thuộc đường lối, hắn rẽ trái, ngoặt phải, chân thuận thế đá một cái, chiếc Audi được nâng lên bị kéo xuống, chặn đường Dư Tội.
Dư Tội lăn mình né tránh: “ Đứng lại không tôi bắn.”
Càng dọa hắn chạy càng nhanh, Thử Tiêu đã nhanh chân đi chặn lối ra rồi, người kia cùng đường lai toàn thân húc thẳng vào ngực làm hắn ngã chổng vó, Dư Tội nhảy vượt qua tiếp tục truy đuổi. Thử Tiêu kêu ái da luôn mồm bò dậy, vớ đồ chơi đuổi theo, từ xa thấy người kia và Dư Tội vớn nhau quanh cái xe, bất chấp trong tay là cái gì, ném luôn vào nghi phạm.
Rầm một phát, trúng ngay nóc xe, nghi phạm sờ lau thứ bắn lên mặt, té ra là cái thùng sơn, Dư Tội nhảy qua xe, đè hắn xuống, còng lại.
Thử Tiêu chạy tới, chưa hả đá một phát:” Nói, sao phải chạy?”
“ Các anh đuổi thì tôi chạy.” Tên này không vừa:
“ Mạnh miệng à, đến lúc mày phải mềm ra thôi.” Dư Tội tát một phát:
“ Tốt nhất là ngoan ngoãn khai thật đi, mày đụng phải chuyện lớn rồi.” Thử Tiêu nghiến răng dọa:
“ Nhìn một cái là biết không phải loại từ tế.” Dư Tội ấn mặt xuống đất:
Hai người kéo nghi phạm lên, nhưng toàn bộ thợ đã kéo ra chặn đường, có bảy tám bảo an đứng trên cùng, sau chừng 30 người cả nam lẫn nữ.
Dư Tội giơ phù hiệu:” Tránh ra, chấp hành công vụ.”
Không ai tránh, Thử Tiêu rống lên:” Định gây cản trở người chấp hành công vụ à, tránh.”
Vẫn không ai tránh hết, nhưng cũng không ai lên ngăn cản, cứ đứng đó nhìn, như nhìn hai thằng hề, Thử Tiêu tỉnh ngộ, quay đầu lại há hốc mồm, vừa rồi hắn ném thùng sơn, mấy cái xe gặp nạn, sơn bạc bắn tứ tung, còn xe trúng đòn thì lõm một mảng.
“ Hỏng rồi, chúng ta đụng phải chuyện lớn rồi.” Lòng Thử Tiêu trầm xuống, mấy cái xe ở đây một vết xước còn đền không nổi nữa là:
Cho dù Dư Tội quỷ kế đa đoan lúc này nhìn hiện trường tan hoang cũng chịu chết, nhìn trong đám đông, thấy Tiêu Mộng Kỳ đang gọi điện thoại.
Rất nhanh, cảnh sát khu vực hú còi tới.
Rất nhanh, thành công kinh động tới ông chủ, tới liền mấy cái xe đắt tiền.
Rất nhanh, đặc cảnh ở tổng đội cũng tới.
Cạch cạch hai tiếng, Dư Tội còng vào cổ tay Thử Tiêu, đầu kia là còng nghi phạm, còng hai người vào với nhau, đối diện với đám nhân viên hùng hổ, chuyện hôm nay không xong rồi, nói nhỏ: “ Nhất định phải đưa hắn về, hắn là chìa khóa.”
“ Đi được không?” Thử Tiêu khẩn trương:
“ Nhất định khai là lệnh từ tổng đội.”
“ Ý tôi nói cái kia cơ.” Thử Tiêu chỉ cái xe bị mình đập lõm, lòng rỉ máu: “ Không bắt chúng ta bồi thường chứ?”
“ Lo gì, đằng nào chúng ta chẳng bồi thưởng nổi.” Dư Tội an ủi:
Nghi phạm vốn vô cùng khốn đốn, nghe vậy phì cười, làm hai người nổi giận giở trò, mỗi người dẫm một chân, chưa kịp kêu đã bị bóp miệng ấn xuống.
“ Tránh ra, tránh ra, ai gậy chuyện?” Một đội cảnh sát 110 tới nơi, đi cùng còn có người ký hiệu phân cục, nhìn có vẻ là lãnh đạo, chuyện này không hề nhỏ:
Tiêu Mộng Kỳ vội chạy tới nói rõ thân phận, cảnh sát kia xem giấy tờ Dư Tội và Thử Tiêu, chưa gì đã đau răng.
Nghiêm khắc mà nói, cảnh sát thực địa truy bắt là bất hợp pháp, mà phải có lệnh bắt đã, nhưng trong thực tế phá án không thể làm được, cứ bắt trước sau đó mới thực hiện trình tự, đó là thông lệ rồi. Thế nhưng ngàn vạn lần không nên biến thành thế này, nhìn vết sơn bắn khắp nơi, chiếc xe Audi kia nắp lõm xuống, ai cũng nhìn đồng nghiệp với ánh mắt thương hại.
Lãnh đạo phân cục từ chỗ Tiêu Mộng Kỳ biết được tình huống, nhìn hai vị thực địa bĩu môi suốt, lớn chuyện thế này ai chúi đít đây, hừ một tiếng bỏ đi.
Dư Tội vẫy tay gọi Tiêu Mộng Kỳ tới, chỉ nghi phạm, giọng hết sức nghiêm túc: “ Nhất định phải đưa hắn về.”
“ Chỉ e ...” Tiêu Mộng Kỳ lúc này vô kế khả thi:
“ Chuyện nào ra chuyện ấy, chúng tôi gây ra chúng tôi chịu.” Dư Tội tất nhiên không thể bỏ rơi Thử Tiêu, bên ngoài lại có tiếng còi cảnh sát chói tai, kéo nghi phạm lên, chuẩn bị đưa đi, nhân viên cửa hàng tức thì khép lại chặn đường:
Đừng hòng đi, làm gì đơn giản thế, có biết cái xe kia giá bao nhiêu không? Đương sự đi rồi, đến lúc đó đòi người không đơn giản nữa.
“ Cảnh cáo lần cuối, tránh ra ... Người ngày liên quan tới vụ án trọng đại, chúng tôi phải đưa đi.” Dư Tội bước lên, một mình đối diện với đám đông:
“ Đồng chí cảnh sát, vậy cái xe phải làm sao? Phải đợi ông chủ chúng tôi tới đã.” Quản lý Vương giọng mềm mỏng song dứt khoát:
“ Tôi ở lại, chẳng qua là vài cái xe nát thôi, đưa người đi.” Dư Tội nhìn thấy một đội đặc cảnh áo đen xếp hàng đi vào, y giơ tay gọi, vỗ vai Thử Tiêu trấn án hắn, đẩy hắn và nghi phạm đi:
Người phía cửa hiệu đối diện với đám đặc cảnh súng ống khắp người, đành phải nhường đường, nghi phạm nhanh chóng đưa lên xe, rời hiện trường.
Tiêu Mộng Kỳ hạ cửa số xe xuống, nhìn Dư Tội trơ trọi một mình cùng đám đông vây quanh, lòng chợt thắt lại, khó chịu không nói lên lời.
Lãnh đạo phân cục đi rồi quay về, dẫn theo giám đốc, không ngờ là nữ, rất xinh đẹp, mặc bộ OL chính thức màu kem hiển nhiên được làm riêng, quần áo đắt tiền tôn lên vẻ lạnh lùng trên khuôn mặt, rất hấp dẫn đàn ông, mái tóc uốn cong, da cực trắng mịn, nếu không nhìn rõ còn tưởng là gái bên kia đại dương. Có điều lúc này mặt sương giá, đi tới đâu nhân viên cúi đầu tới đó bốn bề im thin thít cho thấy thường ngày cô gái này có uy thế nào. Hai người tới trước mặt Dư Tội, lãnh đạo phân cục có phần khúm núm: “ Giám đốc Lật, chính là cậu ấy ... Người tổng đội điều tra hình sự, đang chấp hành nghiệm vụ.”
“ Tôi không cần biết anh ta là ai, đang chấp hành nhiệm vụ gì, yêu cầu của tôi rất đơn giản, chuyện này ai chịu trách nhiệm?” Giám đốc Lật tức giận không thôi, giọng không cao thể hiện tố dưỡng tốt: “ Cục trưởng Bình, xưa nay tôi luôn ủng hộ công tác các anh, lần trước yêu cầu hiệp trợ điều tra, tôi chuyên môn bố trí người cung cấp giám sát theo yêu cầu. Các anh tới bắt người, tôi không phản đối, nhưng không thể đập xe của tôi, đây toàn là xe nhập khẩu.”
Phân cục trưởng Bình, tự biết mình không đủ tư cách xử lý chuyện này, hỏi: “ Hay là báo cảnh sát, đưa cậu ta đi.”
“ Thế sao được, đi rồi thì thành chuyện cãi nhau à?” Giám đốc Lật rất tỉnh, thấy chỉ còn mình Dư Tội quay sang mắng nhân viên:” Người khác đâu, sao chỉ còn lại một người thế này? Chuyện nhỏ như vậy mà không làm được, nuôi các ngươi làm gì nữa?”
Viên quản lý vội vàng tới giải thích là đặc cảnh mang người đi, giám đốc Lật càng nghe mặt càng lạnh, giờ còn một người, tất nhiên không thể bỏ qua, chỉ Dư Tội:” Cũng được, có còn hơn không ... Xin mời, đợi xác định tổn thất rồi chúng ta thong thả nói.”
Mấy bảo an được lệnh, sáu người xúm quanh Dư Tội mời ra đại sảnh, đợi ngồi xuống vẫn đứng canh phòng, cô gái đáng yêu khi nãy tới xin giấy tờ Dư Tội để xác nhận, Dư Tội đuối lý đành đưa giấy tờ cho người ta.
Kiểm tra, xác định tổn thất, người của cty bảo hiểm cũng tới, kết luận dĩ nhân là, nguyên nhân do con người gây ra, không thuộc phạm vi bảo hiểm.
Luật sư tới, giao thiệp với bên bảo hiểm, đem giá trị tổn hại đưa vào hồ sơ.
Tốn mất hai tiếng sau nữ giám đốc kia mới tới, tay cầm tờ giấy, đứng trước mặt Dư Tội: “ Xin lỗi, hết cách rồi, xe chưa bán mà đã bị hư hại nặng, công ty bảo hiểm không chịu, tôi chỉ còn cách đòi anh thôi, tổng cộng 47 vạn.”
47 vạn, may mà Dư Tội có chuẩn bị sẵn tâm lý, nếu không đã hộc máu ngất xỉu tại chỗ rồi, mặt lại đen sẵn, nên tái đi người ta cũng không nhận ra.